Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1853: Đoạn Tử Tuyệt Tôn



Trans : xSnowballx

" Cô Đường Nguyệt nói đúng lắm , người như vậy không xứng làm nghị viên ,còn muốn ngồi lên vị trí cao hơn ?Nếu như chúng tôi nếu không phát sinh,không nhìn thấy, chẳng phải là làm cho càng nhiều thành thị cùng khu vực rơi vào nguy cơ như Vọng Quy trấn? " Tương Thiểu Nhứ nói.

"Năm đó La Miện gây ra lỗi lầm đã để nhiều người dân Hàng Châu chịu đủ hành hạ ,đừng hy vọng chúng tôi mắt nhắm mắt mở ,có bản lĩnh thì cậu kêu Chu Kỷ tới đây giết chúng tôi,hòn đảo là đóng kín một nửa ,để cho chánh án Chu Kỷ của mấy người bắt Mạc Phàm cùng Mục Bạch, xử tử từng người, chẳng phải là đơn giản hơn hay sao, cũng không có ai gièm pha chuyện năm đó, cũng sẽ không có ai gây trở ngại tới tháng ngày tuyển cử của Nam nghị viên " Đường Nguyệt nói không khách khí .

" Oa ,cô Đường Nguyệt ,cô cũng đừng nó nóng nảy như thế ,sự việc có thể giải quyết ,người chết rồi không có thứ gì .Cô xem trong đội ngũ chúng ta còn Linh Linh bé nhỏ ,Linh Linh thiên chân khả ái ,tuổi lại còn nhỏ ,làm sao nói chết là chết đây, vì Linh Linh ,chúng ta hẳn phải kiên cường ,khoan dung " Triệu Mãn Duyên vội vàng khuyên nhủ .

" Tiểu Triệu nói rất đúng , Tiểu Triệu nói rất đúng ,không tới mức đó mà ....coi như mọi người ở đây nghỉ phép ,buông lỏng tâm tình một chút " Ngô Giác nói.

" Nói tới thì mấy người có nghe thấy âm thanh gì kỳ quái hay không ? "Trần Thước đột nhiên cảnh giác nhìn về gần đó.

" Không phải tiếng chim hót đáng ghét " Ngô Giác nói.

" Không phải những tiếng kêu kia ở bên ngoài sao,làm sao mà có cảm giác vang lên ở trong ,lại còn hồi âm ? " Một thẩm phán sứ nói.

Vừa nói câu này xong ,mọi người đều yên lặng, đôi mắt nhìn gần đó .

Nhà lớn cách ly này tương tự với một nơi tụ họp lớn,những chỗ không bật đèn đều đen thui, từ đường nối tới chỗ bọn họ có 8 cái, một số các căn cứ thuần dưỡng nối liên tiếp dẫn tới một ít khu vực chăn nuôi hoang dã ,những thông đạo này có hơi kéo dài rất xa,thậm chí là vượt qua một ít ngọn núi, chỗ bên ngoài giáp giới nhất định có võng chảo đá sỏi kim loại, những bức phẫn tà điểu không thể bay vào.

" Gặm gặm gặm gặm~~~~~~~~~ ".

Tiếng gõ cửa vang lên gấp gáp, từ miệng đường hầm số 3 cho tới số 7, lão cựu chiến binh Trần Thước quen biết với các thiết bị nơi này ,vội vàng mở công tắc điện,như mở máy phát điện toà nhà cách ly mà bọn họ tiến vào trước đó.

Đèn hành lang sáng lên ,bỗng nhiên có một đại đoàn tắc nghẽn ở đường hầm lớn ,quả thực như nước ô nhiễm màu đen tràn vào sân bãi toà nhà cách ly này, trong lúc nhất thời hình thoi đẩy xuống, vô số hình bóng dơi bay tán loạn, con mắt sắc bén không ngừng nhìn chằm chằm mấy người này.

" Những con này chạy vào như nào " Trần Thước tỏ rõ vẻ khiếp sợ.

Sau khi chánh án Chu Kỷ xuất hiện,thì Trần Thức lập tức nhảy tới trận doanh của bọn bọ, còn cố ý kiểm tra an toàn ở nhà lớn cách ly cho bọn họ, bảo đảm những bức phẫn tà điểu không thể xuyên qua những võng đá sỏi kim loại mà tiến vào nơi này.Trần Thước còn khởi động máy phát điện, để toà nhà này ngoại trừ wifi , có thể thong thả thư thái ở năm ngày ở căn nhà lớn hiện đại này ,chưa qua ngày đầu tiên mà bức phẫn tà điểu đã xông vào rồi.

" Trần Thước ,ông vẫn 100% không hơn không kém rác rưởi như trước,còn không mau đi kiểm tra miệng đường hầm ,trước khi càng nhiều thứ này bay vào thì khoá chặt kại miệng cửa nhà lớn cách ly " Ngô Giác phẫn nộ nói.

