Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1719: Tiểu Yêu Bất Tận



Trans : xSnowballx

没完没了 ( vô/bất tận ) từ này xuất hiện ở trong " Đại Nhận Ký " của Quách Trừng Thanh , hay xuất hiện dưới một bộ chính kịch/hài dưới cái tên " Sorry Baby " được phát hành vào năm 1999 .

Dãy núi đen thui cao và dốc ,gió tàn phá bừa bãi,mọi người nhanh chóng tiến lên một khe suối uốn lượn chảy xiết ,không lâu trước đó chỉ là gió lạnh lẽo ,tới hiện tại thì bắt đầu phát sinh biến chất .Gió thổi không chỉ làm cho người ta khó cất bước ,mà còn mang theo uy lực phong thực rất mạnh,khiến da dẻ của người ta rạn nứt khó hiểu.

Dưới tình huống này mọi người không thể không lấy ra kết giới phòng ngự để chống đỡ ,loại sức mạnh này thổi qua da thịt thì xác thực không lâu sau sẽ làm cho người ta chỉ còn lại một đống xương trắng .

" Đen thui như thế thì làm sao mà chúng ta tìm được liêm thụ ? " Tham mưu Hứa nói có chút lo lắng .

Khi thay đổi thời tiết ,toàn bộ núi Tần Lĩnh xanh um tươi tốt làm cho người ta không nhận biết được chủng loại thảm thực vật kia ,càng không nói tới ban đêm ,hiện tại bọn họ đang chạy vội vội vàng vàng trong sa phong ,rất dễ xảy ra chuyện, có một đoàn yêu ma ngăn cản ,tình trạng bọn họ càng thêm nguy hiểm .

" Liêm thụ là cái gì ? " Mạc Phàm có chút không hiểu ,hỏi.

" Là một loại thực vật được gọi là thủ giả Tần Lĩnh,chúng nó phân bố không có quy luật ở núi Tần Lĩnh ,loại cành cây cùng lá cây của cây này khá kỳ lạ, cành cây thì cao tới một mức nhất định thì sẽ rủ xuống như cành liễu,mà lá cây sinh trưởng mạnh mẽ ở mỗi cành cây,tạo thành từng tầng rèm diệp bình .Sa phong phong thực mạnh mẽ cũng không có tác dụng với thực vật, vì thế mà chúng ta chỉ cần tìm được một cây liêm thụ,trốn dưới cành lá của liêm thụ, thì có thể an toàn vượt qua trận sa phong này " Linh Linh nói.

" Đúng là như vậy,nhưng ban ngày tìm được liêm thụ đã rất khó ,hiện tại là ban đêm ...

" Tham mưu Hứa thở dài ,nói.

" Tiên sư nó ,gió càng lúc càng mạnh ,da tôi muốn lột ra một lớp rồi " Triệu Mãn Duyên mắng .

Ban đầu mọi người chỉ cảm thấy gió làm cho da dẻ khô ráo ,dần dần thì khô ráo biến thành da nứt ,nếu như mà không tìm một ít cách thì lớp da sẽ bị thổi đi.Trước đó bước vào Tần Lĩnh ,còn không biết sa phong như thế nào ,sau khi tự mình cảm nhận thì càng khiến người ta cảm thấy đáng sợ.

Một mực toàn bộ Tần Lĩnh đều có sa phong thối mạnh như vậy ,căn bản không có bất kỳ chỗ nào tránh né .Quả thực gió này không lọt chỗ nào ,sau hai ba tiếng bị hành hạ,sa phong này làm đám người Mạc Phàm lại được đổi mới cái nhìn về loại yêu phong này.

Triệu Mãn Duyên đã lấy ma pháp phòng ngự để chống đỡ ,nhưng quá trình này không ngừng tiêu hao ma năng ở bên ngoài dã lĩnh không có ma năng thì không các gì cô gái trong thôn xóm chạy trốn lưu manh.

" Lão Triệu ,dựa theo tu vi của cậu thì chống đỡ loại gió này được trong bao lâu ? " Mạc Phàm hỏi Triệu Mãn Duyên .

" 5 tiếng ,sau 5 tiếng thì ma năng của tớ gần như là không còn " Triệu Mãn Duyên trả lời .

" Số may,uy lực gió không tăng lên thì chống đỡ được càng lâu.Nhưng nếu mà không ngừng tăng cường thì 5 tiếng cũng không có khả năng lắm " tham mưu Hứa nói.

" Vù vù ~~~~~~ ".

Đại địa á long đi trước phun ra một vòng khí xoáy ,muốn đánh tan cỗ sa phong trước mặt ,nhưng sa phong cực kỳ quái dị,không cod sức mạnh nào đánh tan được, chỉ có ma pháp phòng ngự là có chút tác dụng .

