Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1649: Nói Lật Là Lật



Trans : xSnowballx

" Nếu cô ấy đồng ý giúp chúng ta ,vậy chúng ta cũng không cần phí tâm đoán dụng ý của cô ấy .Lúc học phủ chi tranh quan hệ giữa người nào đó với người nào đó không phải không có chút tác dụng nào " Triệu Mãn Duyên nói.

Mạc Phàm trừng mắt một cái để Triệu Mãn Duyên im miệng.

" Trước tiên là mọi người nghỉ ngơi đi,chờ có tin tức xác thực thì chúng ta động thủ " Mục Ninh Tuyết nói.

Mọi người tản đi ,trong phòng Mạc Phàm chỉ còn lại Blanche cùng Heidi ,bọn họ tới cửa .Mạc Phàm cũng vẫy tay tạm biệt bọn họ,nhưng lúc này Blanche quay đầu lại ,ánh mắt nhìn Mạc Phàm .

" Làm sao ? " Mạc Phàm hơi nghi hoặc ,nói.

" Cô gái kia thánh nữ Parthenon thần miếu ,người tuyển chọn Asha Corea ,xem ra quan hệ của hai người có vẻ thân thiết " Blanche chất vấn.

" Làm sao mấy người biết ?" Mạc Phàm trừng mắt lên .

" Chính cậu gọi tên của cô ấy,khi cậu đại nghĩa lẫm nhiên muốn cô ấy nói ra kẻ đứng sau hậu trường là ai ,lúc đó thấy cậu quá nghiêm túc vì thế không đánh gãy cậu " Heidi thở hổn hển ,nói.

" A? Tôi nói ư ? Tôi có thiểu năng như vậy sao? " Mạc Phàm sửng sốt một chút ,nhớ lại thì thật đúng là mình có gọi tên thật của cô ấy ,đang lúc giận như lửa đốt thì nơi nào còn muốn lấy vấn đề lập trường của bọn họ.

" Hừ ,tôi nói trên tay cậu làm sao có nhiều loại thuốc chữa thương từ Parthenon thần miếu không có truyền ra bên ngoài ,giấu diếm chúng tôi lâu như vậy,thật sự coi chúng tôi là trẻ nhỏ ba tuổi sao ? " Heidi nói.

"Kỳ thực tôi với cô ấy biết nhau từ học phủ chi tranh ,từng giúp cô ấy một chút chuyện nhỏ ,không tính là đặc biệt quen thuộc ,không có hiểu lầm .Tôi lừa cũng là cân nhắc tới thái độ bài xích Parthenon thần miếu của hai người ,kỳ thực không phải người nào ở Parthenon thần miếu cũng như thế " Mạc Phàm lúng túng giải thích .

" Chúng tôi cũng không phải người ngang ngược không biết lý lẽ ,cậu nói thẳng thì làm gì có định kiến với cậu.Dù sao thì cậu là cậu ,Parthenon thần miếu là Parthenon thần miếu ,lần sau đừng có che giấu như vậy ,lại để chúng tôi thấy khả nghi " Blanche nói.

" Tôi biết rồi ,tôi biết rồi " Mạc Phàm gật đầu ,lại nhớ tới vấn đề của Tâm Hạ ,nhất thời không biết có nên nói ra hay không.

Mỗi Asha Corea thôi mà làm hai người bọn họ căng thẳng ,lại nói chuyện Tâm Hạ không chừng hai người họ trực tiếp nổ tung .Thật không rõ ,thái độ của An-pơ học phủ với Parthenon thần miếu thật sự rất nữ tính ,kẻ tôi ghét thì bạn cũng không được vừa cười vừa nói cùng cô ta ,đây gần như là một sự phản bội.

Xem ra để Tâm Hạ hợp tác với An-pơ học phủ vẫn rất khó .

....

....

Hiệu suất của Asha Corea rất cao ,qua ngày thứ hai đã nắm được vị trí cụ thể của ngân sức hội Basamu ,mọi người giả vờ làm du khách cực kỳ bình thường ,di chuyển ở núi Lam Mộ phía Bắc Athens .

Núi Lam Mộ phía Bắc Athens là một nơi cảnh sinh thái, không có bao nhiêu kiến trúc ,toàn bộ núi như một công viên tự nhiên ,đủ loại cây cối mỹ lệ hiếm ,có rất nhiều khóm hoa đủ màu sắc được tu bổ để không tới mức hỗn độn như cánh rừng nguyên sinh vậy.

Trên núi Lam Mộ có xây dựng xe lửa đi vòng quanh ngọn núi ,xe lửa cũng là loại cổ điển ,mùa nở rộ rực rỡ nhất đã qua ,phần lớn du khách đã rời đi nơi này đề chờ ngắm cảnh diễm lệ vào năm sau.Du khách ở núi Lam Mộ cũng vắng nhiều,Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết ngồi trên xe lửa nhỏ ngắm cảnh cũng tổng cộng chỉ có bốn người.

