Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1956: Giải Toả Tư Thế



Trans : xSnowballx

" Lánh lánh ".

Mạc Phàm cùng Tâm Hạ đang nói đề tài trầm trọng này thì không biết Tiểu Viêm Cơ tỉnh ngủ rời khỏi không gian khế ước ra bên ngoài từ khi nào ,không để ý tới vai dày rộng của ba ba ,trực tiếp tới lồng ngực Tâm Hạ mềm mại.

Tâm Hạ thấy trán của Tiểu Viêm Cơ khả ái,không khỏi người không ngậm được miệng.

Tâm Hạ cùng Tiểu Viêm Cơ cùng chung một trái tim ,hai người thân mật như là hai mẹ con.

Kỳ thực buổi tối hôm ấy không dám đồng ý cùng Asha Corea làm một nháy ,kỳ thực là lo lắng Tiểu Viêm Cơ đâm thọc cho mama Tâm Hạ.

Nói tóm lại muốn làm chuyện trái với lương tâm ,nhất định phải ở ngoài phạm vi tâm linh cảm ứng của hai người bọn họ, ở thành Athens Hy Lạp khẳng định là không được.

Tiểu Viêm Cơ xuất hiện để không khí trở nên hoà hoãn rất nhiều,Mạc Phàm đẩy Tâm Hạ theo rừng rậm nhỏ thần sợ Parthenon ,tới một chỗ ít người qua lại.

" Khụ khụ,trẻ nhỏ nên đi ngủ sớm " Mạc Phàm nhìn xung quanh đủ rồi ,có ánh trăng ,có ánh đèn phía xa ,vừa hay có không gian khép kín,bóng tối.

Tiểu Viêm Cơ tỏ rõ vẻ u oán, thái dương bá bá vừa mới xuống núi còn chưa được 1 tiếng.

" Đi đi đi ,không đi ngủ là không có đồ ăn vặt " Mạc Phàm nói.

Tiểu Viêm Cơ biết rõ phải dành thời gian với ba ba Mạc Phàm, Mạc Phàm chấp chướng phân phát đồ ăn vặt trong tay ,không gì tốt hơn là không hiểu vào lại không gian khế ước .

" Hoả ngất trên người Tiểu Viêm Cơ không ổn định lắm " Tâm Hạ phát hiện chi tiết này,nói với Mạc Phàm.

" Ừm ,hẳn là cũng sắp tiến giai ,nhưng không biết tại sao trạng thái này lại kéo dài lâu như vậy ,trước sau cũng không triệt để lột xác " Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm nhớ rõ một khi Tiểu Viêm Cơ bị " sốt " ,nhiệt độ không cố định ,nhất định là muốn phát triển tới giai đoạn kế tiếp ,lúc trước từ anh kỳ tới tuổi thơ kỳ ,từ tuổi thơ kỳ cho tới trưởng thành kỳ đều như vậy.

Có thể coi là lần đầu tiên mất khống chế nhiệt độ cho tới hiện tại đều hơn nửa năm ,bản thân Tiểu Viêm Cơ còn chưa hoàn toàn là Viêm Cơ Nữ Vương.

Giai đoạn kế tiếp chính là Viêm Cơ Nữ Vương ,lúc trước lợi dụng thời gian chi dịch để Tiểu Viêm Cơ hoá thân thành Viêm Cơ Nữ Vương trong thời gian ngắn ,trực tiếp đẩy lùi mấy ngàn con quái điểu Nazca ,uy nghiêm của Viêm Cơ Nữ Vương lúc đó làm Mạc Phàm đến nay không thể nào quên .

Đó mới là Viêm Cơ kỳ trưởng thành,mạnh tới mức khiến người ta quỳ bái.

" Anh Mạc Phàm ,hay anh để Tiểu Viêm Cơ theo em một quãng thời gian ? " Tâm Hạ nói.

" A? " Mạc Phàm có chút không phản ứng lại.

" Nhiệt độ Tiểu Viêm Cơ thấp không phải chuyện tốt gì ,giả như không tiến vào kỳ trưởng thành kịp, thì sẽ tạo thành ảnh hưởng bất lương .Anh Mạc Phàm ,làm hậu tuyển nhân thần nữ cũng không phải hoàn toàn là xấu,ít nhất là còn có chút thứ mà ma pháp sư bình thường cùng thế lực tầm thường không chiếm được,em lại có rất nhiều" Tâm Hạ nói.

" Tâm Hạ nha Tâm Hạ,quả nhiên em học cái xấu...." Mạc Phàm ngoài miệng nói như vậy, nhướng mày lên ,nhưng trong lòng hoàn toàn cầu cũng không được.

Lôi hệ siêu giai,Ám Ảnh hêh cũng siêu giai,tuy Hoả hệ vẫn luôn là chỗ dựa lớn nhất của Mạc Phàm,nhưng Tiểu Viêm Cơ xuất hiện trạng thái quái lạ xác thực cần phải giải quyết.

Vừa hay mình cũng không có thời gian nhìn chằm chằm Tiểu Viêm Cơ tu luyện,để cho Tiểu Viêm Cơ ở Parthenon thần miếu một thời gian ,để Tâm Hạ quản con sâu lười này,không chừng lần sau tới đón thì Tiểu Viêm Cơ đã trở thành Viêm Cơ Nữ Vương.

