Trans : xSnowballx
Đáng là xong cái này từ lâu rồi nhưng bận việc quá anh em à ༎ຶ‿༎ຶ
Michael lại bắt đầu ngâm lên cấm chú cổ lão, trên trời xuất hiện từng tiếng kêu. Có thể thấy liên tục xuất hiện những thân ảnh xanh , tốc độ của chúng nó cực kỳ nhanh , trong khoảnh khắc xẹt qua bình nguyên , dãy núi rồi tới Thánh thành phản chiếu .
Thánh thành phản chiếu nhanh chóng bị những linh thanh vũ điểu vây kín, lông vũ nắm giữ sinh mệnh riêng nhìn qua như là một vị chúa tể thiên sứ phân cánh lạc, chúng nó hơi bay lượn thành hàng xung quanh Trảm Không , càng nhiều hơn là hình thành canh gác cùng công kích, hai mắt chăm chú nhìn Trảm Không.
Hoả diễm màu xanh trên người Michael bốc lên, Michael đang hiến tế linh hồn của mình, cầu mong được trời xanh ban cho sức mạnh trừ ma mạnh mẽ hơn.
Thanh vũ điểu ngày càng nhiều, mỗi một con đều có ánh sáng lập loè sau đuôi, chúng nó ngay ngắn có thứ tự, càng như là binh lính từ thiên đường giáng lâm.
" Ta không ngại chờ đợi ngươi chuẩn bị cho ta thứ mà ngươi cảm thấy mạnh nhất đâu, ngươi không phiền nếu ta bước lên nhìn cô ấy một chút chứ ? " Trảm Không đã tới gần đỉnh chóp thánh dinh.
Michael đang không ngừng hô hoán trừ ma điểu thiên đường , nghe được những lời này xong thì ngẩn người.
Cứ giống như là tự nói với mình :. Ngươi cứ tùy tiện ra tay , nhưng đừng nên làm phiền ta gặp lại người xưa một lần nữa.
Sự tự tin của đế vương vong linh này để Michael cảm thấy mấy phần nhục nhã.
" Nơi này là Thánh thành , không phải vong cung của ngươi " Michael nói.
Trừ ma thanh điểu thiên đường ngày càng nhiều , chúng nó không chỉ canh gác nhìn Trảm Không , mà càng dựa vào sức mạnh tịnh hoá đặc thù để tịnh hoá những mặt quỷ kia.
Mặt quỷ đập xuống rất nhiều, càng mang tới sự sợ hãi tột độ cho các pháp sư Thánh thành, để bọn họ đánh mất năng lực tác chiến, Michael cũng không thể trách bọn họ vô năng được, dù sao đối thủ cũng là sinh vật cấp đế vương, pháp sư siêu giai đứng trước mặt chẳng khác nào là trẻ nhỏ.
Trước tiên Michael sẽ tịnh trừ hết những mặt quỷ mang tới sợ hãi , giải cứu những pháp sư Thánh thành cùng mình tác chiến.
Mà quá trình này Trảm Không hoàn toàn coi như là không nhìn thấy, thực tế là có thể ngăn cản , nhưng như đã nói, Trảm Không chỉ muốn đi tới trước mặt Tần Vũ Nhi.
" Đây là cơ hội lần hai mà ta đưa cho các ngươi, nếu như còn chưa tiêu diệt được ta , thì các ngươi nên ôm phần bại tướng thảm bại về thánh dinh chân chính đi, tìm tổ tiên để bảo vệ các ngươi " Trảm Không nói với Michael.
Thánh thành chân chính còn tồn tại cấm chế mạnh hơn , Trảm Không có thể cảm giác được.
Đương nhiên là nếu như đế vương thật sự muốn giết chóc thì không cần bước vào cấm chế vẫn mang tới hủy diệt to lớn cho Thánh thành, phần hủy diệt này đủ cho những cư dân chết với số lượng lớn, cái đó thôi cũng đã ảnh hưởng tới quyền uy của Thánh thành.
Vỉ thế mà Trảm Không bước vào Thánh thành phản chiếu, đó là cho Michael một cơ hội.
Hiện tại chính là cơ hội thứ hai .
Michael cứ việc dùng kỹ năng mạnh nhất , Trảm Không sẽ không ngăn cản.
Muốn cho những kẻ ngu dốt này hiểu ra cấp đế vương là tồn tại mà cho tới nay nhân loại không thể đụng vào.
Sắc mặt của Michael xanh , con mắt chứa đựng phẫn nộ, hồn ảnh thiên thần sau lưng cùng linh hồn của bản thân cùng nhau thiêu đốt, ma lực cuồn cuộn đang không ngừng tuôn ra từ sự thiêu đốt đó.
Càng ngày càng nhiều trừ ma điểu thiên đường bay xuống, những thanh vũ điểu đã hoá thành một xoáy nước to tới mức có thể bao trọn cả Thánh thành.
