Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2108: Mọi Việc Đều Kèm Thêm Một Bó Thuốc Nổ



Trans : xSnowballx

Trước đây Mạc Phàm không xuất hiện , lần này có cơ hội xuất hiện đường đường chính chính đánh chó , bọn họ cố ý chạy tới nâng bài chống đỡ, kiên quyết không để những người bất lương chửi bới anh hùng của bọn họ.

" Không cần , không cần , mọi người không cần tin tôi, mấy người làm vậy sẽ tăng gánh nặng trong lòng của tôi, dù sao xác thực tôi cũng không phải người tốt lành gì, sau này muốn làm cái gì lại vi phạm đạo đức của mấy người, hổ thẹn lắm " Mạc Phàm khéo léo từ chối .

" Ầy , chúng tôi vẫn ủng hộ cậu " những người trung thực nói.

" Tà giáo " Tổ Hướng Thiên hừ lạnh , khịt mũi coi thường những người nói chuyện trước sau vì Mạc Phàm.

" Rất ít hiếm khi tôi nói chuyện với những người hiểu rõ tôi trong những dịp trọng đại như này, vừa hay nói vài câu. Vừa nãy tôi nói rồi, từ sau khi có được danh hiệu đệ nhất học phủ chi tranh, quá nhiều người cảm thấy tôi là pháp sư thanh niên mạnh nhất quốc nội, kỳ thực tôi cảm thấy có chút tâng bốc rồi, lúc ấy tôi còn là một học sinh, không có tiếp xúc chân chính với những pháp sư trong xã hội, cũng không đi qua không nhiều nơi " Mạc Phàm bắt đầu nói chuyện nghiêm túc .

Lúc này những người tới cựu chiến thành xem trận đấu đã im lặng, đã nghe nhiều tin đồn Mạc Phàm trong nước , trên thực tế Mạc Phàm không rèn luyện , mà là đang tán gái, thật sự có rất ít những người trong nước quan tâm tới Mạc Phàm như vậy , hiếm thấy Mạc Phàm nói với tất cả mọi người mấy câu, vẫn có rất nhiều người chờ mong .

Phó thị trưởng thấy Mạc Phàm nói chuyện cẩn thận , trên mặt cũng hoà hoãn đi nhiều .

Mạc Phàm nói những câu này rất được , tuổi còn trẻ đã đạt được thành tựu to lớn, kỳ thực hẳn là đi nhiều nơi học nhiều thứ mới biết được thế giới này lớn hơn so với tưởng tượng, đây mới là điều nên nói với những người trẻ tuổi.

" Mấy năm qua tôi vẫn đang đi tới mọi nơi khác nhau, đi qua những chỗ như Đông Hải, thiên đảo hồ, núi Côn Lôn , bồn địa Tarim, Bắc Cương , Đại Hoang , Thiên Sơn. Cũng đi ra nước ngoài, đến núi An-pơ , đi Ai Cập, đi ngang qua Địa Trung Hải, ở Hy Lạp, từng tới Thánh thành ...." Mạc Phàm tự thuật lại lịch trình sau khi kết thúc học phủ chi tranh .

" Ghê gớm quá , lại đi qua nhiều nơi như vậy .

" Không hổ danh là tấm gương sáng người trẻ tuổi chúng ta ".

Các vị lãnh đạo thành phố Phi Điểu nghe Mạc Phàm liệt kê từng nơi đã đi qua, mỗi người đều có cái nhìn mới về Mạc Phàm, mỗi người bọn họ đã bốn mươi, năm mươi tuổi nhưng đoán chừng không có đi nhiều nơi bằng người trẻ tuổi này.

" Tôi nghĩ bây giờ không thể gọi mình là một học sinh, có lẽ sẽ có người đi qua nhiều nơi hơn tôi, nhưng tôi cảm thấy có thể bỏ đi thân phận học sinh này, dung nhập vào trong xã hội chân chính " Mạc Phàm nói.

" Cậu làm rất khá , Mạc Phàm , quốc phủ có được một học sinh đáng giá như cậu thì bọn họ đáng được kêu ngạo " thị trưởng thành phố Phi Điểu không nhịn được mà chen vào một câu.

Năng lượng tích cực , năng lượng tích cực này, trước đây từng nghe qua Mạc Phàm là một người không đáng tin cậy, bây giờ nghe được những lời này của Mạc Phàm, mấy vị đại lãnh đạo thành phố Phi Điểu cùng các nghị viên suýt nữa thì thức tỉnh thanh xuân chi tâm, tính ngày nào đó công thành danh toại nghỉ hưu thì đi du lịch lang bạt , làm một hiệp khách ma pháp.