Vừa nghĩ tới Viêm Cơ Nữ Vương phụ thể mang tới mạnh mẽ tuyệt luân cho mình ,toàn thân Mạc Phàm có chút phấn khích.

Ở Ai Cập, Mạc Phàm dựa vào Viêm Cơ Nữ Vương trực tiếp giết một tên hắc ám kiếm chủ , vào lúc đó mình mới là một pháp sư tiểu cao giai.

" Đúng rồi,anh mang cho em trái cây lời thề .Đây là vật Chúc Phúc hệ hiếm có ,anh nghĩ thứ này sẽ giúp em to lớn cho nên vẫn luôn để đó không dùng " Mạc Phàm nhớ ra một món lễ vật .

Parthenon thần miếu có rất nhiều bảo vật,nhưng mà trái cây lời thề bọn họ lại không có ,vì để cho Tâm Hạ mạnh hơn mà Mạc Phàm cố ý giữ lại.

" Anh Mạc Phàm ,cây lời thề tặng cho anh,mà nó lại như thần ấn tán dương ,em không dùng được " Tâm Hạ lắc đầu nói.

" A? Vậy mà anh còn muốn cho em chút kinh hỉ " Mạc Phàm lúng túng gãi đầu.

Nơi sâu thẳm hẻo lánh cũng đã tới ,màn đêm làm người ta dễ tiết hormone ,ở gần cũng không có mấy ai ,càng hiếm hơn là bên cạnh Tâm Hạ không có lão Tata đáng ghét kia,Mạc Phàm vốn muốn đưa một món lễ vật tiểu mỹ cho Tâm Hạ ,sau đó thuận tay đặt vào chiếc váy tia điệp,nhẹ nhàng cởi ra ,để tay mình có thể thuận lợi vào trong vòng eo trơn bóng ,xuống hơn tí nữa là bóp mông.

Ai biết mánh khoé bước thứ nhất đã gặp sự cố ,điều này làm cho móng sói Mạc Phàm có chút im bặt đi.

Trái cây lời thề này có chuyên môn ?.

Biết sớm đã trực tiếp dùng rồi,có vê như những người khác đều có được thứ tốt , đặc biệt là Trương Tiểu Hầu có được phong linh nhứ vũ ,mạnh đến nỗi kinh người .

" Tâm Hạ ,em thấy ánh trăng đêm nay có đẹp không ? " Mạc Phàm bỗng chuyển đề tài.

" Trăng còn chưa lênn.....Anh Mạc Phàm !!! " Tâm Hạ còn chưa nói hết câu,lập tức nhận ra có móng vuốt sói nóng bỏng trượt vào chỗ ngượng ngùng ,nhất thời gò má đỏ chót ,:" Chúng ta vẫn còn đang ở bên ngoài đó ...".

" Chờ đến khi trở lại tám chín phần gặp Tata " Mạc Phàm nói.

" Nhưng mà ở đây...." gò má Tâm Hạ đỏ nóng lên,làm gì có ai hành sự ở đây, nơi này là rừng rậm đỉnh thần nữ ai cũng đến được,nếu bị những nữ hầu thực tập tản bộ thấy được thì làm sao Tâm Hạ tiếp tục ở lại Parthenon thần miếu được nữa.

" Không sao ,không sao ,anh có bố trí một hắc ám chi giới, không có ai đến đâu.Hơn nữa anh chỉ sờ một cái thôi mà " Mạc Phàm nói.

Sờ một cái ?.

Tâm Hạ lại không biết rõ Mạc Phàm là hạng người nào sao,khả năng chỉ tới mức như thế thôi sao.

Lúc tản bộ thì Mạc Phàm làm khuôn mặt nghiêm túc ,một mặt suy tư ,còn tưởng rằng Mạc Phàm thật sự có chuyện gì quấy nhiễu,sự tình làm phiền ,thật sự tới đây chỉ giải sầu,cuối cùng Mạc Phàm lại muốn làm chuyện xấu ,vấn đề là nơi này quá...xuyên qua tán lá rừng rú trước mặt mà nhìn thấy được dãy núi tú lệ đối diện, khóm hoa thơm ngát ở hai bên,mặc dù nơi này có ghế gỗ .

Mạc Phàm không quản nhiều như vậy.

Cái gì phiền lòng ,cái mà tiểu kinh hỉ ,cái gì mà lâm viên thần sơn.

Thần sơn Parthenon thì làm sao,chỉ cần tâm lớn,thì đâu còn là công viên nhỏ tối tăm không người ?.

....

Tâm Hạ không bước đi ,đi được vài bước đã không còn sức lực,nhưng kỳ thực cũng không ảnh hưởng quá lớn với phương diện then chốt này.

Trước đây đều là ở trên giường ,rất nhiều thứ bởi vì thẹn thùng mà không cách nào thi hành,vừa hay ở hoàn cảnh này tiện thể giải toả một ít tư thế .

" Không cởi hết ra ,đến đầu gối là được rồi,như vậy ,đúng rồi ,cõng lấy anh,chậm rãi ngồi lên ...anh sẽ ôm em ...".

Một âm thanh xúi giục tà ác lẫm liệt vang lên êm dịu .