Cả người đại địa á long bao trùm vảy vàng nâu,sức phòng ngự của vảy này kỳ thực không có càch xa da thịt cấp quân chủ là mấy ,khiến người ta bất ngờ là vảy rồng cũng đã có dấu hiệu xuất hiện vết rạn nứt rõ ràng ,chỗ không có vảy rồng bao trùm ,càng kín vết rách tinh tế dày đặc trên da thịt.

Hình thể lớn ,diện tích bị thổi càng nhiều ,đại địa á long có vẻ rất khó chịu ,kết giới phòng ngự của ma pháp sư có phạm vi nhỏ không cách nào bao phủ nó vào .

" Ngươi về nghỉ đi " Lý Đức Hâm bất đắc dĩ đưa đại địa á long vào trong không gian khế ước ,đồng thời mắng lên :" Đây rốt cuộc là gió quái gì mà ngay cả đại địa á long của tôi cũng chịu không nổi ".

" Sa phong không nhìn phòng ngự, vì thế mà người có cấp bậc gì bước vào Tần Lĩnh,đều theo pháp tắc tuần hoàn của Tần Lĩnh " Trương Tiểu Hầu nói .

" Thực sự là một nơi quỷ quái ".

Mạc Phàm thấy á long không chịu được ,có chút không chịu được ,âm thầm kinh ngạc trong lòng .

Cũng không biết gió này rốt cuộc hình thành như nào, sao mà có uy lực quỷ dị như thế .

" Nếu như á long chịu không được,vậy những tiểu yêu tiểu ma kia làm sao mà sống sót được vậy ? " Du Sư Sư hỏi.

" Tiểu yêu tiểu ma ở trong giới luật này thì mỗi loại có thủ đoạn nhỏ ,hơn nữa sa phong xâm hai không phân biệt đẳng cấp.Như loại sinh vật á long này chịu 3 tới 5 tiếng là da dẻ hoàn toàn bị nát mở ,kỳ thực một ít yêu thú bình thường cũng như vậy" Trương Tiểu Hầu nói.

" Tỉ lệ phần trăm mất máu chân thực ..." Triệu Mãn Duyên phun ra một thuật ngữ trò chơi .

" Chẳng trách mà Tần Lĩnh còn được gọi là yêu lĩnh ,người bình thường đoán không ra,thật sự là một đi không trở lại " Mạc Phàm nói.

" Trương thiếu quân tướng ,chúng ta đi lung tung như vậy ,có chút không thoả đáng chứ ? " Rốt cuộc tham mưu Hứa phát biểu ý kiến của mình.

" Đi về phía trước 1 km nữa " Trương Tiểu Hầu nói.

Trương Tiểu Hầu tiếp tục đi khoảng gần 1 km, tham mưu Hứa nhịn không được muốn mở miệng nói, lúc này Trương Tiểu Hầu bỗng nhiên tăng tốc độ, giống như một trận gió xoáy tới mặt tường dướ ngọn núi lớn phía trước.

Vách núi nguy nga ,nhìn như bị kiếm bổ thẳng đứng ,một mặt gần như vuông góc ,phía trên có rất nhiều đại cổ tùng sinh trưởng ,thân cây tráng kiện có thể nói không ngừng chạm tới bầu trời điêm ,khung ra một mảnh lá cây thiên địa nho nhỏ ,không ít sinh vật ở đó .

Mà ở mặt đất chỗ vách núi ,có một cổ thụ có ngoại hình tuyệt nhiên khác với những thực vật khác ,thân cây nghiêng về màn đêm,ở vị trí trung tâm chia thành hai xu thếlớn.

Hai thân cây cứng cỏi kiên cường ,không có chút nào chịu ảnh hưởng ăn mòn của gió tàn phá điên cuồng ,càng không có đung đưa ,cành cây thì lại khác ,những cành cây phân bố trên thân cây cong tự nhiên buông xuống ,tạo thành từng mành rèm mỹ lệ .

Trên mành rèm có từng mảng lá cây đường vòng đặc thù ,sinh trưởng rất rậm rạp,hoàn mỹ che đậy tất cả khu vực dưới cây, sa phóng thổi tới chỉ làm cho tán lá đung đưa nhẹ nhàng ,không có cách nào đánh cho chúng nó tàn phế .

" Cái kia không phải liêm thụ à " tham mưu Hứa kinh hỉ ,nói

Bọn họ cất bước nhanh trong sa phong được 3 tiếng ,sa phong không có dấu hiệu nào yếu đi,vì thế mà tham mưu Hứa càng lúc càng lo tình trạng tiếp theo,nếu làm lỡ thời gian ,người muốn cứu viện sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Làm tham mưu Hứa không nghĩ tới là ,ngay khi sự việc trở nên căng thẳng thì có một liêm thụ xuất hiện,quả nhiên trời không tuyệt đường người .

" Có thể ,Hầu Tử ,nơi tối thui như này mà em có thể tìm được " Mạc Phàm vỗ vai Trương Tiểu Hầu.

Dọc đường đi đều là Trương Tiểu Hầu đi trước ,khi tâm tình mọi người bất an thì Trương Tiểu Hầu vẫn kiên trì tiến lên ,thật sự tìm được liêm thụ, làm cho tâm tình xao động của mọi người bình tĩnh trở lại.

