Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1693: Người May Mắn Sống Sót



Trans : xSnowballx

__

" Lang tổ tông ,ngươi đi phía trước được không " Chung Lập dò hỏi cẩn thận .

Phi xuyên ngai lang ở trước mặt người khác thì sự kiêu ngạo quả thực là cấp bậc thần thánh không thể xâm phạm,nó liếc mắt một cái với Chung Lập ,như một đại tông sư điejn mạo bất phàm đăng nhập hòn đảo trước tiên.

Phi xuyên ngai lang rất mẫn cảm với mùi ,đặc biệt là mùi máu tanh.

Nó đi theo mùi máu tanh về phía trước ,tiểu đội Nhạc Phong lại đi sát phía sau phi xuyên ngai lang .

" Oa ,buồn nôn chết tôi rồi " đột nhiên Tạ Hào kêu lên quái dị.

Mọi người giật mình ,nhìn về chỗ của Tạ Hào,nhưng Tạ Hào giẫm phải thứ gì đó ,đang lau chùi bên cạnh cỏ.

" Cậu giẫm phả ** ? " Chung Lập nở nụ cười.

"Không biết thứ quỷ quái gì đây, đen thui " Tạ Hào một mặt xúi quẩy.

" Đừng nói tùy tiện " khứu giác Cố Doanh nhạy bén hơn một tí ,nhìn xung quanh ,khuôn mặt nghiêm túc.

Đội viên cũng không nói gì nữa ,tiếp tục đi theo phi xuyên ngai lang .

" Có phải chúng ta đi sai chỗ không ,nơi này căn bản không có đảo hang động " mũi to nói.

Hòn đảo không quá lớn ,ngoại trừ nhìn thấy một đám đảo thạch bên ngoài,không thấy bất kỳ lối vào hang động nào ,mùi máu tanh trước đó cũng không biết truyền tới từ nơi nào .

" Kỳ lạ ,tôi nhớ là thầy tôi đã nói với tôi ,nơi này có một đảo hang động " Chung Lập gãi đầu .

" Gào gừ " .

Lúc này phi xuyên ngai lang ở đảo thạch lớn,cũng dùng mũi ngửi đá không ngừng ,tựa hồ phát hiện gì đó .

Cố Doanh quan sát phi xuyên ngai lang ,phi xuyên ngai lang duỗi ra móng vuốt sắc bén ,dùng móng vuốt đào đá trước mặt.Móng vuốt của phi xuyên ngai lang vô cùng sắc bén ,tảng đá này đối với nó như một ít bùn nhão.

Không lâu sau phi xuyên ngai lang đào đá lên ,những hòn đá này sụp xuống ,mùi máu tanh tràn ra .

" Thật sự có hang động " Tạ Hào tràn đầy kinh ngạc ,nói.

"Nhưng tại sao lại bị đá chặn lại ? " .

Người tiểu đội Nhạc Phong khá là cảnh giác ,cấp bậc bọn họ không cao, lại biết hang động này kỳ thực nguy hiểm ,thường xuất hiện yêu ma đẳng cấp cao hơn.Đây là tinh trực giác nguy hiểm của thợ săn ,những đội ngũ thợ săn ở bên ngoài dã ngoại lâu sẽ có .

Phi xuyên ngai lang thì khác ,nó không để ý tới cấp bậc nguy hiểm này chút nào ,nó cất bước vào bên trong ,như là phát hiện gì đó ,nó cúi đầu xuống .

Ngưởi tiểu đội Nhạc Phong chờ ở, bên ngoài ,phi xuyên ngai lang ngậm cái gì rồi đi ra ,nhìn qua như là một người .

Phi xuyên ngai lang ngậm người toàn máu,không thấy rõ dáng vẻ .Làm người ta bất ngờ là người này chưa chết ,khi bị phi xuyên ngai lang ngậm thì sợ hãi giãy dụa,đồng thời kêu gào lung tung .

Phi xuyên đem hắn phóng tới trước Cố Doanh,lười xen vào người này.

" Đừng giết tôi ,đừng giết tôi ,tôi không nhìn thấy gì cả ,tôi không nhìn thấy gì cả "tinh thần người kia có chút xuyên ,ăn nói lung tung .

" Này không phải Ngô Đông sao, Ngô Đông ,là chúng tôi, chúng tôi là tiểu đội Nhạc Phong ,tôi là Cố Doanh " Cố Doanh nhận ra Ngô Đông ,vội vàng động viên .

" Đừng giết tôi ,đừng giết tôi ,tôi không thấy bất cứ thứ gì ,tôi không nhìn thấy bất cứ thứ gì...." Ngô Đông vẫn chưa hết sợ hãi,cả người co lại,hận không thể xuyên qua bất kỳ khe hở nào ,để cho mình cảm thấy được bảo vệ.

