Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1994: Chứng Bệnh Bộc Phát ( 1 )



Trans : xSnowballx

Nước sơn sương chi liên không lâu sau được mang lên từng bát .

" Tiên sư nó nữa ,bọn họ chỉ biết cho người của mình ,đúng là ích kỷ " Triệu Mãn Duyên thấy nước được phân phát cho từng đội, đội 9 bọn họ không có ,trong lòng rất che phủ.

" Làm sao những tên không bị bệnh cũng uống ? " Tương Thiểu Nhứ nói.

" Thật giống như là đề phòng ,loại bệnh này rất kỳ quái, cảm giác ai cũng sẽ bị,những người kia sợ mình sẽ trở thành người kế tiếp cho nên mỗi người một bát " Mạc Phàm trả lời.

Đang nói thì Kuma phân phát nước tới đây ,khả năng thấy Mạc Phàm biểu hiện khá tốt ở vách núi .

" Mỗi người đều uống sao ? " Mạc Phàm hỏi.

" Tốt nhất là nên như thế " Kuma nói.

Bưng chén nước tới chỗ Linh Linh cùng Mục Ninh Tuyết trước ,mùi thơm kia làm tinh thần người ta cảm thấy sảng khoái,trước khi uống Mạc Phàm cũng thử một ngụm,phát hiện không có phản ứng bất thường mới cho Mục Ninh Tuyết cùng Linh Linh uống.

Lúc này Apase đứng nơi đó ,đôi mắt toả ra linh quang nhìn chằm chằm bát trên tay Mạc Phàm.

" Ta thấy ngươi vẫn đừng nên cho hai người họ uống " Apase mở miệng nói.

" Có ý gì ? " Mạc Phàm ngẩng đầu lên nhìn Apase .

" Bộ tộc medusa của bọn ta đối với thiên nhiên đều có khứu giác mạnh mẽ ,nói thí dụ như đặt một trái cây có độc trước mặt bọn ta ,bất luận nó tuyệt vời mê người như này ,tuyệt đối cũng không làm bọn ta mở miệng để ăn như những sinh vật ngu xuẩn khác .Như sơn sương chi liên tản mát ra mùi thơm ngát ,dưới cái nhìn của ta thì nó không ổn " Apase nói.

" Nhưng ta uống qua thấy đâu có vấn đề gì đâu? " Mạc Phàm nói.

" Đương nhiên là ngươi không có vấn đề gì rồi ,trên người ngươi có huyền xà khải giáp bách độc bất xâm " Apase nói.

Cái gọi là bách độc bất xâm kỳ thực là chống đỡ phần lớn độc tính ,chống lại một ít ma pháp Độc hệ đặc thù không có tác dụng lớn,Mạc Phàm không có đổi khải ma cụ trên người.

" Há ,ta quên mất cái này....bất quá những người khác uống xong đều không sao là được rồi " Mạc Phàm liếc nhìn những bệnh nhân khác .

Đặc biệt là tên Parker kia ,là người đầu tiên bị bệnh ,lại còn nghiêm trọng nhất ,khi đun nước thì cả người tràn đầy sức mạnh,một hơi uống hết sạch,sau khi uống xong thì có thần thái trở lại, trở nên sinh long hoạt hổ .

" Hai người này trong thời gian ngắn cũng không chết đượcn,tốt nhất là ngươi nên quan sát một chút ,nếu thật không có vấn đề gì thì cho bọn họ uống cũng không muộn " Apase nói.

Mạc Phàm suy nghĩ một chút ,cảm thấy không có vấn đề quá lớn về linh cảm thiên nhiên của Apase.

Năng lực linh cảm của Apase còn mạnh hơn ám mạch báo trước nguy hiểm của Mạc Phàm,đó là thiên phú chủng tộc của Apase ,đối với sinh vật ,đối với thiên nhiên ,đối với vạn vật đều tồn tại ý thức cảnh giác lớn.

Cảnh giác của medusa ,Mạc Phàm tôn trọng.

" Rất tốt ,mọi người đều khôi phục rồi ".

" Sơn sương chi liên này đúng là thần hiệu, mới ăn đã có tác dụng,thậm chí để từng người bọn họ càng có tinh thần hơn trước.Nếu như sơn sương chi liên diễn sinh ra thực vật đều có tác dụng thần kỳ như thế ,sơn thánh liên chẳng phải thật sự kéo dài được tuổi thọ ,cải tử hoàn sinh ? " Đoàn vụ trưởng Gavin có mấy phần kích động nói.

