Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1908: Chúng Ta Đều Trở Nên Mạnh Mẽ



Trans : xSnowballx

__

Trương Tiểu Hầu tập trung phong linh nhứ vũ lên trên lưng ,tập hợp thành một đôi phong dực linh động khuếch đại mà lại cao quý,phong chi dực tăng tốc độ không phải chấn động đập cánh, bản thân phong linh nhứ vũ đã như phong tinh linh tạo thành từng cánh nho nhỏ ,chúng nó tạo thành phong linh vũ chi dực càng hoa lệ ,hoàn toàn như mấy trăm cánh quạt cao tốc lắp sau lưng Trương Tiểu Hầu, lao tới như máy bay phản lực ,như tên lửa ,trực tiếp xuyên thủng mọi thứ trước mặt.

Lửa của Mạc Phàm đang còn kéo dài ,Trương Tiểu Hầu đang tìm chỗ xuyên qua những liệp tạng giả .

" Nhìn thấy rồi ".

Rốt cuộc Trương Tiểu Hầu phát hiện hải linh thú ở ánh lửa chiếu rọi.

Hải linh thú này được những liệp tạng giả che chở cùng chăm sóc như con ruột ,trước đó cũng không nhìn thấy cái miệng như chuông đồng của hải linh thú ,Tương Tiểu Hầu phải xông vào trong ngọn núi liệp tạng giả mới phát hiện ra tồn tại của nó.

" Hầu tử ,giết chết được nó không ? " thân ảnh Mạc Phàm ở trong ngọn lửa như ác ma ,nhìn thấy Trương Tiểu Hầu bay vào thì lập tức hỏi.

" Khokng thành vấn đề ".

Mạc Phàm mở ra lỗ hổng rất lớn, nhưng xung quanh hải linh thú vẫn có không ít liệp tạng giả , hơn 100 con liệp tạng giả ,những liệp tạng giả không bị thương vẫn sẽ phấn đấu quên mình bảo vệ hải linh thú ,Mạc Phàm đã dùng hết toàn lực vào hoả phượng nộ quyển ,bảo Mạc Phàm xuyên qua trùng vây đánh giết hải linh thú thì khá miễn cưỡng , nhiệm vụ này giao cho Trương Tiểu Hầu là phù hợp .

Tốc độ của Trương Tiểu Hầu nhanh ,hoả diễm không đuổi kịp tốc độ phong linh của Trương Tiểu Hầu có chút liệp tạng giả phản ứng trì độn đều không nhận ra có nhân loại xẹt qua thân thể của mình ,sự chú ý vẫn còn ở trên ngọn lửa của Mạc Phàm.

Những liệp tạng giả phát hiện ra Trương Tiểu Hầu cũng đã vô dụng,trừ khi chúng nó có thể tạo thành được một tường mà gió thổi không lọt như vừa nãy để Trương Tiểu Hầu không tìm được khe hở để xuyê n , không phải vậy Trương Tiểu Hầu có thể lọt vào.

Mười con liệp tạng giả đánh từ hai bên trái phải ,Trương Tiểu Hầu im lặng đi bên trong ,những liệp tạng giả tự cho mình là thông minh tấn công Trương Tiểu Hầu từ phía trước, kết quả trực tiếp rơi xuống ,tính toán sai mà rơi vào trong nước biển.

Trương Tiểu Hầu tránh khỏi tập kích này,đột nhiên gia tốc ,trước mặt lại có 20 con liệp tạng giả tập kích ,nhưng Trương Tiểu Hầu mềm mại như phong yến ở trong rừng ,né tránh hoàn mỹ chướng ngại vật đập vào mặt .

" Đi chết đi ,thứ quái vật ".

Trương Tiểu Hầu tới bên cạnh hải linh thú ,hai tay thành bán trảo,những phong linh nhứ vũ cũng hiện lên ngay lập tức trong lòng bàn tay ,cũng theo tư thái xé nát của Trương Tiểu Hầu mà hình thành móng vuốt tràn ngập sát khí.

Lông vũ nhỏ bé lộ ra mũi nhọn,chúng nó tạo ra gió dài ,như ma phong lệ trảo quét ra.

Nhứ vũ lệ trảo này xé trên người hải linh thú ,còn sót lại thịt của liệp tạng giả vọng tưởng dùng thân thể của mình để chống đỡ cho hải linh thú một đòn tấn công này,nhưng mà xương của chúng nó rất nhanh bị nhứ vũ lệ trảo này xé thành mảnh vỡ.

" Bạch ".

" Bạch ".

Hải linh thú cũng không thể phòng ngừa ,cùng vài con liệp tạng giả " thẳng thắn cương nghị " hoá thành từng tảng thịt phiêu trong làn sóng ,cái miệng như chuông đồng hướng lên trời cũng chìm xuống nước.

" Làm đẹp lắm ".

Mạc Phàm nhìn thấy hải linh thú chết ,vui vẻ nói.

