Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1700: Thất Bại Của Kẻ Ác



Trans : xSnowballx

Trời tờ mờ sáng ,những vanh ma chiếm giữ cũng dần tản đi, phần lớn vanh ma thích qua lại vào ban đêm ,có ánh trăng thì sẽ lóng lánh mảnh đồng ,nhìn qua như bề ngoài phủ kín vô số đồng.

Sau khi có nắng sớm ,vanh ma tiêu tan đi rất nhiều,không dày đặc tới mức không đi thuyền được .So với nhiều sinh vật cấp chiến tướng khác thì vanh ma khá trì độn, cho nên khi người đi qua thủy vực thì bỏ qua chúng nó được ,số lượng về buổi tôi quá nhiều,rất dễ bị vây quanh.

Mạc Phàm chậm rãi chờ ở trạm dịch Minh Hồ ,chờ Tiểu Viêm Cơ thả Lục Chước cùng Tưởng Hoa bên cạnh mình ,phi xuyên ngai lang cùng Cố Doanh cũng chạy tới, trạng thái của cả hai rõ ràng rất kém ,cảm giác khó mà mở được hai mắt .

Cố Doanh vội vàng miêu tả lại đại thể một lần ,sau khi nghe thì Mạc Phàm không khỏi liếc nhìn Lục Chước có chút thê thảm bị Tiểu Viêm Cơ thu thập.

" Ồ ồ ,hoá ra.là như vậy ,vừa vặn tôi đang đau đầu bảo với Lục Chước là Tiểu Viêm Cơ không có ác ý " Mạc Phàm hiểu rõ.

Dương Trữ ở một bên nghe được ,âm thầm khiếp sợ ,quả thực Lục Chước này gan to bằng trời ,dưới sự hướng dẫn của đại sư thất tinh mà còn làm được chuyện như vậy ,không sợ liên minh liệp giả trừng phạt sao.

Dương Trữ ghi chép một cách nghiêm túc ,cũng nhanh chóng thông báo cho liên minh liệp giả bên kia ,để bọn họ phái người tới đây điều tra.

Nhân viên điều tra tới rất nhanh, tới trưa đã tới đây ,trước tiên bọn họ khống chế Lục Chước ,và bắt đầu từ bạn của Lục Chước là Tưởng Hoa.

Vì để cho điều tra được diễn ra nhanh hơn ,Mạc Phàm để cho Apase cho Tưởng Hoa mặt không biến sắc một nhánh châm sợ hãi trong nội tâm ,Tưởng Hoa lập tức bàn giao một số chuyện mình từng làm với Lục Chước.

...

" Rất xin lỗi,ở trong phạm vi chúng tôi quản hạt mà để xảy ra chuyện này,chúng tôi sẽ xử lý Lục Chước ngay lập tức " nhân viên điều tra nói.

"Những người bị thôi miên trên đảo trở về rồi sao? " Mạc Phàm hỏi.

" Đều đã trở về an toàn ,trong đó có một thợ săn cao cấp tên Lý Ngọc Mai ,cô ấy muốn biểu thị vạch trần tội của Lục Chước ,yêu cầu nói trước mặt cậu " nhân viên điều tra nói.

" Há,vậy mang cô ta tới đây đi " Mạc Phàm nói.

Khi Lý Ngọc Mai đi tới ,trên mặt còn một lớp vôi trắng hôi khó coi ,hay Lý Ngọc Mai cũng không nghĩ tới mình còn mở mắt ,mang theo nỗi sợ hãi sâu sắc mà ngủ thiếp đi.

Kỳ thực Mạc Phàm cũng rất đau đầu, quả nhiên cố nhân làm việc sẽ đều như vậy,rõ ràng là đi tìm đại vanh ma nhưng lại xảy ra vấn đề như thế ,còn may Tiểu Viêm Cơ nắm giữ thuộc tính giám tra hoàn mỹ ,trực tiếp thu thập Lục Chước để sự việc sáng tỏ đơn giản .

Rất nhanh Lý Ngọc Mai bàn giao bọn họ thất trách làm cho tiểu đội Thương Cân ,sau đó nói những chuyện năm xưa mà Lục Chước gây ra .

Mạc Phàm vốn không có nhiều hứng thú lắm với tên cặn bã Lục Chước này ,Mạc Phàm thấy nhiều kẻ cặn bã hơn thế này,Lục Chước chỉ đáng làm chổi lông gà .Nghe tới Lục Chước phát hiện ra người làm giả huyết tề, đôi mắt trở nên ác liệt .

" Vốn tưởng rằng chỉ là một kẻ cặn bã ,không nghĩ tới là một tên gieo vạ " Mạc Phàm nói Lục Chước đang bị trói .

Nhắc tới cũng kỳ lạ,mình mặc kệ tới chỗ nào đều gặp phải loại cặn bã tro cặn,lại như số mệnh an bài cô gái tâm địa tinh khiết không hiểu sao lại gặp phải tra nam như vậy.

