Trans : xSnowballx
Giáo phạt là một toà lâu đài màu lam nhạt được xây dựng ở lưng chừng núi ,các nữ pháp sư tuần tra cũng tới từ nơi này,phụ trách việc an nguy của núi An-pơ ,bao gồm cả phạt những học viên làm trái quy định .
Đêm khuya ,lâu đài do đá cuội cũng đã trở nên yên tĩnh ,Mạc Phàm ,Triệu Mãn Duyên ,Mục Bạch đứng ở nơi đó ,nữ pháp sư tuần tra trừng mắt vừa rồi đang bọc con thỏ béo thơm ngon đã bị ăn gần hết vào tấm vải, xem như nhân chứng cùng vật chứng đã đầy đủ .
Đã thấy giáo viên của giáo phạt lúc dùng cơm ,là một mỹ nhân giống như thiên sứ tầm tuổi Heidi ,đầy sức quyến rũ ,nhưng lại nghiêm khắc cùng lạnh lùng như tuyệt diệt sư thái .
Mặc một chiếc áo ngắn ,các bộ phận cơ thể khác cũng được che kín bằng những loại vải khác nhau .Cổ được che bởi áo choàng bằng vải lanh,trên mặt có một tấm vải mỏng che mặt ,mang găng tay ,mang đôi boots cao ,đôi mặt đẹp đẽ nhưng toát lên vẻ lạnh lùng ,không có tình người .
Ngoại trừ trán ra thì không thấy được phần da thịt nào ,trước đó Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên trước đó cũng đã bàn về Blanche ,nhất định cô gái này đã chịu tổn thương về tinh thần mới ăn mặc như vậy .Ai ngờ mới qua không bao lâu đã rơi vào cô gái này ,và người bị thương chính là bọn họ.
" Chúng tôi rất hiếm khi thấy khách mời như các cậu lại không đặt quy định vào trong mắt " Blanche thấp giọng nói với cả ba người, trong giọng nói mang theo mấy phần căm ghét .
" Chúng tôi đã đi ra khỏi khu vực của học phủ
" Triệu Mãn Duyên nói.
" Quy định là không được tổn thương các sinh linh bé nhỏ ở núi An-pơ " Blanche nói.
" Núi An-pơ đi qua bao nhiêu quốc gia ,vậy mấy người cũng quản ư ? ".
" Tôi tưởng mấy cậu sẽ có tâm tư ăn năn hối cải,không nghĩ tới tới là đã phạm lỗi còn cố kiếm cớ " Blanche đi xuống ,đôi boots cao phát ra tiếng lẹt xẹt trên phiến đá ,bước đi rất nhịp điệu,tao nhã .
Các nữ pháp sư tuần tra lui về sau mở đường,thật sự Mạc Phàm ,Mục Bạch ,Triệu Mãn Duyên không còn gì để nói nữa ,tại sao chỉ ăn mỗi con thỏ còng thôi mà có cảm giác giết người ,để mọi người nhận ra đây là An-pơ học phủ ,không phải một đám nữ giới không bị thần kinh quá nhạy cảm ,não tàn ?.
" Cô Blanche ,thật sự xin lỗi ,lại gây thêm phiền phức cho các cô rồi " giáo sư Lý cùng giáo sư Trịnh vội vàng chạy tới .
Lý Tịch Mi cùng Thạch Tuấn Thịnh cũng tới ,Lý Tịch Mi kinh ngạc nhìn ba người Mạc Phàm bị vây ở giữa, còn Thạch Tuấn Thịnh thì cười trên sự đau khổ của người khác .
Sau đó thì cả Heidi ,Edith ,Cheryl cũng tới ,Cheryl cùng Edith nhìn nhau ,trong ánh mắt có mấy phần mừng thầm.Mạc Phàm thấy như thế thì chắc chắn là do hai người này báo cáo rồi, hai người này thực sự chán ghét Mạc Phàm.
Hai người bọn họ nói quy củ của An-pơ học phủ rất mơ hồ,giống như thể đã sắp xếp để Mạc Phàm xảy ra chuyện gì đó .
Mạc Phàm đã nhịn hai người họ về việc của Heidi,không nghĩ tới là vẫn không chịu để yên ,không giáo huấn được hai người này thì Mạc Phàm sẽ không mang họ Phàm nữa .
" Cô Blanche ,tôi nghĩ bọn họ cũng chưa hiểu hết quy củ ,chúng ta chỉ nói với bọn họ núi An-pơ ,bọn họ hiểu thành phạm vi trong học phủ .Vì thế xin đừng trách phạt bọn họ " Già Lam đi tới ,dùng lời lẽ khuyên bảo .
" Quy củ được lập ra chính là để chấp hành,mặc kệ là người từ học phủ nào ,hay học phủ của chúng ta " Blanche nói .
" Hình phạt như nào ? " Mạc Phàm hỏi .
