Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2081: Đế Vương Chân Thật



Trans : xSnowballx

__

" Tiếp tục "

" Thần ân cuồn cuộn ".

Những pháp sư Thánh thành trên mái hiên lại tiếp tục phác hoạ triển khai ma pháp siêu giai, tinh toạ nổi lên rực rỡ , rồi đến tinh cung, tinh tử lít nha lít nhít ở phía trên, khí tức ma pháp phun trào như bão táp khi hào quang chói mắt nhất .

Hội tụ , không ngừng hội tụ, lần này các pháp sư Thánh thành dùng tới ma pháp Hoả hệ có lực sát thương mạnh nhất , hoả lực đầy trời xua tan đi tà khí màu đen, ánh sáng thiêu đốt làm bầu trời đêm đỏ chót.

Một tiếng ra lệnh, tất cả hoả diễm đều vọt lên, vây nhốt hoàn toàn nơi Trảm Không đứng.

Hoả diễm đỏ thẫm đúc thành sơn lò như một toà núi cao, dung nham bắn tung toé trong sơn lô, càng có dung diễm vô tình đốt tất cả thành tro bụi.

Lò nung hoả diễm có thể nói là mọc lên từ mặt đất , thân thể Trảm Không kém xa sơn lô, nhỏ bé không bằng hoả tro tung bay

" Luyện ma tràng , tịnh trừ ".

Hoả tro tung bay tổ hợp , mỗi một giây sẽ có hoả diễm va chạm vào nhau xuất hiện hai bên Trảm Không .

Bản thân hoả lò nắm giữ nhiệt độ cao có hiệu quả phần diệt , từng hoả diễm môn đồ sinh ra trong ngọn lửa hừng hực càng để viêm lực tăng lên mấy lần.

Hoả diễm phun trào ra dung nham lớn , đi qua thân thể Trảm Không . Cũng không lâu lắm , nhìn 360° dung nham điên cuồng gột rửa đế vương vong linh.

Khải bào màu đen vẫn đứng ở đó, quang chước không xuyên qua được thì làm sao mà hoả diễm có thể làm gì được khải bào, mặc cho hoả đồ va vào nhau, tùy ý thiêu đốt, Trảm Không giẫm liệt diễm đầy đất tiếp tục bước đi, đôi mắt kia so với bất kỳ hào quang , diễm viêm thì càng rõ ràng hơn, rõ ràng tới mức mà các pháp sư Thánh thành không rét mà run.

" Hoả cùng quang của Thánh thành lẽ nào cũng giống như khói và lửa xiếc ảo thuật ? ".

" Nếu năng lực trừ ma của các ngươi chỉ có tí tẹo như thế thì đừng có nói tới chuyện trăm nghìn năm yên bình , đêm nay sẽ để cho các ngươi biến mất khỏi dòng sông lịch sử ".

Trảm Không đột nhiên dừng lại, thiết ngoa giẫm vào mặt đất một cái, nhất thời làm hoả lò thiêu đốt thiên địa bị dập tắt.

Hắc ám lại thống trị một lần nữa , hoả diễm biến mất không còn gì, nhiệt độ cao giảm xuống, hơi thở lạnh lẽo của vong linh lại bao phủ một lần nữa , rõ ràng có thể đốt trời, lửa lớn cháy được một dãy núi, nhưng một đạp khinh bỉ đã dập tan hoàn toàn .

Nhìn đường lớn Thánh thành lại một lần nữa ảm đạm, đấu chí của tất cả pháp sư Thánh thành cũng theo một đạp này mà tiêu tan hoàn toàn .

Đây là sức mạnh như nào mới không để các siêu giai vào trong mắt , mới dập tắt ma pháp siêu giai của nhân loại như khói và lửa?

Vong linh, yêu ma , cấp đế vương vẫn luôn là sự tồn tại mà lịch sử nhân loại không dám mạo phạm, bây giờ Thánh thành bố trí thiên la địa võng để một vị đế vương đi tới một mình , ma pháp Quang hệ cùng Hoả hệ siêu giai lại bị cười nhạo.

Còn thiếu rất nhiều, ma pháp cường thịnh nhất của mỗi người đều còn thiếu rất nhiều trước mặt đế vương vong linh này, hào quang chiếu khắp Thánh thành bị giới hạn bởi nhân loại yếu đuối, nếu đặt toàn bộ thế giới rộng lớn, đặt trước mặt yêu ma cấp đế vương thì đều là xiếc ảo thuật

" Chỉ có thể đánh đổi mạng sống mới để các ngươi nhận ra rằng bản thân nhỏ bé không đáng kể ".

