Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1798: Lần Này Không Phải Làm Mồi Nhử



Trans : xSnowballx

__

" Người ta nói thật mà ,một trong những cái người ta mạnh nhất là lực lượng hoá đá ,nhưng ngươi xem tên này đi....nó vốn là một tảng đá ,người ta làm sao hoá đá nó được? Còn người ta tấn công tinh thần ,đối phó với sinh linh nguyên tố thì không có hiệu quả " Apase biết Mạc Phàm không tin,lập tức oan ức giải thích.

Apase liệt kê ra hai lý do không phải không có lý ,Mạc Phàm mạnh mẽ dùng chủ khế ước ra mệnh lệnh, Apase không muốn xuất chiến ,ứng phó qua loa một thoáng cũng không có tác dụng gì ,ngược lại sẽ để khế ước có vết rách.

Không chừng Apase còn kỳ vọng Mạc Phàm áp đặt mệnh lệnh với mình ,như vậy khế ước từ bên phía Mạc Phàm sẽ xuất hiện vết rách,thuận tiện cho Apase bỏ đi khế ước mà không cần tạo thành vết thương quá nặng cho linh hồn.

"Mạc Phàm ,bên phía cô giáo khả năng sắp không chịu được nữa " Văn Hà thấp giọng nhắc nhở Mạc Phàm .

" Chi tôi chút thời gian " Mạc Phàm vò đầu bứt tóc ,đường đường là nam nhi bảy thước còn không trị được tiểu yêu tinh này ,xem ra ngày thường mình cho Apase quá bản phận ,thiếu đi bản chất giáo dục :" Giữa hai ta thì cũng đừng vòng tới vòng lui, ngươi nói thẳng cái gì mới chịu ra tay ".

" Giải trừ khế ước " Apase nói.

" Văn Hà ,tôi bị thương không giúp được gì ,sau này chúng ta còn gặp lại ,vẫn là câu nói kia của tôi ,giữ được núi xanh....."Mạc Phàm thở dài một hơi ,nói với Văn Hà.

" Không sao ,cậu đã giúp chúng tôi rất nhiều " Văn Hà không cưỡng cầu ,tuy rằng không biết thiếu niên này rốt cuộc nắm giữ năng lực mạnh mẽ nào,nhưng Mạc Phàm cũng không thể thuyết phục được Văn Hà ,vậy cũng chỉ có thể nói là vận mệnh Đĩnh thành là như vậy.

Văn Hà cũng không ở lại nữa ,hiện tại hắc ngân đồng khải cự ma một đường hát vang tiến công ,tới thẳng lâu thạch bảo chuông lớn ,tuy rằng ở đó có cô giáo Tạ Thanh Hoa của mình trấn thủ ,nhưng Văn Hà cũng biết một người cũng khó chống lại được tấn công như hồng thủy.

Apase thấy Văn Hà mang theo vài phần thất lạc rời đi ,liếc mắt nhìn chỗ Mạc Phàm nghỉ ngơi ,không khỏi bĩu môi nói :" Làm sao ngươi lại không có tinh thần trọng nghĩa ,một khế ước đổi lấy một nguyên tố chi đô ,có cái gì mà không lời ".

" Không phải ngươi đã nói là không đối phó được tên hắc ngân đồng khải cự ma sao " Mạc Phàm nhướng mày hỏi ngược .

Apase thở phì phò nói :" Bản thân ta thì không đối phó được ,nhưng ta có cách đối phó ".

" Đối phó ra làm sao ? " Mạc Phàm nói.

" Thành thị này có quan hệ gì tới ta ,nó có diệt vong thì ta cũng không có đau lòng khổ sở " Apase trả lời bình thản .

" Không thể ra sức vậy thì chúng ta rời khỏi nơi này trước " Mạc Phàm đứng dậy ,thân thể còn hơi run .

Xác thực Mạc Phàm đã tận lực,trên người bị thương nặng như vậy, bị hắc ngân đồng khải cự ma tới một thoáng thì khẳng định cái mạng nhỏ này không còn ,dù mình đi mạo hiểm,đoán chừng Apase cũng sẽ không làm,chủ khế ước chết thì linh hồn Apase cũng sẽ trọng thương không thể tả ,không khác gì đã chết .

Vì thế Apase cũng khó làm ,vừa hi vọng Mạc Phàm trọng thương tàn phế một nửa ,để cho tâm tình báo thù khi bắt mình nô dịch được khoan khoái ,vừa hi vọng Mạc Phàm sẽ không chết.

" Không tranh cãi một chút nữa à ,hoặc là nhìn một chút ? " Apase thấy Mạc Phàm rời đi ,có hơi sốt ruột.

" Không có gì đẹp cả " Mạc Phàm đứng lên,để Apase dìu mình .

"Nha " Apase miễn cưỡng đỡ Mạc Phàm.

Nhưng vào lúc này Mạc Phàm nhanh tay cọ sát vào người Apase một cái.

Apase kinh hô một tiếng ,cho rằng Mạc Phàm lại thừa cơ quấy rối mình, khi Apase nổi giận nhìn chằm chằm Mạc Phàm ,phát hiện thấy Mạc Phàm cầm một thứ màu nâu sáng lấp lánh trên tay.

" Nguơi " Apase vung một cái,vô cùng phẫn nộ chỉ vào Mạc Phàm.

