Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1816: Khiêng Cậu Đi Xuống



Trans : xSnowballx

Phàm Tuyết Sơn cho người ngoài tiến vào ,Phàm Tuyết sơn trang ở phía dưới người đông như mắc cửi ,rất nhiểu vi sơn tư thế.

không thể chứng kiến,đoán chừng là một sự tra tấn với những người bức thiết muốn bức thiết biết kết quả ,cũng may sức người vô tận ,chung quy bọn họ có vài người vào được Phàm Tuyết Sơn để livestream

Mục Ninh Tuyết cũng không hết sức giấu cái gì ,chỉ là Mục Ninh Tuyết không thích quá nhiều người không liên quan đi vào đất nhà mình ,cũng không nói gì những người đi vào livestream .

Nhưng hình ảnh camera không bắt được ma pháp ,để hình ảnh trực tiếp biến thành ánh sáng trắng ,làm cho phần lớn người xem không thấy đầy đủ rõ ràng hình ảnh quyết đấu ,những người ma pháp cao thâm cũng xem không hiểu, bọn họ phải biết đải thể quá trình ,ai chiếm thế thượng phong ,ai yếu thế , ai thị thương ,ai thua cuộc.

Còn người có những lúc đặc biệt kỳ quái,càng không thấy quyết đấu thì càng lo lắng sốt ruột, càng dễ phóng đại cùng nói ngoa ,bắt đầu làm cho Phàm Tuyết Sơn cùng Phàm Tuyết tân thành người đông như mắc cửi ,tất cả mọi người đều mong chờ kết quả này.

...

" Loại cấp bậc chiến đấu này có sức ảnh hưởng lớn vậy sao,vậy thì hẳn là tới khi Mạc Phàm cùng Tổ Hướng Thiên quyết đấu sẽ náo động " Mục Ninh Tuyết kéo vải che dài ,từ phòng của Mục Ninh Tuyết có thể phóng tầm mắt theo độ dốc ngọn núi nhìn thấy những bóng người nhỏ, những điểm nhỏ dày đặc ở ngoài Phàm Tuyết Sơn.

" Ninh Tuyết ,cô chuẩn bị xong chưa ? " Thược Vũ ở một bên ,nói :" Thực lực tên Hà Diệu này rất mạnh ,tôi với Bạch Hồng Phi không phải là đối thủ của cậu ta ".

" Tôi thay bộ đồ ,không ngờ ngày hôm nay hắn đã chạy tới " Mục Ninh Tuyết nói.

" Ừm ,vậy để cho hắn ta chờ 1 2 tiếng ,lượng hắn một lúc ,miễn cho hắn ta lớn lối như vậy " Thược Vũ nói.

" Mười mấy phút là được rồi " Mục Ninh Tuyết nói ,đi vào phòng thay đồ .Vốn hôm nay muốn ở trong phòng minh tu, vì thế mà mặc đồ khá đơn giản ,bộ đồ này không thích hợp để chiến đấu.

Về phần Thược Vũ nói về đối phương, Mục Ninh Tuyết cảm thấy không cần thiết ,nếu đã đồng ý ứng chiến ,cũng không cần vòng tới vòng lui ,loại đối thủ này cũng hiếm thấy ,rất đáng giá để chiến đấu.

....

Phàm Tuyết Sơn có một đấu trường rất lớn,vốn là thiết kế cho Mạc Phàm cuồng phá hoại sử dụng, bình thường cũng chỉ có một ít ma pháp sư cao giai hàng đầu chiến đấu ,dù sao để mở kết giới phòng hộ một thoáng cũng tốn một khoản tiền rất lớn.

Có hai con đường tới đấu trường ,một là chỗ nhân viên hạt nhân Phàm Tuyết Sơn, còn một cái là gian nhà Mạc Phàm ,Mục Ninh Tuyết ở bên kia gian nhà Mạc Phàm .Hà Diệu vào đấu trường từ đường khác ,Bạch Hồng Phi dẫn người vào đấu trường lớn.

" Làm sao không có người, sợ danh dự bị hao tổn,vì thế mà đóng cửa quyết đấu sao ? " Hà Diệu nhìn lướt qua xung quanh ,phát hiện không có khán giả ,bao gồm cả người Phàm Tuyết Sơn cũng không có mấy .

" Đến chỗ chúng tôi khiêu chiến thì đều như vậy " Bạch Hồng Phi không vui nói .

Bạch Hồng Phi còn chút canh cánh trong lòng với Hà Diệu, lười nhìn sắc mặt hung hăng đắc ý của Hà Diệu ,sau khi dẫn người tới ,lập tức chắp tay nói :" Ngươi cứ tự nhiên đi ".

Bạch Hồng Phi lười hầu hạ tên này ,xoay người rời đi.

Hà Diệu cũng không thèm để ý ,tới địa bàn của người khác thì chuyện bị gạt sang một bên là điều bình thường ,chỉ cần Mục Ninh Tuyết không trốn tránh chiến đấu,có chờ tới tối thì đã làm sao?.

