Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1972: Tán Tỉnh



Trans : xSnowballx

Chẳng trách mọi người sùng bái kỵ sĩ Parthenon thần miếu như vậy, ở Parthenon thần miếu cảm giác không lớn lắm ,nhưng chỉ cần đứng ở một nơi bình thường , đám người kia như từ trên trời rơi xuống vậy, so với phàm nhân thì khác biệt một trời một vực.

Kỹ sĩ đã như vậy, nữ hầu ,nữ hiền được các kỵ sĩ vây quanh càng như thiên nữ hạ phàm ,so sánh với nữ hiền giả Pelina túm váy bước lên cung điện Potala xác thực cao quý xuất chúng .

" Mạc Phàm ,tớ biết tại sao chúng ta bị người khác xem thường rồi ,đầu tiên là nhìn chúng ta như lũ cà chớn đầu đường xó chợ, trang phục của chúng ta cũng không được, bên cạnh lại không có quần áo gọn gàng ,tôn lên tiểu đệ huấn luyện nghiêm chỉnh ,cái gì cũng phải tôn lên ,lúc nào chúng ta cũng kết bè kết phái, bản thân chúng ta tới chỗ nào cũng hò hét lợi hại, chỗ nào cũng khí áp ,mang tới hiệu quả bắt mắt " Triệu Mãn Duyên vuốt cằm nói.

Mạc Phàm vô cùng đồng ý .

Mấy người bọn họ tự do quen rồi,đa số độc lai độc vãng ,dưới tình huống đó thì ai mà coi bạn là một chuyện.

Nhìn một chút thành viên Parthenon thần miếu ra trận, kỵ sĩ chờ hộ tống ,tế tự cùng đi,cho dù mộc mạc cũng nổi bật hơn người.

" Linh Linh bảo chúng ta chờ ở quảng trường " Mạc Phàm nhìn điện thoại,là tin tức mà Linh Linh gửi .

" Vừa vặn để chúng ta nghiên cứu một chút trang phục " Triệu Mãn Duyên cảm thấy điều này rất quan trọng .

Có rất đông du khách ở quảng trường ,bọn họ bàn tán không ngừng ,tựa hồ như có mấy người nhận ra những kỵ sĩ này tới từ Parthenon thần miếu.

" Hoá ra là kỵ sĩ Parthenon thần miếu ,chẳng trách lại thô bạo như vậy ".

" Hẳn là có nhân vật lớn nào đó lên núi ,vừa nãy thấy qua cũng chỉ là một cô gái ".

" Không phải cô gái đó chính là nhân vật lớn đó chứ " mấy thợ săn bên cạnh Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên đang bàn tán ,ánh mắt không khỏi nhìn nữ hiền giả Pelina ở phía xa.

" Có ngân nguyệt kỵ sĩ thì cấp bậc ít nhất là nữ hiền giả ".

" Ngân nguyệt kỵ sĩ có phải là rất mạnh rồi không ? ".

" Cả đoàn thợ săn chúng ta gộp lại cũng chưa đánh lại được một ngân nguyệt kỵ sĩ đâu " lão thợ săn râu đầy mặt nói.

....

Cao nguyên nhiều mây khói ,bầu trời đặc biệt xanh,mang theo vài phần đẹp đẽ như ngọc thạch.

Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên chờ đợi trong tẻ nhạt ,từ nghiên cứu trang phục dần biến thành đến gần những nữ du khách tới đây.

Ở Lhasa thì nhìn một chút đã có thể phân biệt được dân bản xứ cùng du khách ,Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên bị những người khác chia ra với kỵ sĩ Parthenon thần miếu ,dung nhập vào du khách hình thường.

" Bọn em vừa tới ,không biết chỗ nào vui hơn không ,trước đó đến cung điện Potala , bất quá gần đây cung điện Potala phát sinh chuyện gì ,không để cho các du khách vào thăm quan ,thật là đáng tiếc mà " một cô gái tóc ngắn gọn gàng đẹp đẽ nói.

" Mấy em vừa mới tốt nghiệp sao? " Triệu Mãn Duyên hỏi.

" Ừm ,chúng em là tốt nghiệp lữ hành,còn hai anh thì sao?" Một cô gái khác có vẻ rất thích hướng ngoại nói.

" Thật đúng lúc mà ,tôi với cậu ta cũng thế " Mạc Phàm nói.

" A? Xác thực là gặp hai người đúng lúc ,hai người tới từ trường học nào ? " Cô gái tóc ngắn xinh đẹp hỏi.

" Hai người chúng tôi từ Minh Châu học phủ ".

" Minh Châu học phủ ? Vậy cũng là danh giáo ".

" Còn may ,còn may ".

" Mà nhắc tới thì dung mạo anh khá giống một người " .

" Em nói là Mạc Phàm đệ nhất học phủ chi tranh chứ ? ".

" Đúng đúng đúng ,thật giống nha " .

