Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1887: Bàn Tử Phản Sát



Trans : xSnowballx

__

Uy lực niệm lực càng lớn thì càng tiêu hao nhiều ma năng ,toàn bộ quảng trường cùng bên ngoài nhiều ma điệt như vậy ,nếu như con nào cũng lấy niệm lực trọng thương cấp chiến tướng thì chưa tới nửa tiếng thì ma năng Không Gian hệ của Mạc Phàm sẽ về con số 0 .

Về 0 thì thôi đi ,số lượng ma điệt còn chưa chắc giảm đi .

" Trước tiên đừng giết nữa ,tách chúng nó ra " Linh Linh cũng biết rõ vấn đề đau đầu của Mạc Phàm ,lập tức nói.

" Cao giai của anh có thể làm thịt chúng nó " Mạc Phàm nói .

" Không cần thiết ,tìm cách khác ,bảo đảm người không xảy ra vấn đề gì ,không vọng tưởng giết sạch chúng nó " Linh Linh nói.

Số lượng ma điệt rất nhiều,đặc biệt bên ngoài toàn bộ quảng trường còn một vòng lớn,Mạc Phàm muốn oanh giết chúng nó cũng không tính là đặc biệt khó khăn,tiêu diệt chúng nó thì có ý nghĩa gì ,ma năng tiêu hao hơn một nửa nhưng không đạt được mục đích, có trời mới biết trong đám này còn bao nhiêu hải yêu đang chờ đợi bọn họ,những sinh vật này bất quá là cấp nô bộc ,nói trắng ra là một đám quân hải yêu bia đỡ đạn ,khó đối phó hơn nhiều so với tưởng tượng .

Mạc Phàm dùng niệm lực cứu người ,bên này vồ một cái ,bên kia vứt một cái,ma pháp Hỗn Độn hệ cũng đc dùng xen lẫn trong đó,nhìn thấy một đám người chạy trốn tới chỗ đầy ma điệt ,may Mạc Phàm dùng trọng lực điên đảo để bọn họ lơ lửng trên không ,giống như được hưởng đãu ngộ đi trực thăng tới lầu ba .

" Phía trước cũng có " Thẩm Tinh nghe được có người kêu to,lập tức chạy tới đó .

Ý niệm thiên ti vạn lũ của Mạc Phàm cũng có chút luống cuống tay chân ,cứu người còn khó hơn cả giết yêu ma ,đặc biệt là những người không cẩn thận bị đánh gục,Mạc Phàm không thể nào dùng được ma pháp Hoả hệ cùng Lôi hệ đánh tới, trước hết là tách ma điệt ra ,sau đó bắt giết ma điệt bằng hoả tư .

" Cứu ....cứu mạng " một tiếng la hét kinh hoàng vang lên trong một cửa tiệm bán quần áo hàng hiệu.

Mạc Phàm đang đứng đối diện hành lang mua sắm ,vừa giải cứu một gia đình bốn người ra khỏi sự vây quanh của ma điệt,chưa kịp thở đã nghe thấy tiếng kêu cứu.

Bước lên lan can bằng kính ,Mạc Phàm nhảy một cái,trực tiếp sang chỗ đối diện,nhưng khi phóng qua mặt nước thì có mấy chục con ma điệt nhào lên,chúng nó như sói đói ngửi được mùi thịt tươi vậy, muốn kéo Mạc Phàm trên không trung xuống nước.

"Tiên sư nó ,cái thứ buồn nôn như chúng mày,chết hết đi cho tao " Tốc độ phản ứng lại của Mạc Phàm, thấy có thứ nhào tới thì song quyền nắm chặt .

Liệt diễm nhiệt độ cao vọt lên diện rộng,một thốc địa sát chi hoa hiện lên quanh thân Mạc Phàm,những ma điệt chạm vào thứ này thì cuộn mình lại.....nếu như chỉ là ngọn lửa bình thường thì những ma điệt này có thể dùng cách cuộn lại như nhộng để bảo vệ mình ,nhưng hoả diễm của Mạc Phàm là hồn hoả ,trước tiên là bốc hơi tầng mô nước bên ngoài bảo vệ chúng nó ,sau đó là thiêu qua da dày, rồi đốt vào trong thân thể của nó ,vốn là một chuyện dễ dàng .

Nếu không cân nhắc tới hoả diễm cũng rất dễ đem người bình thường làm tro bụi,Mạc Phàm đã dùng thiên diễm lễ tang diệt sạch toàn bộ thứ buồn nôn này.

" Còn dám đụng tới tao ,cầu cũng không được " Mạc Phàm đáp xuống đối diện thành công ,quay đầu lại nhìn những ma điệt l hoá thành tro bụi rơi vào trong nước,cười lạnh một tiếng .