" Lão tử mệt chết mất ,không làm gì ma năng tiêu hao nhiều như vậy,nếu thật sự có nguy hiểm thì phải làm sao " Triệu Mãn Duyên nói.

Màn liêm diệp có có hai cái ,là do hai liêm thụ hình thành,cân nhắc mọi người cần được nghỉ ngơi ,tách riêng nam nữ ra ,mọi người nằm ngang dọc tứ tung ở dưới màn liêm diệp nghỉ ngơi .

Kỳ thực đám người bọn họ có tu vi cao ,thường ngày bước vào nơi của yêu ma thì không phải uể oải chỉ sau một ngày như này,thực sự là sa phong quỷ dị quá mức ,để bọn họ càng thêm sợ hãi Tần Lĩnh.

" Nghỉ ngơi nhanh đi, đoán chừng sa phong vào ban ngày sẽ yếu đi một chút ,vào lúc đó chúng ta tiếp tục tiến lên " Trương Tiểu Hầu nói.

Nhóm bên này của Mạc Phàm là đi tìm kiếm cây lời thề ,bọn họ cũng không gấp, đám người tử cấm quân kia mới sốt ruột,cũng không biết cái tên gặp rủi ro có một chút bản lĩnh hay không ,nếu như ngốc nghếch thì không chừng đêm nay gắng không nổi.

Tiêu hao ma năng chủ yếu là Triệu Mãn Duyên ,bên phía tử cấm quân cũng có một tên Quang hệ xài hết ma năng của mình ,vị tráng hán lông mày rậm đang liều mạng minh tu,tranh thủ trước khi trời sáng thì khôi phục đủ ma năng .

" Nơi này cũng không tệ, như một lều vải xa hoa màu xanh lục " Mạc Phàm nhìn quanh .

Dưới liêm thụ rất sạch sẽ ,bởi ánh mắt trời hay phong triều rất khó tới nơi này,mà dưới liêm thụ lại sinh trưởng một mảnhmột sắc đài thảo màu hồng nhạt cực kỳ mềm mại,những đài thảo thoải mái như chiếu.Trực tiếp nằm xuống cũng không dính bụi bặm bùn cát ,nếu như vào mùa hè ,lại có một chén đồ uống ướp lạnh,ôm một nửa quả dưa hấu lớn,một chiếc điện thoại di động sạc đầy pin cùng có tín hiệu,tuyệt đối có thể nằm co quắp cả ngày.

" Ô ô ô ô ~~~~~~~~ ".

Sa phong còn thoả thích thổi ở bên ngoài, đến sau nửa đêm thì rõ ràng uy lực tăng lên ,mọi người ở dưới liêm thụ cũng thư thích ,bất kể hành hạ như nào, gió buồn nôn kia cũng đừng hòng làm tổn thương được bọn họ.

" Phốc phốc phốc phốc phốc phốc ~~~~~~~ ".

" Phốc phốc phốc ~~~~~~~~ ".

Đại khái khoảng hai ba giờ sáng ,từng âm thanh từ bên ngoài liêm diệp truyền tới .

Mạc Phàm tỉnh lại,lập tức mở mắt ra ,lắng nghe cẩn thận âm thanh bên ngoài truyền tới .

" Lệ " .

" Lệ ~~ " .

Vài tiếng kêu sắc bén theo sát ở phía sau,Mạc Phàm nhíu mày lại.

Tiếng thét này không phải là của tuần sơn vũ yêu sao, tại sao bên ngoài gió thổi to như thế ,đoàn tuần sơn vũ yêu không tìm chỗ trốn sao???.

" Lệ lệ lệ ~~~~~~ ".

Dần dần tiếng kêu trở nên nhiều hơn ,có vẻ như càng lúc càng có nhiều tuần sơn vũ yêu xoay quanh gần bức tường ngọn núi ,đồng thời ở đó hô hoán những đồng bạn của chúng nó .

" Có chuyện gì xảy ra ? " Lý Đức Hâm tỉnh lại,thiếu kiên nhân hỏi.

" Giống như chúng nó không có ý định buông tha chúng ta ,số lượng tụ tập lần này càng nhiều hơn " Mạc Phàm nói .

" Tiểu yêu điếc không sợ súng này ,lần này đẩy lui chúng nó không dễ dàng như vậy " Lý Đức Hâm hung hãn nói.

Lý Đức Hâm muốn ra ngoài gọi á long ra thu thập những tuần sơn vũ yêu,vùa nhấc liêm diệp ra ,một luồng sa phong mạnh mẽ thổi tới ,thổi cho người bên trong không kịp phản ứng mà ngã trái ngã phải .

" Đáng chết ,làm sao sa phong lại càng mạnh hơn...những tuần sơn vũ yêu đã xảy ra chuyện gì ở bên ngoài ??? " Lý Đức Hâm mắng .