" Việc đã tới nước này, cậu muốn nói gì thì nói đi ,thế nhưng cậu đừng có đắc ý.Sớm muộn cậu cũng sẽ bại lộ mọi chuyện như tôi mà thôi....đến lúc đó tay cậu dính bao nhiêu máu, chân đạp bao nhiêu hài cốt ,chỉ sợ là có nhiều người phỉ nhổ hơn " Lục Chước mang theo vài phần gắng chống đối khinh thường cuối cùng .

" Lời này của mày xem là nguyền rủa tao sao ? " Mạc Phàm hỏi.

" Thế thì đã làm sao " Lục Chước nở nụ cười,nụ cười quái dị vô cùng ,tựa hồ như giữ lại phần tự tôn cuối cùng ,phần tự tôn này xé đi lớp bên ngoài đại sư thất tinh của Mạc Phàm ,để cho mọi người thấy Mạc Phàm không khác gì nhau.

" Tao kiến tạo một địa ngục nhỏ ,bên trong có một ít người phát điên,ừm ,mày miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn .Nhưng thật sự mày muốn nguyền rủa tao ,trước hết là mày xếp hàng rồi lấy số đi ,đại khái tới 10 ngàn năm sau mới tới lượt mày " Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm cảm thấy buồn cười với hành vi của Lục Chước ,chả có gì đáng để nói với người như vậy.Mạc Phàm còn phải xử ký chuyện vanh ma nữa ,không muốn lãng phí quá nhiều thời gian với Lục Chước .

" Xem ra vẫn là lão tử phải ra tay,chỉ mong những điểm danh vọng này không đổ sông đổ biển ....Chung Lập, cậu vẫn còn tỉnh táo,tỉnh táo thì mang tôi tới đảo hang động ,cậu phân tích không sai ,hẳn là đại vanh ma nơi đó " Mạc Phàm gọi Chung Lập.

" Tỉnh táo ,tỉnh táo ,huynh đệ Mạc Phàm...ồ ,đại sư Mạc Phàm ,Chung Lập tôi tuyệt đối phục vụ chu đáo " Chung Lập hưng phấn .

Mạc Phàm để những người nhận dẫn đường mang mình tới đó ,còn sự việc Lục Chước giao cho nhân viên điều tra cùng Dương Trữ.

...

Sau khi Mạc Phàm lên th

uyền rời đi ,thái độ của Dương Trữ với Lục Chước cực kỳ bất mãn ,không hiểu người mang tội ác đầy người có tư cách gì mà ở đó kêu gào .

" Thực sự là vô tri " Dương Trữ không khỏi rên lạnh một tiếng ,rõ ràng câu này nói với Lục Chước .

" Tôi vô tri ? " Lục Chước nở nụ cười.

Dương Trữ không nhịn được nữa mà tiện tay ném phần tư liệu chi tiết hơn một chút về Mạc Phàm tới trước mặt Lục Chước ,lạnh lùng nói :" Xem thật kỹ cho rõ ràng anh nói chuyện với ai mà anh đem phần bệnh trạng sa đoạ của mình ra đánh đồng với người khác ".

Lục Chước biết mình chắc chắn phải chết ,cũng lấy ra thái độ quật cường của tội phạm tử hình ,nhặt một số thông tin khác về Mạc Phàm ngoại trừ thợ săn từ tay Dương Trữ.

" Làm sao lại có chuyện đó ,nghị viên La Miện sao lại thế...." Rất nhanh Lục Chước phát ra âm thanh.

Bên trong có nhiều tin tức sơ lược không chi tiết ,Lục Chước nhìn qua với thái độ " chẳng có gì ghê gớm ,nhưng sau khi nhìn thấy sự kiện liên quan tới nghị viên La Miện lại tương quan với Mạc Phàm ,vẻ mặt hung hăng biến mất ngay lập tức.

Dương Trữ buồn nôn cùng bất mãn với Lục Chước ,Mạc Phàm lười tính toán với cặn bã như này,nhưng Dương Trữ muốn trừng trị nhũng kẻ ác độc như Lục Chước ,vì thế mà mặt sau có một ít tin tức Mạc Phàm đấu tranh cùng Hắc Giáo Đình .

Lục Chước là phạm nhân tử hình ,trước khi chết cho xem những tin tức này cũng không sao.Cứ việc Dương Trữ biết đây là việc làm trái quy tắc của nữ thợ săn ,nhưng không thể chịu nổi thái độ vô tri cùng tự cho mình là đúng của Lục Chước.

Thực tế đang nhìn La Miện rơi đài vì Mạc Phàm,tâm của Lục Chước đã dao động ,khi nhìn thấy hồng y giáo chủ Lãnh Tước thì hồn bay phách tán .

