Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1889: Ma Điệt Chi Sào



Trans : xSnowballx

Các bạn phải hiểu là , bị ăn cắp công sức là đã bực rồi , gặp thêm cái thể loại " chỉ cần có truyện dịch để đọc là được rồi , còn chính chủ hay ăn cắp thì * éo quan tâm " thì lại càng bực hơn .

Đương nhiên làm translator thì tương tác cao ai chả thích . Nhưng bạn nào theo mình đủ lâu thì biết là mình không nhận donate , nói chung là không kiếm tiền từ cái bản dịch này ,nói ngắn gọn là bản dịch phi lợi nhuận . Nên có nhiều người đọc thì vui , không có thì thôi . Còn dịch ra để rồi bị " nguời đọc " ăn cắp công sức ,để người khác kiếm tiền từ thì dẹp ,chê bản dịch như l** nhưng thêm tí giọng đọc lại khen hay ,dẹp luôn .

Nếu như 10 phút trước Mạc Phàm còn đau đầu không biết dùng kỹ năng gì để tiêu diệt những ma điệt này ,nhưng hiện tại sợ chúng nó phân tán ở những nơi khác nhau, tấn công những người khác, Mạc Phàm có thể giải quyết chúng nó nhanh chóng ,càng không cần nói những thứ cố ý tìm tới mình ,dáng vẻ bị chọc cho tức giận.

Không cần dùng ma pháp khác ,đôi mắt Mạc Phàm lập loè ánh sáng sắc bén ,quanh người có mấy chục nỏ thương ,có bao nhiêu ma điệt tới cũng không sợ.

" Vèo vèo vèo vèo vèo vèo " .

Mũi tên không khí chỉ làm cho không gian chấn động run rẩy,những ma điệt có năng lực nhận biết cực kỳ nhược hoá không phát hiện ra được,càng không cần phải nói né những mũi tên không khí này.

Chỉ đánh vẻn vẹn vào thân thể những ma điệt kia thì không cách nào giết được chúng nó, trước đó Thẩm Tinh cũng đã nghiệm chứng qua ,mũi tên không khí của Mạc Phàm còn có thể quay trở về ,huống hồ còn sinh thành ra nhiều mũi tên như vậy.

" Phốc phốc phốc phốc phốc phốc ".

Những ma điệt xông lên như vào một lô cốt với vô số súng máy siêu cấp ,chưa tới gần phạm vi 10 mét mà Mạc Phàm đứng thì đã nát bét toàn bộ, mũi tên không khí không có vết máu nào, sạch sẽ trở lại chỗ Mạc Phàm, lại bay ra lần nữa mưa bom bão đạn bao phủ một đám mục tiêu mới.

Bất kể là ma điệt ở xa hay ở gần thì tất cả đều chạy không thoát khỏi không gian ảo thuật chi tiễn của Mạc Phàm ,máu tươi ,vụn nát bôi khắp lầu hai,càng rơi vào một mảnh hồ nước rồi nhuộm đỏ.Rốt cuộc những ma điệt ý thức được tấn công ma pháp sư nhân loại này ngu xuẩn tới cỡ nào, vô số thi thể đồng bạn làm giáo huấn, rốt cuộc chúng nó không cảm giác trèo lên trên ,xông lên phía trên, mà bắt đầu lui vào trong nước.

Ở cầu thang tầng 3 , đám người cuối cùng được Thẩm Tinh mang đi từ tầng hai tới đang đứng ở tay vịn, tỏ vẻ kinh ngạc khi thấy Mạc Phàm giết chóc như biểu diễn ảo thuật.

Thẩm Tinh cũng gặp pháp sư Không Gian hệ trong hiệp hội ma pháp nhưng tuyệt đối chưa thấy ai phát huy niệm lực tới cảnh giới xuất thần nhập hoá ,điểm đáng sợ của yêu ma không phải là mạnh mẽ mà là số lượng,nhưng số lượng cũng không đỡ nổi một đòn trước mặt pháp sư Không Gian hệ này.

" Thả.....mau thả tôi xuống " tổng quản mập khóc lóc kể lể .

" Cậu nhất định phải xuống dưới ? ".

" Đưa tôi lên ,đưa tôi lên " tổng quản mập kêu lên.

Mạc Phàm cười cợt ,quăng tổng quản mập lên lầu ba ,theo tổng quản mập tới nơi an toàn thì mùi khai cũng toả ra nồng nặc .

" Huynh đệ ,đa tạ đã hỗ trợ " Mạc Phàm không quên nói một câu.

" Loại người như cậu hẳn là nên xuống địa ngục " tổng quản mập quát .

Mới vừa hét xong ,tổng quản mập thấy những ánh mắt phẫn nộ ở xung quanh ,là từ những người được Mạc Phàm cứu cùng bảo vệ ở thương trường.

Tổng quản mập vội vàng ngậm miệng ,miễn cho mình nói thêm những gì sơ suất .

....

" Những ma điệt này không thể bò lên trong một thời gian ,bất quá chúng ta vẫn phải tổ chức cho những người dân này để ý tới miệng đường hầm ,lỗ thông gió ,miễn cho ma điệt bò từ trong đó ra " Mạc Phàm đi tới lầu ba ,nói với Thẩm Tinh.