" Cấm túc nửa tháng " Blanche trả lời.
" Cấm túc hay không cấm túc cũng không quan trọng ,trường học của các cô tuy tao nhã nhưng chẳng khác gì một ngục giam lớn cả ,đúng rồi ,trong lúc cấm túc có được ăn thịt không ? " Mạc Phàm hỏi tiếp .
" Cậu đang gây ấn với tôi đúng không ? "Ánh mắt Blanche chất vấn .
" Mạc Phàm ,bỏ đi ,nhận sai là được,không ai làm khó mấy cậu nữa " giáo sư Trịnh nói.
" Đúng đấy ,người khác có quy củ của người khác ,cố gắng tuân thủ là được rồi ".
....
....
Hành hạ tới gần sáng thì Mạc Phàm ,Mục Bạch ,Triệu Mãn Duyên mới được thả về ngủ ,nhưng cả ba đều tỉnh ngủ luôn rồi.
Ngồi trong một phòng sách cafe ,Triệu Mãn Duyên tức giận đi tới đi lui ở bên cửa sổ ,chửi :" Cả đời lão tử đây chưa bao giờ chịu nhục nhã như này ,mẹ nó ,còn bắt lão tử phải xin lỗi con thỏ ,tớ nói nó chỉ là một bữa ăn thôi ".
" Không được ,phải cho hai con hàng kia thấy màu sắc " Mạc Phàm tức giận khi nghĩ lại nụ cười hô ly gian xảo của Edith cùng Cheryl.
" Tớ nói được làm được ,hai cậu đừng nói với tới cái gì mà nhân đạo nữa " Triệu Mãn Duyên tức điên.
" Thủ đoạn kia của cậu quá đê hèn ,hơn nữa nếu làm thế thì hai người bọn họ sẽ báo cáo với tuyệt diệt ni cô,vẫn là chúng ta chịu tội.Không chỉ xin lỗi là xong đâu ,mà còn bị phạt nặng ,dù sao thì mấy cô gái ở đây đều theo chủ nghĩa nữa quyền ,Mục Bạch ,cậu có biết chế ra thuốc kích dục không ? " Mạc Phàm hỏi .
Mục Bạch choáng váng ,hỏi vội :" Cậu muốn làm cái gì ".
" Cậu đừng nghĩ sâu xa ,chế ra thuốc không quá nặng ,tới bữa trưa rất hỗn loạn thì bỏ vào trong đồ ăn của mấy cô gái đó .Không phải buổi chiều bọn họ bồi chúng ta sao ,để bọn họ cả người khô nóng đi theo chúng ta ,lúc đó thì bắp đùi không ngừng ép sát vào nhau,hình ảnh đó không phải rất đẹp sao ? "Mạc Phàm nói .
" Hahaha, cái này được " Triệu Mãn Duyên cười lớn , nói :" Mạc Phàm ,vẫn là cậu vô liêm sỉ ,như vậy bọn họ không nắm được điểm yếu của chúng ta, mà mùi vị đó thì bọn họ cũng chỉ nhẫn nhịn ".
" Nhẫn nhịn được hay không còn khó mà nói được ".
" Ha ha ha ha ha ha ha ".
Toàn bộ căn phòng đọc sách cafe tràn ngập tiếng cười của hai bọn họ ,Mục Bạch không cười ,nhưng cũng đồng ý chế thuốc ,liều lượng có thể khống chế , cũng không phải việc gì lớn ,phải cho hai cô gái kia một lần giáo huấn,miễn cho bọn họ không gây khó dễ.
.....
Buổi sáng ,đoàn người tới chỗ các giáo viên có tiếng trong học phủ nghe giảng ,ngồi trong giảng đường là những cô gái trẻ căng tràn sức sống ,đồng thời do các cô gái đã hài lòng với nếp sống cùng ăn chay khiến cho da dẻ vô cùng khoẻ mạnh ,trắng nõn như tuyết ,rực rỡ như ngọc ,bởi vậy mà chất lượng phụ nữ ở An-pơ học phủ đều rất cao.
Từng lời ăn tiếng nói ,hành động của các cô gái đều rất nghiêm ngặt ,mỗi người đều toát ra vẻ đoan trang cùng khí chất tao nhã .Nếu vứt bỏ cái quy củ thần kinh kia đi thì đây đúng là thiên đường ,thiên đường của cánh đàn ông.
Đến bữa trưa ,cùng dùng cơm với những người lúc trước ,lúc này Mục Bạch ngồi vào chỗ của mình, không khỏi lo lắng.
Giảng đạo lý thì đây là lần đầu tiên Mục Bạch làm chuyện xấu xa như này, trong lòng có chút gánh nặng .
Quả nhiên là châm ngôn nói đúng ,gần mực thì đen ,mà gần đèn thì sáng ,nếu tiếp xúc với Mạc Phàm nhiều hơn thì sớm muộn cũng sẽ trở thành lưu manh.