" Rất nhiều người cũng coi như thế ,kỳ thực tôi đây cũng bất đắc dĩ ,phải sống dưới cái bóng của người này " Mạc Phàm làm ra vẻ cười khổ .

" Lại nói 4 nữ sinh tới nơi này ,không sợ bạn trai lo lắng sao? " Triệu Mãn Duyên hỏi vấn đề mà mình lão làng nhất .

Quả nhiên mấy nữ sinh này thẹn thùng cười nói :" Mấy người chúng em đều không có bại bè trai gái gì hết ,chỉ có cậu ấy là có thôi,nhưng bọn em không ai thích đều đó cả ,kể cả là bạn thân của cậu ấy " .

Triệu Mãn Duyên gật đầu,liếc mắt nhìn cô gái có bạn trai ,phát hiện cô gái này trưởng thành một ít cùng trắng mịn nhất so với ba cô gái kia ,cũng rất dễ nhìn,để Triệu Mãn Duyên không nghĩ tới là Mạc Phàm đã sớm nhìn chằm chằm cô gái này,đã làm người ta cười không khép miệng lại được.

Triệu Mãn Duyên vừa nhếch khoé miệng, tên khốn Mạc Phàm ngày càng ngày càng không có giới hạn,tốc độ nhanh tay còn hơn cả mình.

Nếu Mạc Phàm dám tán em gái kia thì ,hừ ,vậy ba em gái kia là của Triệu Mãn Duyên , đã lâu không three-some .

Triệu Mãn Duyên có mánh khoé tán gái,đang định tán gẫu sâu thì phát hiện có mấy bóng người quen thuộc đi về nơi này.

" Mạc Phàm , Linh Linh tới rồi này " Triệu Mãn Duyên nhắc nhở Mạc Phàm một câu.

" Đến thì đến " Mạc Phàm hoàn toàn không để ý tới ,bởi vì Mạc Phàm đã dụ người ta nói ra chỗ trọ, số phòng ,căn bản cái gì cũng thành công :" Há ,cô đừng có hiểu lầm , em ấy là em gái của tôi thôi ,mà nói tới đâu rồi nhỉ ,đúng rồi ,loại con trai mà nghi ngờ cô cái này cái nọ,nói trắng ra là không có cảm giác an toàn,không có tự tin, người như thế xác thực rất mệt ,cô không để ý tới sự phản đối của tên đó là tới Lhasa một mình thì đúng là lựa chọn sáng suốt ,ở đây cô sẽ sáng tỏ thông suốt " .

" Anh rất hiểu sao ? " Cô gái nở nụ cười đẹp.

" Bình thường thôi ....." Mạc Phàm cũng cười.

" Mạc Phàm ,Linh Linh tới rồi " Triệu Mãn Duyên nhắc nhở Mạc Phàm lần nữa.

" Há ,Linh Linh,em cùng Tương Thiểu Nhứ tới liên minh liệp giả đi dạo một vòng đi,thu thập một ít tin tức " Lúc này Mạc Phàm mới quay đầu lại ,dự định đuổi Linh Linh đi.

Bản thân thu thập tình báo là Linh Linh,tuy rằng Thiên Sơn ở Tân Cương ,nhưng tất cả thông tin về tây vực đều ở Lhasa.

Chỉ là Mạc Phàm vừa quay đầu thì đột nhiên phát hiện bên cạnh Linh Linh còn một người xuất chúng ,da trắng như tuyết ,khuôn mặt đang cười với những cô nương bỗng nhiên cứng lại.

" Chúng ta đi thu thập tin tức thôi " Mục Ninh Tuyết vẫn dáng vẻ khí chất lạnh lẽo đông đặc như bình thường làm cho người ta cảm giác tất cả mọi người không có quan hệ gì với mình ,người sống đừng có mà tiến vào.

....

Trước đó ở Parthenon thần miếu đã nói qua ,tới cũng chỉ có Tương Thiểu Nhứ cùng Linh Linh.

Để Mạc Phàm không nghĩ tới là Mục Ninh Tuyết cũng tới.

Hơn nữa từ ngữ điệu cùng ngữ khí của Mục Ninh Tuyết thì biết được đại thể ,Mục Ninh Tuyết đi tới từ phía sau Mạc Phàm,vẫn luôn nhìn Mạc Phàm cùng cô gái vướng bận tình cảm kia.

Không biết quỳ bàn giặt có tác dụng với Mục Ninh Tuyết không ,nói chung là tới đêm ,Mục Ninh Tuyết sẽ không nói một câu nào với Mạc Phàm cho thừa thải ,cảm giác tình cảm trở về trước khi giải phóng.

Mạc Phàm cũng bất đắc dĩ ,đừng nói là không hỏi được số phòng của cô gái kia,hiện tại Mục Ninh Tuyết còn không cho vào nhà .Chỉ có thể nửa đêm minh tu cô độc dưới khí hậu u lạnh ở Lhasa cho tới bình minh.