" Hồng y giáo chủ ....hồng y giáo chủ ....".

" So với hồng y giáo chủ Lãnh Tước thì núi dựa lớn của anh là nghị viên La Miện chỉ bằng đứa trẻ ba tuổi ,như vậy anh ở trong mắt La Miện tùy ý nâng đỡ hắc tâm chó má thì tính là gì ? " Dương Trữ lạnh lùng nói.

Hiện tại Lục Chước hiểu rõ câu kia của Mạc Phàm " tới địa ngục lấy số rồi xếp hàng lấy số " là có ý gì ,nói thật ,Mạc Phàm xếp Lục Chước cùng đám người này ,coi như là xứng đáng rồi.

" Không thể nào ,những cái này làm sao có khả năng là cậu ta làm được ...nhất định là người hợp tác của cậu ta ,cậu ta có một người hợp tác " rốt cuộc Lục Chước cũng đã tìm ra được lời thuyết phục lý do của mình ,đôi mắt còn sót lại ánh sáng lên .

" Hợp tác ? Ý anh nói là cô bé này sao ? " Dương Trữ suýt nữa bật cười.

Người điều tra viên quen Mạc Phàm nghe được câu này của Lục Chước cũng cảm thấy buồn cười lắc đầu.

Điều tra viên đi tới, giúp Lục Chước cứng ngắc lật trang giấy,đem tin tức hợp tác với Linh Linh trước mặt Lục Chước.

Lục Chước cẩn thận nhìn tin tức Linh Linh ,bởi vì Lục Chước cảm thấy tất cả đều do người hợp tác dành cho Mạc Phàm, nhưng mà tin tức Linh Linh.

Tin tức về Linh Linh trực tiếp phát hủy ánh sáng cuối cùng trong đôi mắt của Lục Chước ,cả người không có chút tức giận,không khác gì xác chết .

" Tôi...tôi có thể nhìn không ? "Cố Doanh ở một bên nhìn tình cảnh này nhỏ giọng hỏi một câu.

Không đợi Dương Trữ cùng điều tra viên đồng ý ,Cố Doanh nhặt tin tức rơi loạn trên mặt đất.

Kỳ thực tin tức vô cùng đơn giản ,miêu tả chân chính tường tận không nằm trong báo cáo mà Dương Trữ nhận được ,căn bản là trạng thái bảo mật .Vì thế mà Cố Doanh nhìn lướt qua rất nhanh,từ mấy dòng chữ miêu tả làm Cố Doanh cảm giác được loại kia khổng lồ không tưởng tượng được.

Vừa nãy Cố Doanh không hiểu, tâm thái Lục Chước méo mó thì làm sao mà như người hồn phi phách tán,chờ khi nhìn qua tin tức thì Cố Doanh đã hiểu rõ.

Một người tội ác đầy trời ,bị bắt còn càn rỡ như vậy, nhất định cảm giác mình như một nhân vật ,chi ít người làm việc ác làm cho người khác sợ mình ,căm hận mình ....nói tóm gọn khi làm một tên ác ôn thì đã cảm thấy coi như mình khá là thành công ,đại sư thất tinh chẳng có gì ghê gớm cả.

Nhưng sau khi xem qua tin tức thì cảm giác bệnh trạng của Lục Chước đã bị phá vỡ thành công .

Lục Chước chẳng còn cái gì,mạnh mẽ dùng tự tôn còn sót thôi miên chính mình,nhưng giờ tự tôn cũng không còn .

Bị khế ước thú của người khác thuấn sát chỉ với một chiêu đã vô cùng nhục nhã,ngay cả lấy chuyện ác làm kiêu ngạo so với người khác không có chỗ xếp hạng trên bảng xếp hạng .

...

Sấm sét giữa trời quang làm cho hồn phi phách tán để chính miệng Lục Chước nhận tội những việc mình làm .

Làm người xấu mà thất bại ,còn cái gì không thể nói?.

Lục Chước nhận tội thì việc điều tra trở nên đơn giản vô cùng.

Bất ngờ là bên trong đoàn đội thợ săn đại sư Phan Thành ,trừ Tưởng Hoa biết Lục Chước là thứ gì ,những người khác không biết hành vi của Lục Chước .Sau khi biết Lục Chước làm việc ác thì bọn họ khiếp sợ không gì sánh nổi đồng thời lại rất vui mừng ,vui mừng vì Mạc Phàm thu thập Lục Chước,nếu không thì một ngày nào đó bọn họ cũng sẽ thành chuồng thi thể làm đồ lót cho Lục Chước leo lên.

Sau khi các thợ săn đại sư sống sót qua đại nạn,khá tích cực phối hợp với Mạc Phàm tìm đại vanh ma ,chủ động vào trong hang động lục soát ,khoá chặt đảo hang động xác thực là chỗ ẩn thân của đại vanh ma .