" Bất quá ta chỉ là một đế vương say giấc đã lâu giờ mới thức dậy, kém xa Bách Mộ, Nam Cực , Sahara, để cho các ngươi tỉnh mộng ma pháp thịnh thế thì dễ như trở bàn tay ".

Hai mắt Trảm Không toả ra huyết quang , toả ra ma khí cuồn cuộn tới từ dãy núi An-pơ liên miên tới đây, như sóng đen dữ dội nuốt hết bầu trời , dãy núi, đường chân trời mà mọi người nhìn thấy. Khí tức vong linh chặn lại yết hầu của mỗi người ở Thánh thành .

Thở , thở , liều mạng để thở , mọi người ở Thánh thành sợ hãi thở hổn hển , đôi mắt tràn ngập thống khổ trước khi chết.

Bất kể là người bình thường hay ma pháp sư , mọi người thấy ánh mắt màu đỏ như máu, nhìn thấy khải bào màu đen, càng cảm nhận được khí tức tử vong khoá yết hầu của mình lại.

Trong đại địa Thánh thành, không có ai chết vì khí tức tử vong của đế vương này, nhưng lại giống như đế vương nói , bọn họ cảm thấy bản thân nhỏ bé, cảm nhận được sinh mệnh mà bản thân coi như là trân bảo, sức mạnh ma pháp sùng bái lại nhỏ bé không đáng kể trước sinh vật cấp đế vương. Người nhìn chăm chú trận chiến này không chết đi, nhưng còn ở Thánh thành ngược , các pháp sư Thánh thành vì ngàn năm yên bình mà chiến đấu , đứng ở mái hiên chuẩn bị ma pháp kế tiếp giờ khắc này cũng đã hoàn toàn biến thành một thi thể khô héo.

Thi thể vẫn không ngừng toả ra trọc khí màu đen, như ong về tổ tụ tập lại bàn tay của Trảm Không . Nắm chặt mệnh khí của những pháp sư Thánh thành này, Trảm Không cúi đầu xuống ngửi.

Thống khổ lại tiêu trừ một lần nữa, thay vào đó là ôn hoà chưa bao giờ thấy, ngay cả mạch máu khô héo cũng có gì đó đang chảy xuôi, trái tim hoá đá lại đập một lần nữa.

Ký ức trong đầu vang vọng , nhưng lần này không mang tới cảm giác tan nát cõi lòng .

Thứ xa xỉ nhất với vong linh chính là một thoáng những ký ức đẹp khi còn sống , hồi ức là hàng xa xỉ , nhưng không có mệnh khí chống đỡ thì hồi ức cũng chỉ là thống khổ.

Oán niệm , cừu nộ, tham lam , tàn bạo là những thứ vốn đồng hành cùng vong linh.

Không phải vứt bỏ , mà là sự khởi đầu mới, là bản năng để bảo vệ bản thân mình tốt nhất.

Chỉ là vong linh càng căm ghét bản thân mình .

Trảm Không còn không dám ngẩng đầu lên nhìn vào mắt của Tần Vũ Nhi đang cách xa kia, sau khi hút vào nhân khí cảm thấy khoan khoái, cả người Trảm Không run lên.

Vừa nghĩ tới bị người yêu thấy bộ dáng xấu xí buồn nôn, Trảm Không hận không thể tự tay bẻ đầu mình xuống , xé ra từng mảnh.

Thống khổ muốn rơi lệ, dùng nước mắt tinh anh ấy để chứng minh là mình cũng căm hận bản thân, nhưng đôi mắt chỉ chảy ra thứ máu bẩn thỉu.

Nội tâm vừa mới bình tĩnh lại nhờ hút nhân khí , mà khi bình tĩnh suy nghĩ thì bản thân căm hận là xác chết di động này.

Căm hận dẫn tới thống khổ cùng phẫn nộ vô tận. Mà đã thống khổ cùng phẫn nộ thì cần hút nhân khí thông qua việc giết chóc.

" Gào "

Lại một tiếng kêu, sau đó gì cũng quên đi, chỉ cảm thấy máu tươi trên đường phố bắn lên các toà nhà , từng pháp sư lại ngã vào vũng máu.

Khí tức đã không còn thoả mãn, không có máu đỏ tươi nhuộm trên mặt đất thì là ít đi một thứ gì đó.

Nhân loại ư , vẫn không đỡ nổi một đồng , chỉ xứng đáng làm thảm đỏ để mình cất bước không bị bẩn giày.

Máu tươi bắt mắt như vậy , Mạc Phàm ngước lên nhìn chiến trường Thánh thành, cảm nhận được một loại lực lượng lật đổ cùng thống trị.

Đây mới là đế vương chân thật sao ?.