Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2090: Ai Muốn Vá Trời ?



Trans : xSnowballx

" Em muốn theo anh , sống cũng được , chết cũng được, hoá thành bụi cũng được , biến thành ác quỷ cũng được. Dù có chuyện gì xảy ra cũng đối mặt cùng nhau " Tần Vũ Nhi nhấn mạnh.

Trảm Không đứng đó , nhất thời không biết phải trả lời như nào.

Trước đây còn ở trong đội quốc phủ , lúc nào Tàn Vũ Nhi cũng mạnh hơn mình, Trảm Không chịu đả kích rồi biến thành tự ái ở đáy lòng , vì thế mà sẽ làm một ít chuyện để thể hiện.

Cuối cùng thì cũng bị Tần Vũ Nhi giáo huấn.

Hiện tại thì cho mình là mạnh hơn đi, nhưng thật giống không tránh khỏi sự quở trách như vậy .

Trảm Không nở nụ cười.

Có bất kỳ chuyện gì xảy ra đều cùng nhau đối mặt .

Nếu như có kiếp sau thì tốt.

Nhất định sẽ đáp ứng Tần Vũ Nhi, mọi việc sẽ cùng nhau đối mặt, nỗ lực cùng nhau, rèn luyện cùng nhau, đi du lịch cùng nhau, cùng nhau đối mặt nghi vấn , cùng nhau đối mặt với kẻ địch, cùng chết oanh liệt một chỗ.

" Đừng tới đây ".

Thấy Tần Vũ Nhi đi tới trước mặt mình, Trảm Không bỗng nhiên nói .

" Khải bào này sẽ hút sinh mệnh của bất kỳ ai đụng vào nó " Trảm Không nói với Tần Vũ Nhi.

Tần Vũ Nhi vẫn không dừng bước, tiếp tục đi tới chỗ Trảm Không .

Trảm Không vội vàng lùi về phía sau, nhưng những pháp sư Thánh thành lại không để Trảm Không lùi bước. Đối mặt với Tần Vũ Nhi, Trảm Không có hơi hoảng loạn.

" Chúng ta đi thôi , cùng nhau " Tần Vũ Nhi nói.

" Quốc gia vong linh của anh không cho phép người sống tới " Trảm Không nói.

" Vậy thế giới nhân loại cho phép người sống sao ? ".

Ở không được, một khi bị dị tài viện , thánh tài viện gắn mác dị đoan thì đừng mơ tưởng có thể sống an bình ở mọi nơi trên thế giới, Thiên Sơn xa xôi tĩnh mịch cũng không để Tần Vũ Nhi được sống yên ổn.

Quốc gia vong linh thì sao ?.

Nhìn Trảm Không thích làm một cái xác chết di động dần bị nuốt hết ý thức sao ?.

Trảm Không căm hận bản thân mình , đến Thánh thành coi như tìm một sự giải thoát .

" Nếu như trên thế giới này không có chỗ nào chấp nhận chúng ta , vậy chúng ta cần gì khổ sở chống đỡ " Tần Vũ Nhi đã tới trước mặt Trảm Không, đôi mắt trong suốt như băng tuyết hoà tan thành một dòng suối.

Trảm Không vẫn ngáy người tại chỗ.

Tần Vũ Nhi dang hai tay ra .

Trảm Không vẫn thờ ơ không động lòng .

" Để khải bào này lấy đi tính mạng của em, như vậy linh hồn em có thể gần anh hơn, bất quá cũng chỉ là một cái tà khải dơ bẩn tham lam. Thánh thành còn không ngăn cản được anh, vậy thì làm sao khải bào này lại ngăn cản được em ? " Tần Vũ Nhi đau thương nói .

Tần Vũ Nhi đi về phía trước , ôm chặt lấy Trảm Không.

Khải bào to, thân thể mềm mại của Tần Vũ Nhi tựa sát hoàn toàn cũng chỉ mới là phần ngực khải bào.

Hai tay Trảm Không ở đó, gương mặt điên cuồng biến hoá.

Khải bào này hút vô số sinh mệnh sống, mỗi một sinh mệnh đều để lại hồn của nó, chúng nó đang điên cuồng cướp đi ý thức cùng ký ức của Trảm Không.

Nhưng sau khi Tần Vũ Nhi chạm sát vào, gương mặt Trảm Không hoàn toàn hiện ra khỏi khải giáp hư vô, thân thể máu thịt hoàn chỉnh , không còn là nửa người nửa ma, càng không còn vong tức lượn lờ.

" Anh muốn em sống tiếp " Trảm Không cúi đầu , hôn lên mái tóc Tần Vũ Nhi, khuôn mặt là nước mắt đang rơi.

" Em muốn sống, sống khoẻ mạnh cơ, sống trong vui sướng, sống mà không có địch ý cùng bài xích, sống để cùng anh rèn luyện mạo hiểm... " Tần Vũ Nhi ngẩng đầu lên , nói xong thì chủ động hôn lên môi Trảm Không.

Khải bào màu đen bắt đầu lộ ra bản tính tham lam, một luồng tà lực bắt đầu cắn nuốt Tàn Vũ Nhi, lại như lưu sa kéo Tần Vũ Nhi xuống nơi càng sâu.