" Hôm nay là súp cà chua ,xin mời mọi người từ từ thưởng thức " các nữ học viên mặc tạp dề bưng từng đĩa ăn lớn cùng phân phát súp cà chua .
An-pơ học phủ có một quy định ,đó là đồ ăn sẽ được phân phát theo trình tựb,vì thế đem thuốc xấu hổ bỏ vào rất đơn giản.Cheryl ngồi hàng thứ tám còn Edith thì hàng thứ chín ,Mạc Phàm không thể cho thuốc lên ngay khi được để trên bàn ăn ,trên bàn ăn toàn các pháp sư cường hãn siêu cấp ,làm sao mà không nhận ra được tiểu xảo nho nhỏ này ,vì thế mà Mạc Phàm bỏ chúng vào trước khi nữ đầu bếp mang ra ,dựa theo trình tự thì nhất định sẽ không xảy ra vấn đề gì .
" Mạc Phàm ,chỗ ở giữa hết rồi ,cậu sẽ không lần đó chứ " Triệu Mãn Duyên thì thào .
" Yên tâm ,tớ tính toán hết rồi " Mạc Phàm nói.
" Vậy thì tốt ".
.....
Súp được đưa lên đồng loạt ,Mục Bạch càng lúc càng căng thẳng ,thứ này so với lần đầu tiên giết được yêu ma cấp thống lĩnh còn hoảng sợ ,bất an hơn.Lại nhìn Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên ,hai người này còn bình tĩnh uống một ngụm súp mới được phác ,cảm giác giống như là một lão làng có kinh nghiệm lâu năm.
" Cô Blanche ,cô tới rồi ,còn tưởng cô xử lý việc vặt cho nên tới trễ " nữ đầu bếp đội mũ trắng cười vui tươi với Blanche mang theo gió lạnh đi tới.
" Ừm ,đã giải quyết xong từ sớm rồi " Blanche ngồi vào chỗ trống .
" Ngày hôm nay có món súp cà chua mà cô thích nhất " nữ đầu bếp đặt bát thứ tám trước bàn của Blanche .
Cả ba người Mục Bạch ,Triệu Mãn Duyên ,Mạc Phàm đều trợn to hai mắt ,nhìn vào bát súp kia .
Lạy chúa ,bát súp này có vấn đề à nha .
" Cho ta hai phần đi " Blanche nói với nữ đầu bếp
" A ,được ,chúng em cố ý chuẩn bị thêm vài phần ,bát súp này cho cô ,để em đi lấy ,hai học tỷ ,xin chờ một chút " nữ đầu bếp nói .
" Không sao ,đêm qua cô giáo bận xử lý một số người không tuân theo quy củ cho nên mới cực nhọc thức đêm ,hẳn là nên uống nhiều súp cà chua " Cheryl nói.
Hai bát súp cà chua đều đặt trước mặt Blanche ,mà Blanche không nhận ra được sự kỳ lạ, mà bỏ găng tay ,lộ ra đôi tay trắng nõn, rực rỡ đang từ từ thưởng thức súp cà chua.
Ôi mẹ ơi.
Cả ba người Triệu Mãn Duyên ,Mạc Phàm ,Mục Bạch đều muốn nổ tung .
Hôm qua họn họ nghe nói cô Blanche là thiên tài ma pháp sư trong vòng 30 năm trở lại đây của An-pơ học phủ ,tu vi hiện tại cũng đã vượt qua một số giáo viên già.Là một cao thủ ẩn mình ở nơi thánh khiết ,có thể đánh ngang sức cũng chỉ có Heidi ,Heidi vẫn là học viên nhưng đạo hạnh còn lâu mới cao bằng Blanche .
" Bạn học Mạc Phàm ,sao sắc mặt cậu trông khó coi vậy ? " Già Lam ngồi đối diện Mạc Phàm ,quan tâm hỏi.
" A ,không có gì ,quả nhiên súp này khó uống hơn tôi tưởng ấy mà " Mạc Phàm trả lời vội vàng.
Lúc này Blanche cũng ngẩng cao đầu,liếc nhìn Mạc Phàm ,hơi nhíu mày.
Mình thích nhất là món này,mà Mạc Phàm lại nói khó uống ,điều này nói rõ học sinh này không thể hoà hợp với mình được?.
.....
Ăn bữa trưa xong thì suy nghĩ đầu tiên của ba người Mục Bạch ,Mạc Phàm ,Triệu Mãn Duyên là vội vàng thu dọn hành lí ,chạy càng xa càng tốt .
Khi chờ tác dụng thuốc biến mất thì Blanche sẽ róc xương từng người một ,đến lúc đó giáo sư Trịnh cùng giáo sư Lý có thể ngăn được hay không cũng khó mà nói được .