Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1864: Chính Là Tính Khí Bạo



Trans : xSnowballx

Lần này vẻ mặt Nam nghị viên cứng lại ,cảm giác như mười mấy năm luyện tập mỉm cười ung dung trở nên kỳ lạ bởi vì nội tâm không nói nên lời cùng kinh ngạc .

" Tạ thủ lĩnh ,xin hỏi vị bên cạnh ngài này chính là ....làm sao mà trong hội nghị trước đây chưa từng thấy " Vào lúc này phó thị trưởng Đan Vịnh mở miệng trước.

Tâm tình trên mặt Nam nghị trở nên dịu một chút ,lúc mấu chốt thì Đan Vịnh vẫn đáng tin ,tự mình đi chất vấn thì không hay lắm,Đan Vịnh hỏi thì không quá thích hợp,thật đúng là từ đâu chạy ra một con khỉ hoang dã ,không coi ai ra gì , ngông cuồng tự đại,ăn nho còn nhổ hạt về phía mình , to gan thật .

" Há ,đây chính là thủ hộ giả danh dự của Đĩnh thành chúng ta,nghị viên danh dự Đĩnh thành,pháp sư canh gác thành thị chi nhụy ,tên Mạc Phàm " Tạ Thanh Hoa tự mình giới thiệu.

"Hoá ra là nghị viên danh dự vắng tất cả hội nghị của chúng ta ,không để ý chút nào tới kiến thiết của thành phố này ,cũng chỉ có một mình cậu " Nam nghị viên cảm khái một tiếng .

"Xác thực cậu ấy vắng tất cả hội nghị phát triển thành phố,nhưng không có vắng trong chiến dịch tồn vong của thành phố này,có mấy vị hậu kỳ an toàn tham dự hội nghị đúng là rất ân cần ,không thiếu một ai " Văn Hà mặc quân trang chỉnh tề soái khí ,anh tư hiên ngang đi vào từ cửa lớn,ánh mắt không quá thân mật đảo qua hàng ngũ quan chức.

Văn Hà nói lời này làm toàn bộ quan viên ,nghị viên trong phòng á khẩu không trả lời được.

" Nam nghị viên ,xảy ra chút phiền phức " Đan Vịnh ngồi bên tay phải Nam nghị viên ,nói nhẹ giọng .

" Cô nói đi " Nam nghị viên mặt không biến sắc nói.

" Trước đó người này không tham sự qua bất kỳ hội nghị, chúng ta còn tưởng rằng lần này cậu ta bỏ quyền ....trong tay cậu ta có hai phiếu ,giả như cậu ta chọn Minh Tiên ,chênh lệch giữa ông với Minh Tiên sẽ rút ngắn một ít " Đan Vịnh nói.

" Tại sao người này lại có 2 phiếu? " Nam nghị viên tỏ rõ vẻ kinh ngạc .

Một tên tiểu tử máu đầu còn chưa khô, trong tay lại có 2 phiếu ,phải biết là vì một vé trong hội nghị này mà Nam nghị viên bán cả con gái cho người ta .

" Lúc trước chiến đấu thủ vệ Đĩnh thành ,cậu ta lập công lớn, hiện tại rất nhiều pháp sư trong Đĩnh thành còn lưu truyền sự tích anh dũng của cậu ta, sau đó cậu ta được tuyển làm nghị viên danh dự, thân phận cao hơn những nghị viên tuyển cử nửa cấp bậc, vì thế mà nắm giữ hai phiếu quyền hội nghị.....Bất quá đại cục đã được chúng ta định sẵn ,Minh Tiên kém ông ít nhất năm vé ,hai vé của cậu ta không làm ảnh hưởng được, chỉ sợ sau đó trên quyết định sẽ tạo thành một ít can thiệp " Đan Vinh nói.

" Bắt vị trí đầu ,sau đó thì dễ nói " Nam nghị viên nói.

Nói xong thì Nam nghị viên liếc mắt nhìn về phía sau,chợt phát hiện một bóng người quen thuộc đứng ở cửa ,đồng thời bị thủ vệ ngăn lại.

" Nam nghị viên ,Nam nghị viên " Lê Đông có chút kích động hô lên .

Khuôn mặt Nam nghị viên lộ ra mấy phần nghi hoặc,nhưng vẫn vẫy tay,biểu thị thủ vệ buông Lê Đông ra.

" Không phải cậu ở bên Chu Kỷ sao, Chu Kỷ làm sao rồi ,không phải ta đã sai người nói với hắn là sau tuyển cử thì sẽ bình an vô sự sao " Nam nghị viên có chút không kiên nhẫn nói với Lê Đông .

"Nam nghị viên ,chính là tên kia ,cậu ta cùng những người bạn của cậu ta chạy tới đảo Húc ,mang tới cho chúng tôi rất nhiều phiền phức , tiểu nhân ủy khúc cầu toàn*, cố ý đưa cậu ta tới địa bàn của ngài, đến thời điểm phải cho cậu ta một chút giáo huấn thật mạnh mẽ " Lê Đông phẫn nộ chỉ vào Nạc Mạc Phàm.

" Cậu ta? Cậu xác định là cậu ta ? " Nam nghị viên có chút sửng sốt .

" Là cậu ta ,cậu ta cùng Đường Nguyệt ,cũng là cậu ta đánh chánh án Chu Kỷ trọng thương ,hại chết Chu Mẫn,ngài nhất định phải làm chủ chúng tôi " Lê Đông tí nữa thì khóc .

Nhất thời khuôn mặt Nam nghị viên đen lại.