" Một mình tôi sao mà làm tốt được " Trần Thước nói.

" Ba người các cậu, đi theo ông ta " Ngô Giác gọi 3 tên thẩm phán sứ ,để bọn họ cùng Trần Thước xem xét thăm dò cửa ra vào nhà lớn cách ly.

Những thẩm phán viên khác cũng đã dồn dập vận dụng ma pháp tiêu diệt toàn bộ bức phẫn tà điểu bay vào sân nhà ,sân bãi rất rộng lớn,cũng không quá ảnh hưởng tới chiến đấu của bọn họ, chỉ là Ngô Giác không ngừng bàn giao những thẩm phán viên cùng thẩm phán sứ ,tuyệt đối không được dùng ma pháp có lực phá hoại cực cường ,miễn phá hủy nhà lớn cách ly này.

Nhà lớn cách ly này được kiến tạo rất kiên cố, cũng có lẫn lộn nhiều đá sỏi kim loại ,nhưng cũng không có nghĩa là không phá hủy được.

" Ngô Giác huynh đệ, nhiều con dơi đáng ghét như vậy,mấy người ứng phó rất lao lực,nhanh mở phong ấn ra cho chúng tôi ,chúng tôi phụ giúp một tay, đây không phải là chúng ta vừa mới bắt đầu hai bên hữu hảo để tồn tại hay sao? " Triệu Mãn Duyên nói với Ngô Giác .

Ngô Giác liếc mắt nhìn Triệu Mãn Duyên,lộ ra vẻ mặt xem thường " cậu coi tôi bị ngớ ngẩn đấy à ".

" Coi bọn họ, đừng để bọn họ xảy ra chuyện " Ngô Giác bàn giao cho Lê Đông.

" Đương nhiên là tôi sẽ coi bọn họ,nhưng mà số lượng quá nhiều ,ai sơ ý một cái là sẽ bị xé đi,vậy cũng không trách tôi được " Lê Đông nhìn Linh Linh, dụng ý lại quá rõ ràng.

" Lê Đông ,nếu cậu dám làm vậy,cậu có trốn tới Đại Lê thế gia ,Mạc Phàm cũng sẽ đẩy cậu ra bên ngoài đốt cậu chết tươi ngay trước mặt của Lê gia mấy người " Đường Nguyệt lạnh lùng nói .

Lê Đông hừ lạnh ,nhưng không trả lời .

Lê Đông đã nghe qua danh tiếng xấu của Mạc Phàm ,ngoài mặt xem thường nhưng trong lòng lại kiêng kỵ,chuyện như này Mạc Phàm thật sự cũng làm được,đoán chừng người Mục thị ra mặt cũng không gánh được cho mình .

" Cần gì tới Mạc Phàm,ông của em trước đây thần quan thánh tài viện,ông ấy biết được thì sẽ đem toàn bộ người của Đại Lê thế gia ném xuốmg biển nuôi cá " Tương Thiểu Nhứ bồi thêm một câu rất đúng lúc .

Thân phận của mấy người mày ,ngoại trừ Triệu Tiểu Thiên ,đều không phải Đại Lê thế gia có thể chọc vào,vì thế không đảm bảo diệt khẩu thì kiên quyết không thể làm những việc khác người, hậu quả khó mà lường trước được.Cũng chính vì nguyên nhân này mà Ngô Giác vẫn miệng ngọt khuyên bảo ,chủ yếu khuyên nhủ Chu Kỷ vừa mất đi người con trai.

" Lê hữu trợ,vừa nãy thật giống là tôi thấy một bóng người xông vào,hình như là pháp sư Băng hệ chạy trốn về núi phía Bắc trước đó " Một thẩm phán sứ vội vàng chạy tới nói.

" Hừ ,nhất định là Mục Bạch ,trận này tên tuổi cũng không nhỏ " Lê Đông nở nụ cười lạnh .

Chánh án Chu Kỷ bắt Mạc Phàm,Lê Đông giết chết Mục Bạch,vậy nơi này là do bọn họ quyết định đi.

" Ngài thấy như nào " Lê Đông nói với Ngô Giác .

" Không tiếc giá nào bắt lại,chúng nắm quyền chủ động ,tiện giải quyết sự việc mới " Ngô Giác cũng là một người thông minh ,tự nhiên biết rõ là bắt toàn bộ lại,tới thời điểm vẫn phải giải quyết ôn hoà hay giải quyết thô bạo thì do bọn họ quyết định .

Lê Đông âm thầm gật đầu,Lê Đông cũng không thích bị động ,những người này có thân phận rất đặc thù ,không thể đụng vào,nhưng những người này không thức thời,ép bọn họ vào đường cùng ,vậy thì khó trách bọn họ ,chó cuống lên cũng sẽ nhảy tường ,bọn họ không muốn để mình dễ chịu....úi úi úi ,mấy người kia mới kia mới là một bầy chó.