" Đúng đó ,chúng ta mau xuất phát ,đồ tốt như vậy cũng không thể để rơi vào tay người khác được ".

" Xuất phát ,xuất phát thôi ,thung lũng tách giãn Thiên Sơn kỳ thực cũng không có gì đáng sợ ".

Sau khi nhân viên hồi phục, đoàn lính đánh thuê Mạch Long đột nhiên có vẻ hưng phấn mười phần ,từng người không thể chờ đợi tiến vào sâu hơn .

....

Bệnh tình trì hoãn quá nhiều thời gian của bọn họ,đoàn lính đánh thuê Mạch Long tiếp tục tiến lên,sau khi dùng sơn sương chi liên thì ai nấy đều có thể lực mạnh hơn rất nhiều,hơn nửa ngày không có ai ngã xuống .

" Đội 9 mấy người phái người tìm kiếm con đường này " đoàn vụ trưởng Gavin nói.

" Tôi đi cho " Giang Dục nói.

" Tớ đi cùng cậu " Nam Giác không quá yên tâm để Giang Dục hàng động một mình .

Hai người đi theo con đường mà Gavin chỉ ,không lâu sau xuất hiện lối rẽ ,Kuma lập tức dặn những đội khác tiến hành phân tán tìm kiếm.

Đường rẽ thực sự quá nhiều ,mới đi lên được một chút lại có mấy hẻm núi thực vật không thể không kiểm tra .

Nhân viên lục tục phân tán, đội 9 không còn sót lại mấy người, bệnh nhân trong đội chưa khôi phục, Mạc Phàm chỉ có thể để Triệu Mãn Duyên ở lại bảo vệ.

....

" Như vậy hành động sẽ không tiện ,hay để bọn họ uống nước sơn sương chi liên đi,qua lâu như vậy rồi làm gì có chuyện gì xảy ra ? " Triệu Mãn Duyên nói với Apase.

Hiện tại đội 9 còn sót lại mỗi Triệu Mãn Duyên cùng Apase ở lại chăm sóc .

" Audan ,đừng ngồi đó nữa ,nhấc mông lên theo mấy tên kia đi tuần tra ,bảo đảm phụ cận không có thứ nguy hiểm nào " đội trưởng đội 10 nói.

" Há ,được " Audan gật đầu,vội vàng đứng dậy.

Là một lính mới ,đi theo tuần tra để có thêm kinh nghiệm là một điều tốt ,chỉ có điều Audan chạy tới thì phát hiện thiếu nữ xinh đẹp như yêu tinh nhìn mình với ánh mắt quái dị, ánh mắt lỡ chạm nhau làm gò má Audan ửng hồng .

...

Audan theo 4 người tìm kiếm ở hướng ngược gió ,bất tri bất giác cách đội ngũ khoảng 1 km.

" Audan ,đến thạch động kia xem nào " Lý Tự phân phó nói .

" Chỗ đó không có gì ".

" Tao bảo mày kiểm tra lại một lần " Lý Tự nhấn mạnh.

Audan không dám lên tiếng ,đi tới thạch động kia , dưới đó một màu đen kịt ,ngay cả ánh sáng nhỏ bé cũng bị nuốt mất ,không biết tại sao khi Audan bước vào ,cố ý quay đầu nhìn mắt Lý Tự ,trong mắt Lý Tự lập loè một ít thứ cổ quái... .để Audan nghĩ ánh mắt của thiếu nữ kia đẹp hơn một chút.

" Không phải cái tên này....." Audan đột nhiên cảm thấy mát sau lưng .

Vừa nghiêng đầu ,Audan đột nhiên phát hiện toàn thân Lý Tự toả ra khí thể màu đen,con mắt yêu dị như dã thú ,làm cho lông tơ toàn thân Audan dựng lên .

Hắn muốn giết mình .

.....

.....

Đội ngũ phân đi rất nhiều người,không còn mấy người lưu thủ.

Mục Ninh Tuyết ở trong lều cỏ ,hô hấp có mấy phần gấp gáp,tuy rằng không biết tại sao Mạc Phàm không cho mình uống nước sơn sương chi liên,nhưng Mục Ninh Tuyết tin vào phán đoán của Mạc Phàm .

Mục Ninh Tuyết vẫn giữ được ý thực tỉnh táo,nghe được tiếng bước chân bên ngoài lều.

Không phải tiếng chân của Apase ,cũng không phải của Triệu Mãn Duyên,bước chân này rất nặng ,khí tức cũng nặng nề.