Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1686: Cậu Không Phải Pháp Sư Sơ Giai Sao?



Trans : xSnowballx

" Chân chạy việc,cậu bị ngốc hay trì độn vậy,không nhìn thấy những đoàn đội thợ săn đại sư chúng tôi ở đây sao? Bưng trà rót nước cho một đám thợ săn không tư cách ? Mang khay trà qua đây nhanh " Lý Ngọc Mai an vị ở sát mép bàn ,giống như giờ phút nào cũng tìm cớ với Cố Doanh ở bên kia .

" Ừ ,đoán chừng thợ săn đại sư thất tinh chưa tới....người giúp việc ,trước tiên đưa trà cho chúng tôi,chúng tôi hơi khát " Lục Chước liếc nhìn Mạc Phàm ,thản nhiên nói.

Dương Trữ ngồi đó ,không cười không nói.

Khung cảnh này rất thú vị.

Bản thân Mạc Phàm cũng sửng sốt.

Vãi lúa ,bây giờ những thợ săn đều như lôi thế sao,muốn cố chủ rót trà?.

" Ấm trà này tôi uống ,còn mấy người muốn thì tự đi mà làm " Mạc Phàm đem khay trà đặt lên bàn của mình trước.

" Có ý gì đây ,cậu không muốn đúng không ,cái loại thợ săn trẻ tuôi nhỏ bé chưa từng trải như cậu ,chúng tôi cho cậu làm việc vặt xem như cậu có chút tác dụng,nếu không đụng tới đại yêu thật sự ,đừng có mà trốn ở phía sau đội ngũ ,cuối cùng không hiểu được thường ngày tôn trọng tiền bối " lông mày của Lý Ngọc Mai xoay ngang ,nói với Mạc Phàm .

" Tiền bối mà cô nói tới là gì ? " Mạc Phàm liếc nhìn Lục Chước ,hỏi.

" Đương nhiên là tư lịch càng cao hơn,tước hiệu thợ săn càng cao hơn " Lý Ngọc Mai nói.

"Nói như vậy thì ý của cô là ,tư lịch thấp hơn hẳn là bưng trà rót nước ? " Mạc Phàm hỏi tiếp.

" Cậu hiểu thế được thì tốt " Lý Ngọc Mai vênh vang đắc ý ,nói.

" Được ,bây giờ cô đi pha cho mỗi đội ngũ thợ săn của chúng tôi một ấm trà ,tự mình đưa cho một người một chén trà ,thuận tiện thanh toán luôn tiền trà " Mạc Phàm không vui ,nói.

" Cậu có ý gì đây, Lý Ngọc Mai tôi là pháp sư cao giai, đừng dùng cái tính ấu trĩ này chống đối tôi,cho cậu làm tạp hoá đã coi như để mắt tới cậu ,có tin với thái độ này của cậu thì tôi cho cậu cút khỏi đây luôn hay không " Lý Ngọc Mai lập tức nổi giận.

Nhìn thấy Lý Ngọc Mai như vậy,Tạ Hào vội vàng tới khuyên can Mạc Phàm.

"Phạm Mặc huynh đệ ,nhìn một chút là được " Tạ Hào nói .

" Thật là thú vị ,lần đầu tôi thấy có đội thợ săn được thuê lại kêu cố chủ cút đi " lúc này Dương Trữ đang xem trò vui rốt cuộc mở miệng nói.

" Cố chủ cái gì ? " Lý Ngọc Mai không hiểu ,hỏi.

" Cậu ta đó ,cậu ta chính là cố chủ của mấy người " Dương Trữ chỉ vào Mạc Phàm.

" Không phải cố chủ là một thợ săn đại sư thất tinh sao ? " Lục Chước nhíu mày ,mở miệng hỏi.

" Cậu ấy chính là thợ săn đại sư thất tinh, không phải thợ săn nào cũng yêu thích để huy chương thợ săn trước ngực đâu? " Dương Trữ nói tiếp.

Bảy người đoàn đội thợ săn đại sư ,cũng với 60 thợ săn cao cấp,từng người trợn to hai mắt ,tỏ rõ vẻ kinh ngạc nhìn kỹ Mạc Phàm.

Thực tế thì vừa nãy bọn họ cũng xem trò vui,ở trong vòng thợ săn ,một ít tiền bối bắt nạt là khó dễ một ít người mới ,người mới rất là thông thường .Vì thế mà Lý Ngọc Mai cùng mọi người cảm thấy không làm sao cả ,nào có biết người trẻ tuổi nhìn qua là tới lăn lộn lại là cố chủ của bọn họ.

" Dương Trữ tiểu thư ,cô cũng đừng đùa chúng tôi nữa ,cô nói cậu ta là tùy tùng của thợ săn đại sư thất tinh thì tôi con tin.Cậu ta mà là thợ săn đại sư thất tinh? Có thể tới được đại sư thất tinh thì ít nhất cũng là pháp sư siêu giai " Lục Chước nói.

Dương Trữ nhìn Lục Chước ,vẫn mỉm cười,không có tiếp tục giải thích .

Lục Chước cảm thấy không đúng ,ánh cẩn thận đánh giá chi tiết Mạc Phàm .

" Thật sự cậu là thợ săn đại sư thất tinh kia ?Thanh Thiên liệp sở ? " Lục Chước nói cực kỳ nghiêm túc .