" Anh không muốn sao? " Tần Vũ Nhi chạm mặt Trảm Không , hỏi.

" Chỉ là anh cảm thấy không đáng , em không có làm gì sai, tại sao lại phải nhượng bộ cái thế giới này ? " Trảm Không nói.

Tại sao lại phải nhượng bộ, nếu như cần , Trảm Không có thể làm cho một người mạnh hơn tỉnh lại để giúp . Thánh thành không cho Tàn Vũ Nhi một con đường sống, Trảm Không cũng có thể lật đổ.

" Vậy anh đã làm sai điều gì ? Anh cứu muôn dân , muôn dân lại nói không cần anh. Từ xưa cho tới nay bọn họ đều tham lam như vậy, cổ thần , đồ đằng rồi lại tới dị đoan trong miệng bọn họ..... Nếu có so thì khải bào này so với bọn họ có đáng gì , em tình nguyện hoà vào khải bào với anh , cũng không muốn làm bạn với họ " Tần Vũ Nhi nói.

Không phải thất vọng tới cực độ thì làm sao mà nói ra được những lời này.

Tần Vũ Nhi biết , cũng mất đi hứng thú.

Tại sao cổ thần lại vứt bỏ nhân thế , tại sao đồ đằng lại không bảo vệ nhân thế , con người chỉ tin vào bản thân mình , tất cả sự tồn tại của những thứ kể trên đều bị tịnh trừ tiêu diệt.

Tiếp tục tranh đấu ư ?

Tranh đấu là để thế nhân tỉnh ngộ, nói cho mọi người biết : Mấy người sai rồi, không nên như vậy ?

Tần Vũ Nhi không phải Nữ Oa , không cần vì nhân loại mà đi vá trời, đế vương vong linh Trảm Không cũng không phải là Bàn Cổ , cũng không cần lấy đất nặn ra người.

Nếu như bọn họ cảm thấy mình cùng Trảm Không biến mất có thể mang tới yên bình , ngàn năm hoà bình vậy thì cứ theo ý nguyện của bọn họ đi.

" Vũ Nhi , thật sự em muốn đi theo anh sao , anh vốn là một người đã chết " Trảm Không vẫn nói không như trước.

Sinh mệnh là thứ Trảm Không khát vọng, con đường hắc ám mục nát này để linh hồn tàn tạ không thể này đi một mình là đủ rồi.

" Ừm , em đồng ý " Tần Vũ Nhi nói câu này, bản thân cũng không khỏi sửng sốt một chút.

Thứ mà Tần Vũ Nhi nghĩ ra lại không giống, mấy câu này là từ nội tâm Tinh Nghị xuất phát , sau đó là một cuộc hôn lễ đã mong chờ từ lâu, được vô số người thân bên cạnh chúc phúc .

Nhưng không nghĩ tới là ở Thánh thành, mặc dù trời đất rất đẹp, thanh vũ thiên đường duy mỹ che kín, tiếng người huyên náo dưới Thánh thành, hoả diễm huy hoàng...

Đầy những tiếng phỉ nhổ cùng sát ý.

" Đi thôi, Tinh Nghị " sao Tần Vũ Nhi cam tâm cho được, muốn để dòng nước mắt hoá thành mưa băng diệt thế .

Chỉ là Tần Vũ Nhi sẽ không làm như thế , tin rằng rời đi chính là lựa chọn tốt hơn.

Trảm Không gật đầu .

Ánh mắt Trảm Không nhìn kỹ bầu trời , thanh vũ như thanh thánh chi huy thần linh chiếu khắp đại địa, nhìn người ở Thánh thành , ánh mắt của bọn họ hưng phấn.....tựa hồ như cho rằng cấm chú diệt ma này có thể làm mình tan biến.

Loại sức mạnh này còn chưa được 1/10 hắc ám vương nữa, thế thì làm sao đảm bảo ngàn năm yên bình đây?.

Hắc ám vương không có dã tâm quá to lớn vị diện này, chân chính muốn nhân thổ không phải là hắc ám, mà là hải dương lạnh lẽo nghẹt thở .

" Đế vương kia, lời thì thầm của hắn, ngươi thật sự không nghe thấy sao Michael ? " Trảm Không vừa ôm Tần Vũ Nhi , vừa điên cuồng cười nói.

" Ngươi đang ăn nói linh tinh cái gì vậy " Michael giận tím mặt nói :" Hôm nay ta sẽ để cho ngươi hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

" Ngươi nghe thấy, nhưng ngươi đang sợ hãi , đúng không nào ? " Trảm Không cười nói.

Michael càng thêm phẫn nộ.

" Ngươi lựa chọn đế vương nhỏ yếu hơn để tăng sĩ khí cho nhân loại..." Trảm Không nói.

" Hoàn toàn nói bậy , ta chiến đấu vì ngàn năm yên bình ".

" Ngươi biết rõ hắc ám vương đời này là ai ".

__

Bàn Cổ ( 盤古 ) : được coi là vị thần khai thiên lập địa, sáng tạo ra vũ trụ trong thần thoại Trung Quốc.