Có 7 8 người ở gần Thẩm Tinh, nam nữ này cũng là ma pháp sư trong quảng trường này ,vừa nãy bọn họ cũng thấy Mạc Phàm như yêu nghiệt bắn giết ma điệt ,từng người đều bị sốc ,ánh mắt tràn đầy sùng bái cùng tín phục .

" Tôi cũng nói cho bọn họ về kế hoạch 8 tiếng ,bọn họ cũng đồng ý giúp chúng ta sơ tán người tới tuyến BRT Hạnh Lâm " ngữ khí Thẩm Tinh để nói với Mạc Phàm không chút thay đổi, lạnh nhạt như trước.

" Há ,vậy thì không thể tốt hơn,chúng ta cũng còn nhiều chuyện cần làm " Mạc Phàm nói.

" Tôi cho bọn họ một cầu buộc ,làm phiền cậu tới đầu dây cầy bên kia ,đem người ở quảng trường Nhị Kỳ tới đây.

" Được ,giờ tôi qua đó luôn, cậu mập kia có hứng thú theo tôi trừ hại vì dân không,vừa nãy chúng ta hợp tác rất vui vẻ vậy mà " Mạc Phàm nói với tổng quản mập tê liệt ở mặt đất.

" Pháp sư ba ba ,tạm tha cho con một mạng đi " tổng quản mập khóc không ra nước mắt ,nói.

" Không cần đi tới đó " Lúc này âm thanh truyền tới.

Linh Linh đang nằm nhoài ở bên cạnh cửa sổ ,ánh mắt nhìn quảng trường Nhị Kỳ phía đối diện thành phố .

Mạc Phàm cùng Thẩm Tinh lập tức chạy tới ,đột nhiên phát hiện quảng trường Nhị Kỳ hình tròn đã bị màu đen nuốt mất không biết từ lúc nào,bất kể là bên trong hay bên ngoài, xa xa là sào huyệt của ma điệt,làm gì còn là một quảng trường mua sắm hoàn chỉnh .

" Người bên trong vẫn chưa ...." Một pháp sư trung niên nói được một nửa thì nghẹn lại.

Mạc Phàm cũng há miệng ,cảm giác cổ họng bị cái gì đó lấp lấy.

" Nhất Ky càng lớn thì người càng nhiều,phần lớn người đều ở đây ,không có nhiều người ở quảng trường Nhị Kỳ ,hẳn là chúng ta nên vui mừng ,hẳn là chúng ta nên vui mừng " Tổng quản mập đứng lên lảo đảo ,run rẩy nơi .

Trước đó mọi người từ quảng trường tròn đổ về quảng trường Đại Liên mà Mạc Phàm đứng qua cây cầu nối lớn,đúng là nơi này chiếm phần lớn người tị nạn ,bản thân chỗ này tốt đẹp vững chắc ,nhưng Mạc Phàm vẫn tin có một số nhóm người không lựa chọn, ở lại trong đống quảng trường vòng tròn.

Xuyên qua song pha lê ,ánh mắt nhìn qua đường phố rộng rãi,nhìn chăm chú sào huyệt ma điệt màu đen dày đặc kinh khủng,Mạc Phàm cũng không khỏi thở dài một hơi ,trước đó còn cảm giác mình làm một pháp sư tìm kiếm thì đại tài tiểu dụng ,giờ thì cho dù tìm kiếm cùng cứu hộ thì năng lực của mình cũng có hạn,một khu vực quảng trường tương đồng ,mình cũng chỉ chăm sóc được một bên huống hồ là toàn bộ thành thị rộng lớn?.

" Linh Linh ,những ma điệt này không dễ đối phó ,hơn nữa chúng nó không cần nước sâu để sống , bò vào bên trong kiến trúc để tấn công thì sẽ nguy hại nghiêm trọng tới sinh mệnh của người bình thường, sửa lại tình báo một chút rồi đưa cho người phụ trách Trang Hồng đi " Mạc Phàm quay đầu ,không nhìn cảnh tượng kinh khủng kia .

" Em gửi rồi ,phương thức chúng nó không nhúc nhích, đòn tấn công ,không gian sống động của chúng nó ..." Linh Linh nói .

Hiện giờ Thẩm Tinh cũng một mặt không cảm xúc ,vốn tưởng rằng uy hiếp to lớn nhất khi sơ tán dân chúng trong 8 tiếng chỉ có xúc khải yêu,nhưng không nghĩ chưa tới thì đã gặp sinh vật ma điệt chưa từng gặp qua đang săn mồi trắng trợn ,điều này làm cho Thẩm Tinh không thể không lo lắng tiếp theo sẽ có thứ gì đáng sợ hơn xuất hiện so với ma điệt .

" Cậu đi đâu vậy ? " Thẩm Tinh chợt thấy Mạc Phàm tiếp tục chạy tới chỗ Nhị Kỳ ,có chút không hiểu hỏi.

" Tôi đi kiểm tra cầu nối một chút ,xem có thể cứu được vài người hay không ,không ai sống thì tôi đập gãy cầu,không phải thế thì những ma điệt sẽ bò tới " Mạc Phàm nói.

" Há ,được.....giờ tôi lập tức đi phi sách "Thẩm Tinh hồi phục tinh thần.