Mọi người tiểu đội Nhạc Phong hai mắt nhìn nhau ,cũng không có biện pháp nào với tình huống của Ngô Đông.

Thế nhưng dáng vẻ Ngô Đông làm người ta thấy mà đau lòng.

Ngô Đông trước đây mà bọn họ biết là một người cười ngẩn ra,đã từng uống rượu quá chén với người tiểu đội Nhạc Phong, uống tới mức say như chết ,cuối cùng đội trưởng Cố Doanh lôi tới đội trưởng Lam Cân.

Từ sau vụ đó thì Ngô Đông không còn mặt nói chuyện với người tiểu đội Nhạc Phong ,nhưng tiểu đội Nhạc Phong vẫn đem chuyện này ra cười Ngô Đông .

Mà lúc này Ngô Đông như đánh mất tâm trí của người trưởng thành ,sợ sệt chỉ còn bản năng xin tha ,bản năng cuộn mình .Làm một thợ săn thì Ngô Đông hẳn là biết rõ làm thế cũng không thể sống sót được ,nhưng nội tâm của Ngô Đông đã bị đánh đổ hoàn toàn.

" Trước tiên giúp cậu ta xử lý vết thương ,chờ tâm tình cậu ấy ổn định rồi nói sau " Cố Doanh nói.

" Được, được ,thật không biết đã xảy ra cái gì ".

Nhìn thấy dáng vẻ này của Ngô Đông ,giờ phút này tiểu đội Nhạc Phong cũng sợ ,khẳng định trên đảo nàu có thứ gì đó khá khủng bố .Nếu như tiểu đội Thương Cân rơi vào kết cục như vậy,thì kỳ thực tiểu đội Nhạc Phong bọn họ khả năng cũng giống thế .Chống đỡ bọn họ còn dám ở lại đây cũng như bình tĩnh là sự tồn tại của phi xuyên ngai lang .

" Bên trong còn người nào không ? " Cố Doanh hỏi phi xuyên ngai lang .

Phi xuyên ngai lang dùng mũi ,sau đó xoay người ,lại dùng móng vuốt vỗ Ngô Đông .

" Chỉ có một mình cậu ta ? " Cố Doanh suy đoán ý của phi xuyên ngai lang .

Nói thật thì Cố Doanh không dám đi vào hang động này ,đầu tiên là độc vanh đẫm máu ăn đội viên tiểu đội Thương Cân ,sau đó là Ngô Đông tinh thần thất thường .

Phi xuyên ngai lang gật đầu ,biểu thị bên trong không còn người sống .

Thực tế thì phi xuyên ngai lang còn ngửi được mùi sinh vật khác ,số lượng lại không ít ,có vẻ như là đang chia sẻ đồ ăn .Như loại hang động hẹp này ,đặc biệt là nơi ngập nước ,phi xuyên ngai lang sẽ không mạo muội đi vào ,căn bản là không am hiểu chiến đấu ở môi trường này .

" Coi như chúng ta tận lực ,cũng cứu được một người ,nếu bên trong đã không có người sống .Vậy chúng ta vẫn nên rời đi mau chóng ,đem tin tức nàu cho Phạm Mặc ,để cậu ta xử lý " Tạ Hào nói.

Bọn họ có thể làm được mỗi thế này,bảo bọn họ đi điều tra thì chẳng khác gì là đi chôn cùng .

Cố Doanh cũng cảm thấy rời khỏi đây sớm một chút ,đặc biệt là phi xuyên ngai lang biểu hiện ra dáng vẻ vô cùng nguy hiểm .

" Cậu ta thế nào ? " Cố Doanh hỏi Tạ Hào.

" Cậu ta chỉ kinh hãi quá độ,trị thương tốt ,nghỉ ngơi một trận sẽ khôi phục bình thưởng "Tạ Hào am hiểu chút y thuật ,tuy rằng không phải pháp sư chữa trị.

" Rời đi thôi " .

" Ừm ,đảo này yên tĩnh làm người ta sợ hãi ".

....

....

Mang theo Ngô Đông bị thương rời đi,thuyền gỗ đi về hướng trạm dịch Minh Hồ .

Ngô Đông đã ngủ thiếp đi,đại khái là cảm giác được xung quanh không có nguy hiểm gì ,không nói linh tinh như trước đó.

" Chờ cậu ta tỉnh ,hẳn là không sao...trời tối, chúng ta di chuyển bằng thuyền trong hồ như này không an toàn.Chúng ta tới đảo Nhất Tự dựng lều vải đi ,sáng mai rồi về trạm dịch Minh Hồ "Chung Lập nói .

" Ừm ,cũng được ,Ngô Đông cũng cần được nghỉ ngơi ".