Tiếng rung kéo là hải triều ,hai con hải linh thú ở phía sau càng xa hơn đang vang lên ,bất quá hai con hải linh thú đã chết ,tiếng rung xúc động hải dương cũng yếu đi 2 lần ,2 lần này để hải triều dâng lên bắt đầu suy yếu.

Tuy rằng thủy triều biến hoá có thời gian dài,nhưng lặn xuống khá rõ ràng , vừa nãy độ cao đỉnh sóng cùng chân sóng ở vịnh Ngũ Duyên cách nhau 10 tới 20 mét , sóng như mãnh thú ,cũng không lâu lắm cách nhau còn 7 8 mét .

Bảy tám mét cũng coi là sóng lớn ,xung quanh đảo Hạ Môn còn một ít dãy núi ,nham mạch ,thành sơn,uy lực sóng đánh tới chẳng mấy chốc mà yếu đi,tiến vào thành thị cũng là một ít hồng thủy dâng lên chầm chậm,không tới nỗi là biển gầm che ngợp bầu trời.

" Anh Phàm , đi thôi ".

Trương Tiểu Hầu biết không cần phải dây dưa với những liệp tạng giả phát điên ,bay tới bên cạnh Mạc Phàm ,điều động phong linh nhứ vũ bay tới chỗ có thể đặt chân.

Có Trương Tiểu Hầu ,Mạc Phàm hành động thoải mái hơn rất nhiều, đối mặt với liệp tạng giả vây quanh ,nói đi là đi ,trong chớp mắt đã quăng những liệp tạng giả thẹn hoá giận lại đăng sau, thành công trở lại trên bờ.

" Cảm tạ mấy người ,thật sự cảm tạ mấy người....." Thẩm Tinh kích động tới mức sắp rơi nước mắt.

Thành phố này là nơi Thẩm Tinh lớn lên từ nhỏ ,giả như thật sự bị thủy triều nuốt mất thì có cảm giác mất đi hết tất cả.

" Chúng tôi tới đây là để giúp mọi người, hiện tại nhiều thành thị trong quốc gia gặp những tai tình khác nhau, đoàn kết ,hỗ trợ lẫn nhau ,sống sót qua thời kỳ này mới là quan trọng nhất " Trương Tiểu Hầu nói.

Kỳ thực Thẩm Tinh không nghĩ Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu thật sự có thể làm được ,nhìn cả hai người Trương Tiểu Hầu cùng Mạc Phàm ,ngoài nói lời cảm ơn xuất phát từ nội tâm ra thì còn càng kính phục không ngớt với bọn họ :" Nếu như tôi cũng có thực lực như của hai người ,vậy có thể làm được nhiều việc hơn......đáng tiếc là hiện tại tôi không làm được chuyện gì cả ".

" Đừng nói như vậy ,cô đã cứu không ít người.Rất nhiều chuyện cũng không phải dựa vào thực lực mà quyết định được ,đồng tâm hiệp lực mới là quan trọng nhất ,nếu như cô không nói cho tôi về năng lực của hải linh thú ,tôi nghĩ việc không may đã xảy ra " Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm đang trấn an Thẩm Tinh, máy truyền tin mà Trương Tiểu Hầu cầm trên tay lấp loé ,tựa hồ như xảy ra chuyện khẩn cấp.

" Anh Phàm ,có nhiệm vụ ,cấp bậc nguy hiểm rất cao ,cần pháp sư siêu giai " Trương Tiểu Hầu cau mày nói.

" Còn chưa thở ra hơi nữa....quên đi ,đi thôi " Mạc Phàm nói.

" Vâng ,em đưa cho anh phù phong chi luân ".

Trương Tiểu Hầu cùng Mạc Phàm không tiếp tục ở lại đây ,hai con hải linh thú kia cũng không ảnh hưởng to lớn tới khí hậu.

....

Bay lượn trên bầu trời thành thị bị phá hủy nghiêm trọng, Trương Tiểu Hầu quay đầu nhìn nhóm Thẩm Tinh.

" Sao vậy ? " Mạc Phàm không hiểu ,hỏi.

" Nhìn cô ấy mà em nhớ lại một ít chuyện trước đây.Trước đây chúng ta còn yếu hơn cô ấy, dùng hết toàn lực mới miễn cưỡng bảo vệ được tính mạng của mình.Hiện tại chúng ta đã có thể thay đổi được rất nhiều thứ,không còn bất lực như thế nữa....chính là cảm thấy trong lòng đặc biệt chân thật " Trương Tiểu Hầu xoa mũi,trong đôi mắt lập loè một ít hào quang hồi lâu không gặp.

" Đúng vậy, chúng ta đều đã trở nên mạnh mẽ " Mạc Phàm cảm khái một tiếng .

" Ừm ,chúng ta đều đã trở nên mạnh mẽ ....chỉ là Bác thành không có ".