Trảm Không không ngẩng đầu, đang đi tới long lộc.
Long lộc hoang mang nhảy lên, bản thân nó cũng chỉ là bù nhìn, không có sức chiến đấu to lớn, nhìn thấy đế vương vong linh tới thì bắt đầu chạy lung tung.
" Ca "
Trảm Không giương tay lên , quét ra một đạo ấm huyết tà phong.
Tà phong đánh nát xiềng xích màu bạc trên sừng long lộc .
Mảnh vỡ như thủy tinh rơi vỡ xuống bên dưới Tần Vũ Nhi, cùng phản xạ theo đó là lân quang thanh vũ điểu, bầu trời hiện tại cũng màu xanh, hiển nhiên là lần này Michael đang nổi lên một cấm chú cường đại hơn, cấm chú lần này chính là triệu hoán thiên sứ điểu.
Thần cổ lão muốn dẫn tà ma ra khỏi trần thế thì hẳn là không cần đích thân phải làm, lấy những lông tơ nho nhỏ của mình, hoá thành những thanh vũ điểu cường thiên đường cường đại tràn ngập tính công kích. Michael làm đại thiên sứ trưởng , thời điểm đảm nhiện chức vị ở Thánh thành này thì được ban tặng thần lực như vậy , có thể mượn thiên thần chi vũ, cũng có thể dùng được trừ ma chi vũ.
Trừ ma điểu thiên đường ở khắp thành, cánh chim che kín bầu trời, cảm giác như Thánh thành đều chìm trong lông vũ màu xanh của chúng nó, thanh thánh quang đặc thù thậm chí còn soi sáng bên ngoài hơn trăm cây số.
Tần Vũ Nhi ngẩng đầu lên , liếc nhìn thanh vũ điểu như tận thế , sau đó lộ ra vẻ cay đắng.
Con mắt Tần Vũ Nhi chuyển qua vong linh mặc khải bào màu đen này. Là anh ấy , lúc mình tỉnh từ băng ngân thì thấy được bóng lưng này.
Rõ ràng là có thể gặp lại , sao lại chọn rời đi?.
Cả hai ta trải qua đủ dằn vặt còn chưa đủ khổ hay sao, lại còn muốn làm khó dễ nhau như vậy?.
Xác chết di động thì sao chứ?
Dù cho là một thân xác đã chết , được nằm ơt trong lồng ngực không có hơi ấm cũng tốt hơn là phiêu bạt khắp nơi, cũng không đến nỗi chịu nhiều tổn thương.
" Anh đến rồi...." Tần Vũ Nhi nói.
" Ừ , anh đến rồi đây " Trảm Không gật đầu .
" Tại sao lúc đó anh lại rời đi ? " Tần Vũ Nhi hỏi.
" Anh thấy dung nhan của em vẫn đẹp như lần đầu gặp, anh nghĩ em vẫn có thể bắt đầu lại từ đầu, được sống một cuộc sống mà em vẫn chờ đợi..." Trảm Không nói .
" Tuy em vẫn sống, nhưng trên thế giới này chỉ có anh làm em luyến lưu thôi , Tinh Nghị à . Không thấy anh thì em khác gì một bức tượng đá đã chết cơ chứ " Tần Vũ Nhi nói.
Lần trùng phùng này vốn có thể gặp sớm hơn, tội gì mà chờ tới hiện tại .
Thời gian lặp lại có vẻ rất dài , nhưng bây giờ đâu có giống , màu xanh tận thế ngay trên đỉnh đầu, có thể ngửi thấy khí tức hủy diệt tất cả.
Gấp gáp như vậy, vội vàng như vậy, bị toàn thế giới coi là dị đoan đặt lên pháp trường như vậy, giống như cả hai người họ đều làm chuyện ác độc nhất thế gian, đang bị người khác hoan hô yêu cầu đốt sống.
Ngay ở Thiên Sơn hoang tàn vắng vẻ , ngay ở băng ngân tĩnh mịch, Trảm Không đánh nát băng ngân phong ấn , để mình tỉnh lại rồi thấy được anh ấy, không phải tốt sao?.
Tỉnh lại như vậy sẽ làm cho Tần Vũ Nhi cảm giác tất cả những dằn vặt , những đau khổ trong quá khứ đều là một cơn ác mộng, mà từ cơn ác mộng ấy là mình đang nằm trong vòng tay của người thương , được lay tỉnh bởi những lời nỉ non âu yếm, khẽ ôm chặt lấy mình, nói với mình rằng tất cả đều là quá khứ , là mộng cảnh.
Tại sao lại chủ động rời đi ?.
Dù cho không tránh khỏi chiến dịch này được, Michael vẫn cứ tiêu diệt anh ấy, thứ Tần Vũ Nhi chờ đợi chính là đối mặt với Trảm Không .