Rất nhanh thôi mọi người sẽ thấy Mục Ninh Tuyết Phàm Tuyết Sơn cũng chỉ được có như thế .

.....

Hà Diệu rất có kiên trì ,đứng ở trong sân ,không có đi lại tự tiện .

Ban đầu Hà Diệu còn hi vọng có vài người tới đây livestream,thực tế thì Phàm Tuyết Sơn không cho bất luận người ngoài nào đi vào, mảnh đất tư nhân riêng tư này.

Người cũng muốn mặt mũi, đóng cửa chiến đấu thì đóng cửa chiến đấu, chẳng lẽ Phàm Tuyết Sơn bọn họ thua còn muốn chống chế,nếu như vậy thì bọn họ đừng hi vọng đặt chân vào khu căn cứ Phi Điểu.

Đóng cửa chiến đấu ,nói trắng ra sợ thua quá thảm,bị người ta nhìn thấy.

" Ồ? Làm sao có người? ".

Một âm thanh từ phía bên kia con đường vang lên.

Hà Diệu phục hồi tinh thần ,ánh mắt nhìn tới,phát hiện là một người chải tóc gọn gàng chỉnh tề ,chàng trai bạch tuấn lãnh ngạo.

" Mau gọi Mục Ninh Tuyết tới đây " Hà Diệu nói .

" Cậu tìm Mục Ninh Tuyết ? Cậu là ai ? Cậu tìm Mục Ninh Tuyết làm gì ? " Chàng trai bạch tuấn muốn xoay người rời đi, nghe được Hà Diệu nói thì lập tức xoay người lại.

" Hừ ,Phàm Tuyết Sơn mấy người đối xử với tôi như thế sao? Hay nói mấy người kiến thức được thực lực của tôi,biết chắc là thất bại không thể nghi ngờ được nữa ,trêu chọc tôi như vậy? Còn tưởng rằng Phàm Tuyết Sơn mấy người có gì đặc biệt ,hoá ra làm mấy chuyện buồn cười như này" Hà Diệu lập tức nổi giận.

Không phải là người của mấy người đưa tôi tới đây sao, bảo mình chờ Mục Ninh Tuyết ,kết quả hiện tại thì lại như thế ,lại để người khác tới đây hỏi mình tới đây làm gì ,khó trách bọn họ không cho người khác vào quan sát .

" Cậu không phải nhân viên hạt nhân Phàm Tuyết Sơn, tôi vẫn chưa hỏi cậu tới sân đấu trường riêng tư này làm gì ? Muốn gây sự đúng không ?" Thanh niên bạch tuấn lãnh ngạo thấy đối phương nói năng lỗ mãng ,càng không khách khí nói.

" Tao tới khiêu chiến Mục Ninh Tuyết ,tao tới khiêu chiến Mục Ninh Tuyết ,cái tên rác rưởi như mày mau gọi Mục Ninh Tuyết ra cho tao,tao đã không còn kiên trì với cái Phàm Tuyết Sơn rác rưởi này rồi " Hà Diệu phát hiện người này đang đánh thái cực ,nhất thời tính khí nóng lên.

Trên sàn thi đấu lớn,Mục Ninh Tuyết còn quyết đoán 10 phần tiếp chiến ,diễn đủ trò trước mặt mọi người ,nhưng tới khi quyết chiến thì trước tiên đóng cửa ,không khiến người ta tới ,sau đó phái một thằng thiểu năng tới đánh thái cực với mình,lãng phí thời gian ,căn bản không đặt Hà Diệu mình vào trong mắt.

Hà Diệu chớp mắt hét câu này trong sắc mặt của chàng trai bạch tuấn lãnh ngạo lập tức chìm xuống.

Ban đầu chàng trai bạch tuấn còn ở bên ngoài đấu trường,lúc này chậm rãi đi vào đấu trường lớn, cũng kéo khoá áo khoác thể thao xuống ,để lộ bộ đồ huấn luyện chiến đấu.

Kỳ thực chàng trai bạch tuấn vừa bế quan xong rời phòng ,muốn tới đây luyện tập kỹ năng một thoáng ,không nghĩ tới gặp một người như vậy.

" Đầu tiên ,Mục Ninh Tuyết là nữ chủ nhân Phàm Tuyết Sơn ,không phải con chó con mèo nào cũng có tư cách khiêu chiến với cô ấy.Tôi không biết cậu tới nơi này như nào,thế nhưng rất nhanh thôi tôi sẽ để người khiêng xuống "

" Thứ hai, xin cậu cố gắng nhớ phần thống khổ tiếp theo : Phàm Tuyết Sơn không phải là rác rưởi mà là chỗ cho loại người như cậu cả đời không thể xâm phạm cùng khinh nhờn " .

" Cuối cùng ,tôi không phải rác rưởi ,tôi tên Mục Bạch.

...

Nói xong thì Mục Bạch đã đứng đối diện Hà Diệu,đôi mắt ác liệt lộ ra vài phần căm ghét cùng tức giận .