Đảo Nhất Tự gần đảo thiên hồ, các thợ săn đều biết đây là một đảo đặc thù ,đảo hồ toạ lạc ở một mảnh thủy vực vô cùng an toàn ,không có thủy yêu ở gần ,trên đảo cũng không có bất kỳ yêu ma nào.Những thợ săn từ một ít nơi xa ở đảo thiên hồ trở về trạm dịch Minh Hồ ,đa số sẽ chọn qua đêm cho tới bình minh ở đảo này .Vì thế mà khi hoàng hôn buông xuống có thể thấy trên đảo Nhất Tự có không ít đèn đuốc sáng lên .

Lúc này trên đảo Nhất Tự có nhiều lều vải,là những đoàn đội còn chấp nhất với tâm châu vanh ma ,hay bọn họ tới tìm cách phá trừ xác yêu ma ,kiếm tiền trắng trợn .

Đi lên hòn đảo ,người tiểu đội Nhạc Phong lập tức dựng lều vải.

" Éc ,huynh đệ ,sói của cậu nhìn qua rất uy phong ,ít nhất là một con đại chiến tướng " một thợ săn ở sát vách đi tới ,nói.

Những thợ săn đi dã ngoại,khẳng định không hẹn mà dựa vào nhau,phối hợp một ít lẫn nhau.

" Đại chiến tướng ? Cậu thật không có mắt ,tôi có thể nói cho cậu biết ,nó giết thống lĩnh đơn giản như giết gà con vậy " Tạ Hào lập tức đi lên nghênh tiếp ,nói với khuôn mặt dào dạt đắc ý .

" Cậu thổi cái thằng cha cậu " thợ săn kia nở nụ cười lập tức.

" Tôi không thổi với cậu " Tạ Hào nói.

" Vậy thử cho nó làm thử đi,nếu lợi hại như vậy thì bình rượu ngon này cho cậu .Nếu không phải thì cậu đưa phương thức liên lạc của cô gái đẹp trong đội ngũ kia cho tôi " tên thợ săn này nói.

Tạ Hào liếc mắt nhìn phi xuyên ngai lang đang nằm nhoài ngủ ,cũng khó khăn ,không biết mình tới gọi nó thì có hay không nó sẽ run lên uy phong một vuốt đập chết mình.

" Ồ ,mấy người mang huy chương lâm thời màu có chút quen thuộc,ở đảo vĩ này cũng có hai người cũng mang cái này ,bọn họ là đồng đội của mấy người sao ? " Tên thợ săn kia.

" Cậu nói cái này á , là thợ săn đại sư thất tinh đưa cho chúng tôi huy chương lâm thời " Tạ Hào nói .

" Cậu còn chả nói thật chút nào ,còn đại sư thất tinh " thợ săn kia không tin Tạ Hào, có đại sư thất tinh ,bọn họ cần gì hoạt động ở đảo thiên hồ làm gì ,đảo thiên hồ sẽ không có bảo vật làm cho đại sư thất tinh để mắt tới chứ ?.

.....

Tạ Hào hàn huyên vài câu với thợ săn xa lạ ,biết trên đảo vĩ này còn có hai người có huy chương tương tự,lập tức chạy đi đâu đó

Đây là huy chương đội ngũ lâm thời ,những thợ săn được thuê đều có một cái,cho thấy người này phục vụ cho cố chủ ,chấp hành một dạng treo giải thưởng ,cũng coi như đồng đội tạm thời .

Tạ Hào cũng không nghĩ tới đây lại gặp được hai đồng đội lâm thời ,tới xem bọn họ có phát hiện gì không .

Đi tới đảo vĩ ,Tạ Hào thấy một lều vải lẻ loi ,lều vải cũng rất tinh xảo,rõ ràng là bỏ ra chút tiền ,bên trong đèn sáng đơn giản ,ánh đèn soi ra bóng của hai người ,rõ ràng là một nam một nữ.

"Này ,hai vị ,tôi là Tạ Hào từ tiểu đội Nhạc Phong ,sao đội ngũ này chỉ có hai người vậy? " Tạ Hào đi tới một bên lều ,mở miệng hỏi.

" Tạ Hào ? " Lý Ngọc Mai nói một tiếng nghi hoặc.

Lục Chước nhấc lều vải lên ,ánh mắt nhìn kỹ Tạ Hào tới đây dò hỏi .

"Mẹ kiếp ,sao lại là hai người " Tạ Hào một mặt kinh ngạc .

Hai con chó này ,Tạ Hào rất không thích bọn họ,không nghĩ hai người họ ở đây ,thật là xúi quẩy .

Sắc mặt Lục Chước cùng Lý Ngọc Mai rất kỳ quái ,dù sao vừa gây chuyện ,sau đó có người tới ,không tự chủ mà cảnh giác lên .