" Tôi có một người hợp tác ,em ấy triệu tập mấy người ,để cho mấy người hiệp trợ tôi xử lý vanh ma .Dương Trữ ,bây giờ cô đem tư liệu thợ săn của tôi cho bọn họ " Mạc Phàm nói.

Dương Trữ gật đầu ,thao tác điện thoại di động ,đưa tin tức cụ thể cho mỗi tiểu đội trưởng.

Cân nhắc tới bảo mật tin tức cho cố chủ , không gặp mặt trước đó trước đó ,hiệp hội thợ săn sẽ không cho phép cố chủ trực tiếp lộ thông tin chân thực cùng phương thức liên lạc,phòng ngừa một ít người được thuê cùng cố chủ nhảy qua liên minh liệp giả tiến hành giao dịch tư nhân.

Sau khi đưa tin tức cho mỗi đội viên ,Lý Ngọc Mai cùng Lục Chước có chút há hốc mồm.

" Cái tên này ...thực sự là thợ săn đại sư thất tinh " sau khi Lý Ngọc Mai xem xong ,miệng kia có thể nhét vừa hai quả quả trứng ,trên mặt lộ ra vẻ khó tin tột đỉnh .

Mà tương tự vậy ,đầu tiên Cố Doanh cúi đầu nhìn một chút tin tức ,sau đó ngẩng đầu lên nhìn Mạc Phàm ,sau đó lại cúi đầu nhìn tin tức trong điện thoại di động sau đó lại nhìn Mạc Phàm .

" Phạm Mặc.....cậu ...cậu không phải pháp sư sơ giai sao ? " Chung Lập là người đầu tiên kêu lên .

" Tôi đã nói với cậu rồi ,tôi là pháp sư cao giai " Mạc Phàm cũng trả lời lớn tiếng lại.

" Có thể ....có thể...có thể không phải cậu nói đùa sao ? " Chung Lập trừng đôi mắt lên .

"Mỗi một câu mà tôi nói điều nghiêm túc ".

" Vậy tại sao không có phóng ma pháp cao giai, như vậy tôi sẽ không tin sao ? " Chung Lập nói tiếp.

Mạc Phàm chưa kịp trả lời mình ăn no rửng mỡ ,nhưng nhìn cặp mắt kia của Cố Doanh,không nhúc nhích nhìn mình chằm chằm ,điều này làm cho Mạc Phàm lúng túng.

Giảng đạo lý thì Mạc Phàm không có ý định giả vờ gia nhập đội ngũ,bọn họ cảm thấy mình là sơ giai ,Mạc Phàm cũng ngụy trang rất khá ,không có biểu hiện ra ,vốn không bao giờ gặp lại tiểu đội qua đường này ,ai biết Linh Linh gọi bọn họ tới đây.

" Cậu thực sự là thợ săn đại sư thất tinh ?" Cố Doanh nhìn Mạc Phàm ,hỏi từng câu từng chữ.

" Đúng " Mạc Phàm gật đầu ,thấy trong đôi mắt Cố Doanh có ánh sáng lập loè dị dạng ,tiếp theo Mạc Phàm cười giải thích :" Tôi cùng người hợp tác với tôi chia ra làm hai,tôi tuần tra ở đảo thiên hồ .Tôi không quen thuộc với địa hình của đảo thiên hồ ,vừa hay Chung Lập mời tôi gia nhập đội,thế là tôi lên xe của mấy người .Còn treo thưởng phía sau này là do người hợp tác với tôi tuyên bố,ngay cả tôi còn không biết " .

Kỳ thực thì Cố Doanh cũng không hiểu,lúc đó rõ ràng là Mạc Phàm đi cùng bọn họ ,làm sao mà thả chim ưng tuyên bố treo giải thưởng được ,cái thao tác này phải làm ở đại sảnh thợ săn ,mà nghe Mạc Phàm nói xong thì Cố Doanh cũng đã hiểu.

Hiểu thì vẫn hiểu ,đối diện với người trẻ tuổi đẹp trai lại có thân phận thợ săn đại sư thất tinh hiển hách ngay trước mặt,trong lúc nhất thời Cố Doanh không biết nói cái gì ,nội tâm hoảng loạn vô cùng .

Có khiếp sợ, có mừng rỡ ,lại có phần nhiều hơn là không thể tin được.

Pháp sư nhỏ đi nửa đường bọn họ mang tới cho đủ người lại là thợ săn đại sư thất tinh tới đảo thiên hồ điều tra tình huống rõ ràng.

Long trời lở đất nhất là ,tiểu đội Nhạc Phong bọn họ trong nhiều năm qua đều nghĩ mọi cách dựa vào một thợ săn đại sư ,kết quả có một con boss lớn vào đội lại bị người trong đội ngũ đá ra .

Rất nhiều người đều cho rằng người có cốt khí chân chính hẳn là đối diện với người khác đều không ti không hàng ,nhưng trên thực tế thì có sao?.

Khi bạn đánh cược 10 năm gian khổ cùng tôn nghiêm của người phụ nữ để đổi lấy tiền đồ , nhưng tiền đồ này chỉ dựa vào một câu nói ,một cái gật đầu ,một cái tán thành của người khác .Lúc bạn đang đối mặt với người tùy ý thống trị vận mệnh của mình ,tâm thái làm sao mà ung dung cho được ?.