Ngồi phía trước là một đôi tình nhân, hẳn là người từ nơi khác tới Châu Âu ,hai người bọn họ nói phương ngữ tiếng chim của mình ,nhìn qua như đang trong giai đoạn nồng thắm nhất ,vào thời điểm đó cũng không thèm để ý cảnh sắc thoảng qua ven đường.

Kỳ thực hành trình cũng chỉ như thế ,không cần thời tiết đẹp ,cũng không cần trời đẹp nhất ,ở bên người mình thích là cảm thấy đặc biệt sung sướng .

Tâm tình Mạc Phàm cũng giống như vậy ,bọn họ ở đây ôm cây đợi thỏ ,cứ cho là có việc khẩn cấp quan trọng cần phải làm ,nhưng cũng không làm ảnh hưởng tới Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết ngồi trên xe lửa nhỏ cổ điển ngắm cảnh ,cảm nhận phần yên ổn cùng yệ tĩnh vô cùng hiếm có .

" Dường như là chúng ta hiếm khi được như này " Mạc Phàm nói .

" Ừm " Mục Ninh Tuyết trả lời một tiếng.

"Xử lý chuyện này xong ,chúng ta cũng đừng vội về Phàm Tuyết Sơn ,chúng ta đi dạo một vòng Châu Âu nhé ? " Mạc Phàm đề nghị .

" Khả năng là không được ,vẫn tồn tại hải yêu uy hiếp ,đặc biệt là san hô kim đảo.Em vẫn phải trở về nhanh,mang ma cụ phòng ngự cho bọn họ " Mục Ninh Tuyết nói,nếu lần này không xảy ra chuyện làm tim gan lạnh lẽo ,thì Mục Ninh Tuyết cũng không rời Phàm Tuyết Sơn ,Phàm Tuyết Sơn có quá nhiều chuyện cần xử lý ,ngay cả việc tu luyện gần đây cũng đang trì hoãn.

" Được rồi ,vậy anh cùng về với em ,vừa hay cảnh sắc thành phố Phi Điểu cũng không tệ ,Phàm Tuyết Sơn của chúng ta hẳn là cũng hơi có quy mô " Mạc Phàm cũng không có cưỡng ép.

Hai người đang nhẹ giọng nói chuyện thì âm thanh đôi tình nhân phía trước đột nhiên lớn lên ,đầu tiên là cô gái tóc nâu bỏ tay của chàng trai ra ,tựa hồ lòng tự ái của chàng trai bị tổn thương ,ngữ khí tăng thêm.Cô gái tóc nâu nhìn chàng trai ,nói một câu mà không cần nghe hiểu cũng doán được hàm nghĩa oan ức trong đó : Anh quát em à ! ! .

" Chuyện tình yêu trên xe lửa nói lật là lật ,cũng quá nhanh rồi.

" Không phải trước đây em cũng như vậy sao ?" Mục Ninh Tuyết nói .

Nhớ lại trước đây ,Mục Ninh Tuyết cảm thấy mình vẫn có tính khí của đại tiểu thư ,chỉ cần không vừa ý cái gì là lập tức quay mặt rời đi.

Còn may là Mạc Phàm nghĩ đủ trò gian để lừa Mục Ninh Tuyết ra ngoài chơi ,nhưng khi đó tùy ý nóng giận ,tùy ý cười vui,nhưng cũng là khoảng thời gian mà Mục Ninh Tuyết cảm thấy thoải mái nhất .Nhưng sau đó xảy ra quá nhiều chuyện ,bản thân Mục Ninh Tuyết cũng không biết từ khi nào mà tâm tình của mình trở nên tĩnh mịch, không cảm thấy ấm áp bởi vì một ít chuyện nho nhỏ ,cũng không cảm thấy sự việc nặng nề quá mức mà xoay người chạy trốn, khuôn mặt không cảm xúc mang theo màu xám ảm đạm tiếp tục chạy trên quỹ đạo vận mệnh của mình ,ngoại trừ ma pháp thì rất nhiều thứ đối với Mục Ninh Tuyết đã mất đi sắc thái.

Còn Mạc Phàm ,không thay đổi dù một chỉ một chút ,lúc nhỏ Mục Ninh Tuyết thích Mạc Phàm là vì Mạc Phàm là một người có hơi thở của sự sống ,tâm có nhiệt ,huyết cũng nhiệt ,mỗi ngày đều tràn đầy sức sống ....Mạc Phàm giờ vẫn thế ,tâm nóng rực ,huyết cũng sôi trào như trước , bi thương nặng nề cũng không đánh mất đi phần nhiệt tình cùng theo đuổi.Ở với người như vậy lâu ,liệu ngày mai và cả tương lai sẽ tràn ngập nhiều mong chờ chứ ?.