" Ở Trung Quốc chúng ta ,tiền lì xì của con chuột nhỏ đều do gia trưởng bảo quản thay, ngươi thu thập những nát tinh này,trước hết ta tịch thu thứ này ,ngay cả người thừa kế nữ vương medusa cao quý cũng coi là đồ trân bảo ,đem bán đi cũng được không ít tiền " con mắt Mạc Phàm híp lại,tiện tay đưa vào trong vòng tay không gian.

" A a a ,tên khốn kiếp này ,ta muốn độc chết ngươi " Apase nhào tới ,dùng răng rắn nhỏ cắn vào tay Mạc Phàm.

Mạc Phàm coi như không đáng kể ,coi như bị chó con cắn một cái.

" Còn nữa ,đây là thứ gì ,ngươi để bầy sói của ta thu thập ,những quái vật bùn lắng biến hình nuốt người lấy ma năng để tiến hoá có liên quan tới cái nát tinh này không ?" Mạc Phàm nhìn Apase gặm cánh tay mình ,hỏi.

Apase hận không thể cắn nát tay Mạc Phàm ra ,nhưng khế ước phát sinh cảnh cáo ngay lập tức ,để Apase không thể không nuốt xuống oán khí cuồn cuộn này.

Đôi mắt rắn kim hồng hiện ra,kiêu ngạo lạnh lùng ,nghĩ tới đây là bản tính medusa của Apase....nhưng đôi mắt rắn này rất nhanh đã tiêu tan,những thủ đoạn này không có tác dụng với Mạc Phàm.

Apase hận ,hận lúc trước tại sao mình lại coi thường bám vào Mạc Phàm,tuy rằng Mạc Phàm là một chàng trai thú vị,nhưng người này còn độc hơn cả độc rắn của medusa bọn họ.

" Trả lại cho ta " Apase khôi phục chút lý trí ,nói.

" Ngươi không ngoan ,trước tiên ta phải tịch thu thứ này" Mạc Phàm nói .

" Thứ này rất quan trọng với ta " Apase nói.

" Tốt lắm ,đi làm thịt hắc ngân nham đồng khải, ta còn suy lại một chút "Mạc Phàm nói.

Apase muốn dùng răng bạc cắn nát ,vất vả chiếm được tí thượng phong ,làm cho Mạc Phàm không cách nào kêu mình xuất chiến,nào có biết nhanh như vậy đã bị tóm đuôi nhỏ .

" Ta nói rồi,ta không làm được,ngươi có thể dùng khế ước để xem ta có nói dối hay không " Apase nói .

" Ngươi có thể điều khiển thủ hạ của nó " Mạc Phàm nói .

"Sinh linh nguyên tố rất khó điều khiển " Apase nói.

" Ta không tin ngươi không có bản lĩnh khác " Mạc Phàm nói tiếp.

" Hiện tại không được, trừ khi tu vi của ngươi cao hơn ,nhưng giờ ngươi mới nhập môn siêu giai ,trẻ con cấp quân chủ cũng không tính ,khế ước vẫn áp chế ta như trước ,ngươi hi vọng ta làm được gì ?" Apase rên lạnh một tiếng .

" Ngươi nói cách " Mạc Phàm nói .

" Phải " Apase khá không tình nguyện,vừa nghĩ tới Mạc Phàm lấy hết những nát tinh, vẫn mở miệng nói :" Sinh linh nguyên tố có linh hồn ,đặc biệt là sinh linh nguyên tố cấp càng cao,khống chế tinh thần của ta cũng không phải là vô hiệu ,chỉ cần có một môi giới để tinh thần lực của ta xuyên qua thể xác tới được ma tinh ".

"Làm sao xuyên qua ? " Mạc Phàm hỏi.

" Rất đơn giản ,loại sinh vật này sẽ nuốt những nhân loại nhìn qua mạnh mẽ ,để nó nuốt là được " Apase nói.

" Thì ra là như vậy ,tốt lắm ,giờ ngươi đi rồi để cho nó nuốt ,sau khi ngươi vào trong thân thể thì dùng tinh thần lực tấn công nói " Mạc Phàm mừng rỡ ,nói.

" Apase nhìn Mạc Phàm ,ánh mắt lạnh lùng xem thường giống như nhìn một tên thiểu năng.

" Ta không để nó nuốt vào,năng lượng trong người của ta rất khổng lồ ,để nó nuốt ta,nó sẽ biến thành quái vật kinh khủng san bằng nửa tỉnh thành của các ngươi .Hơn nữa ta bị cuốn vào trong bùn nhão thì sẽ trong trạng thái bán hôn mê ,có thể dùng được tinh thần lực hay không cũng là một vấn đề " Apase nói.

" Vậy làm sao bây giờ ,nói như không nói vậy " Mạc Phàm nói .

Apase tiếp tục nhìn chằm chằm Mạc Phàm .

Mạc Phàm cảm thấy không hiểu ,qua một hồi mới ý thức được cái gì, chỉ vào mũi của mình ,trừng mắt nói :" Ngươi muốn ta làm mồi nhử ? ".

" Lần này không phải đi làm mồi nhử ,mà là để nó thật sự nuốt vào, tâm linh của hai ta liên kết ,sau khi ngươi bị nuốt vào chẳng khác nào là cấy chip vào trong thân thể hắc ngân đồng khải cự ma ,bản ngươi mất ý thức cũng không quan trọng ,ta khống chế,cũng phá vỡ tinh thần của nó " Apase nói.