"Cứu mạng ,cứu mạng " tiếng kêu trong tiệm quần áo càng khó nghe hơn.

Mạc Phàm đi vào,lập tức ngửi được màu máu tanh khó chịu,nhìn kỹ thì thấy một tên mập da trắng toát nặng hơn 200 kg ,vừa kêu cứu vừa dùng thân thể ngăn một con ma điệt dài 1 mét, cách một mặt gương lớn.

Máu chảy ra từ ma điệt ,lại nhìn tên mập kia ,nghĩ tới ma điệt kia nhào tới tên mập là một sai lầm ,bị tên mập dùng mông ép xuống ....Mà tên mập cũng thông minh, biết không thể trực tiếp giải trừ ,không phải vậy sẽ bị hút .

" Tiên sư nó ,còn tưởng cậu sắp chết ,đã không chết thì cậu kêu to làm gì " Mạc Phàm thấy cảnh tượng này,không khỏi mắng .

" Huynh đệ ,tình cảnh này của tôi không phải khẩn cấp à ,tôi căn bản không dám rời đi,một khi rời đi thì nó sẽ nào tới,nếu thêm vài con khác bò tới thì không phải tôi chết chắc à " Tên mập nói với nước mắt nước mũi tèm lem.

" Được rồi ,được rồi ,âm thanh của cậu kêu lớn nhất ở cái tầng trệt này ...".

" Tôi kêu rất to vì tôi còn sống con mẹ nó sót ,không thể kêu thì đã chết rồi ".

" Cậu nói cũng có đạo lý...đúng rồi,giúp tôi một chuyện được không ,tôi cứu người ,thiếu phương pháp phân thân,người cùng ma điệt phân tán quá " Mạc Phàm nói với tên mập.

" Vãi ạ ,tôi kêu lên để người khác giúp tôi thoát thân,cậu không muốn cứu thì thôi đi l,lại còn kêu tôi hỗ trợ.....Mẹ nó ,tao đè chết mày,muốn hút máu của lão tử ,xưa nay đều là lão tử hút máu khách hàng ,làm gì tới phiên những thứ như chúng mày hút máu của tao " tên mập nói.

"Lúc nguy nan, mọi người hẳn là nên hỗ trợ nhau,nếu như cậu không giúp thì tôi đi cứu người khác " Mạc Phàm nói.

" Huynh đệ ,thật sự tôi không có tiền ".

" Tôi không muốn tiền của cậu " .

....

Sau khi trợ giúp tên mập thoát khỏi con ma điệt ngu ngốc kia,Mạc Phàm bất ngờ phát hiện trước ngực tên mập này có nhãn quản lý .

Hoá ra tên mập này là người quản lý vận chuyển ở quảng trường này,thuộc loại tổng quản rất có trọng lượng, kêu tên này giúp mình cũng coi như không tìm lộn người.

" Huynh đệ ,huynh đệ ,để tôi trở lại chỗ tấm gương là được ,chuyện như vậy thì cậu tìm người khác đi, xin cậu đó " tổng quản mập cầu khẩn nói.

" Có tôi ở đây thì cậu cứ yên tâm đi " Mạc Phàm nói.

" Tôi không cảm thấy cậu là một người đáng để yên lòng ,thật sự đó, coi như tôi van xin cậu đó ,tôi không phải tảng mỡ dài, cậu treo tôi ở một chỗ, chúng nó nhất định cũng không tới cắn tôi..." Tổng quản mập sắp khóc .

" Đừng nhiều lời như vậy, đi mau ".

Mạc Phàm mặc kệ tổng quản mập cầu xin như nào, một ý niệm vồ lấy ,lập tức xách tên tổng quản mập này lên không trung ,cũng đưa tới không trung quảng trường.

Tổng quản mập bị đưa tới hành lang khu mua sắm ,phía dưới lại không biết có nhiêu ma điệt ,nước biển 7 8 mét ,đang bới từ nước biển đi vào, theo tổng quản mập làm mồi câu trên cần cầu, thấy được mặt nước phía dưới khoảng 2 3 mét đang sôi sục.

Phần lớn người đã tới lầu ba ,Thẩm Tinh đang phụ trách những người còn lại, lầu hai vẫn có những ma điệt không ngừng bò lên,không bao lâu sẽ chiếm lĩnh lầu ba ,sau đó là lầu bốn và cuối cùng là lầu năm .

Những người trốn bên trong không có chỗ để trốn thoát ,Mạc Phàm cảm thấy mình không thể bị động lùi lại như vậy .