" Những năm nay tôi đều gặp phải rất nhiều người xem thường tôi, khiêu khích tôi , tôi chỉ mỉm cười rồi....đánh bọn họ một trận "

" Rất nhiều người nói tôi là con rùa đen rụt cổ, không đáng danh xưng thanh niên mạnh nhất, nhưng xưa nay không chấp nhận bị khiêu chiến. Bị mấy người đồn chuyện lảm nhảm, còn các loại ác ý bôi đen, quả thật tâm tôi có chút mệt mỏi, học ma pháp nhiều năm như vậy, đi được xa đến như vậy rồi, tôi cũng không còn là một học sinh ma pháp thiếu đi sự tự tin nữa ".

" Tôi , Mạc Phàm ".

" Từ hôm nay sẽ không như những đứa trẻ lớn xác như mấy người ".

" Cái gì mà đệ nhất học phủ chi tranh, thanh niên quốc nội mạnh nhất , đệ nhất pháp sư trẻ tuổi ? ".

" Hài hước thật " .

" Những cái này đều là thứ hư danh, tôi là pháp sư mạnh con mẹ nó nhất trên thế giới này ".

" Quốc nội có ai không phục, tôi lập tức đánh cho hắn phục. Nước ngoài có ai không phục , cứ gọi hắn tới đây, tôi sẽ để hắn thoả mãn ".

" Tôi rất bận , tôi nói cho mấy người , hàng năm tôi ở khu căn cứ Phi Điểu, võ đài ngay chỗ Phàm Tuyết Sơn, ngày hôm nay, chỉ muốn có người nghĩ rằng lay động được địa vị đại ma đầu của tôi như Tổ Hướng Thiên, cứ việc tới Phàm Tuyết Sơn xếp hàng lấy số, tôi sẽ tới xử lý ".

" Ngày hôm nay lấy Tổ Hướng Thiên làm máu gà tế võ đài ".

Mạc Phàm chỉ vào Tổ Hướng Thiên, câu nói cuối cùng làm cho tâm thái của Tổ Hướng Thiên nổ tung .

Mạc Phàm hàng năm mở võ đài, nắm lão tử làm gà để tế .

Càn rỡ , đời này chưa thấy ai càn rỡ như tên này.

Mọi người yên lặng, trước đó con ồn ào như biển gầm, giờ thì cựu chiến thành chỉ còn tiếng nước biển chảy .

Mấy vị lãnh đạo thành phố Phi Điểu cùng các nghị viên ngồi ở chỗ của mình , từng cơn gió Đông Hải lạnh lẽo thổi vào mặt của bọn họ, nghị viên đầu hói bị thổi rơi mũ cũng quên luôn hình tượng của bản thân, miệng của phó thị trưởng có thể nhét được cả cái đảo, thị trưởng run rẩy gọi người đem bình ô-xy tới, nhưng trợ thủ bên cạnh lại như cọc gỗ nhìn Mạc Phàm trên bãi săn đá ngầm.

Tại sao lại ngông cuồng như thế , không sợ thiên lôi cuồn cuộn đánh chết à .

" Người trẻ tuổi này ....người trẻ tuổi này ....bình ô-xy, bình ô-xy đâu " thị trưởng cảm giác muốn tắc thở .

Mấy nghị viên đại diện cho hiệp hội ma pháp, qua hồi lâu đều không nói được gì .

Hiệp hội ma pháp bên kia từng nói, tranh đấu giữa những người trẻ tuổi có thể phóng túng một chút , bây giờ thời đại này cần mùi thuốc súng , cần thực lực chân chính cùng cảm giác xung kích thị giác, nhưng mà pháp sư trẻ tuổi này có chút quá...

Ma pháp hiệp của bọn họ đơn giản là đốt lửa trời, Mạc Phàm đây là thêm một bó thuốc nổ quân dụng.

Phó thị trưởng run rẩy hỏi, sợi tóc bay ngổn ngang trong gió, nói với Mục Lâm Sinh bên cạnh :" Chủ nhà mấy người , không nhìn bản thảo trước khi nói sao, ban đầu còn nói tốt như vậy mà , làm sao... ".

Sau khi Mạc Phàm tự thuật lại lịch trình kia , những người lớn tuổi đều cảm thấy xúc động, ngay khi mọi người đã ngồi vững vàng trên chuyến xe nhân sinh của Mạc Phàm , thì đột nhiên lại bẻ cua , mùi vị đó rất khó hình dung , thực sự như kiểu lên trời cao trong nháy mắt rồi rớt xuống đất cái rầm.

Người trẻ tuổi , bọn ta đã có tuổi , tim không chịu nổi được đâu.

" Vì thế mà mày đắc ý nghĩ là : Trước đây thân là học sinh, chưa từng thấy cái gì quen mặt , không cảm giác là mình rất mạnh. Hiện tại mày đi qua nhiều nơi như vậy, lại khẳng định mình là ma pháp sư mạnh nhất thế giới ? " Tổ Hương Thiên co giật cơ mặt nói.

" Không sai " Mạc Phàm nói .