" Bớt làm chuyện vớ vẩn lại,hôm nay Đĩnh thành chúng ta tuyển cử vị trí đại nghị viên,công tuyển ra được hai ứng cử viên cuối cùng là Nam Khoan cùng Minh Tiên.Tới cuối do ai đảm nhiệm ,vậy thì người trong hội nghị thành thị sẽ bỏ phiếu, xin mời bỏ phiếu vô hòm phiếu,lần này tuyển cử này là minh tuyển* " Thủ lĩnh Tạ Thanh Hoa mở miệng nói.

Phần lớn người trong hội nghị đều đã có quyết định trong lòng ,giá bao nhiêu cũng đã được đàm luận xong trước đó, vì thế mà tuyển cử đúng là một hồi nghi thức trao giải .

" Thủ hộ giả vinh dự sẽ chọn trước,ngài chống đỡ cho nghị viên nào " Tạ Thanh Hoa nghiêm túc hỏi .

" Vốn là tôi không quá quen hai nghị viên này,cũng không biết được những việc xấu bại hoại đạo đức làm trước đây,tình huống bình thường tôi sẽ bỏ phiếu trống ,nhưng không khéo mấy ngày trước tôi cùng mấy người bạn của tôi đi tớ một nơi tên Vọng Quy trấn...."Mạc Phàm chậm rãi tự thuật .

"Khụ khụ ,vị nghị viên danh dự này ,mời ngài trực tiếp bỏ phiếu,những việc không quan trọng khác thì xin đừng nói trong hội nghị nghiêm túc " Đan Vịnh đứng dậy rất đúng lúc ,ngăn Mạc Phàm trần thuật .

" Câm miệng " bỗng ngữ khí Mạc Phàm cao lên vài bậc ,đôi mắt mang theo hắc ám chi nhuệ nhìn phó thị trưởng Đan Vịnh :" Bà là cái thá gì ,đang lúc tôi nói chuyện thì đến phiên bà khua tay múa chân à .Tôi tên Mạc Phàm,chưa nghe qua sao,không biết tôi sao,đừng làm cái dáng vẻ quan chấp chính diễu võ dương oai trước mặt tôi,còn dám cắt ngang lời tôi nói,hiện tại tôi ném bà xuống từ nơi này bây giờ ".

" Cậu ...cậu ...." Đan Vịnh tức run người,khuôn mặt đỏ lên như sắp nghẹt thở .

Đan Vịnh là phó thị trưởng thành phố này,lại bị người khác chỉ mặt uy hiếp ngay trong hội nghị cấp cao nhất.

" Phó thị trưởng ,phó thị trưởng ,xin bớt giận, vẫn là nên để nghị viên danh dự nói hết lời " Những người khác vội vàng khuyên can .

Người bên trong hội nghị ,ai nấy đều muốn giữ mặt mũi,nhưng có một người không hứng thú với chức vị ,đó là Mạc Phàm.

Mạc Phàm là người không biết xấu hổ,ai ngày hôm nay còn dám BB* với Mạc Phàm nửa câu.Mạc Phàm lập tức cá chết lưới rách,mọi người cùng nhau ném đi hết mặt mũi toàn thành , rất rõ ràng ,khi gặp phải bệnh thần kinh ,không có mấy ai sẽ trực diện với mình ,đa số sẽ đi đường vòng .

"Phiền chết tôi rồi ,mẹ nó ,tôi vừa nói tới đâu rồi ? " Mạc Phàm hơi thu lại tính khí bạo của mình .

" Vọng Quy trấn ,cậu phát hiện một căn cứ thuần dưỡng bị bỏ hoang trên đảo " Tạ Thanh Hoa ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.

" Đúng đúng đúng " sau đó Mạc Phàm miêu tả chuyện trải qua ở Vọng Quy trấn cùng đảo Húc.

Văn Hà cùng Lư Bân là lão thành nòng cốt sau khi nghe xong Mạc Phàm nói những chuyện này ,trên mặt lộ vẻ kinh ngạc,không dám tin nhìn Nam nghị viên ung dung ngồi ở đó.

"Nam nghị viên ,chuyện này có thật không ? " Thủ lĩnh Tạ Thanh Hoa chất vấn thẳng mặt .

" Chuyện này có thật,nhưng kế hoạch căn cứ thuần dưỡng không phải của tôi,là chánh án Chu Kỷ ,tôi nghĩ nghị viên vinh dự có chút hiểu lầm " Nam nghị viên không hổ là là lão chính khách ,lập tức khí xe bảo đảm soái* .

" Không lâu trước đó tôi nhận được một tin,Vọng Quy trấn đã bị một quân đội phòng giữ cách ly,những chứng cứ về cơ bản sẽ bị tiêu hủy .Nhưng tôi dùng nhân cádh để bảo đảm việc này do ông ta làm, phiếu của tôi sẽ không bỏ cho loại bại hoại,nghị viên Minh Tiên ,tôi không hi vọng anh là một nghị viên đáng tin ,nhưng hi vọng anh đừng cặn bã như ông ta ....." Mạc Phàm đứng dậy, trong tay cầm hai phiếu bỏ vào hòm của ứng cử nghị viên Minh Tiên .

Ủy khúc cầu toàn : nhẫn chịu để giữ toàn mạng sống.

Minh tuyển : có nghĩa là lựa chọn quan chức một cách nghiêm ngặt.

BB : nói nhảm nhí ,phàn nàn,nói vô nghĩa , không phải big boobs như bên Nhật đâu ha :> .

Xe bảo đảm soái : Đây là một thuật ngữ để chơi cờ vua. Nó cũng ẩn dụ rằng tại một thời điểm quan trọng, hy sinh cái thứ yếu trong khi bảo tồn cái quan trọng.