Trans : xSnowballx
Mạc Phàm vẫn dư dả thời gian, Mạc Phàm có thể ở lại Parthenon thần miếu thêm mấy ngày, chờ Tâm Hạ cho mình ăn no thì xuất phát tới chiến trường biển Aegean .
Nhưng mới sáng đã có tin tức truyền tới làm toàn bộ Athens nổ tung .
Ở thời đại này tin tức có thể lan truyền bằng internet , bất kỳ khu vực nào xảy ra chuyện lớn cũng có thể truyền khắp cả nước trong vòng hai tiếng , chỉ là chuyện này đủ chấn động.
" Các vị, vừa nhận được tin tức chính xác, thành chồi xanh ở phía Tây đảo Crete đã hoàn toàn biến mất khỏi lãnh thổ của chúng ta " Poisedon - một trong mười hai kỵ sĩ dùng giọng trầm nhất để nói.
Biến mất khỏi lãnh thổ.
Lãnh thổ có thể bị xâm lược, bị chiếm , bị bao vây, thế nhưng biến mất....sợ là trong suốt mấy trăm năm lịch sự đều ít dùng tới từ này.
Không ai lên tiếng , mặc dù tin tức này đã biết thông qua điện thoại di động, nhưng mà lời nói từ miệng của kỵ sĩ Poisedon cao quý quyền uy lại càng làm cho mọi người lòng đau như cắt .
Cứ như vậy mà biến mất rồi.
Đó là một khối thổ địa dồi dào, dân bản xứ trồng cây ô-liu chất lượng tốt nhất trên thế giới này, dầu ô-liu bọn họ sản xuất thậm chí còn xuất khẩu sang các hoàng thất của mỗi quốc gia Châu Âu.
Bởi vì cây ô-liu, nơi đó thành bang mỹ lệ như hoa ô-liu, cũng có nhiều người dân ở trên đảo Crete , bọn họ cùng khối thổ địa ven biển này cũng đã biến mất rồi.
" Là cự nhân titan sao? " Qua hồi lâu, một kim diệu kỵ sĩ hỏi.
" Đúng thế " Poisedon gật đầu..
" Đáng ghét ! Đáng ghét ! Đáng ghét mà ! ".
" Quả thực là một đám ác ma , tại sao chúng nó không buông tha cho người dân của chúng ta, đây chính là triệt để tuyên chiến với chúng ta ".
Đoàn kỵ sĩ tức giận dâng trào như núi lửa phun trào, toàn bộ kỵ sĩ điện lập tức vang lên nhiều tiếng thảo phạt của bọn họ.
Mạc Phàm cũng không nghĩ tới lại xảy ra chuyện như thế .
Nếu là chiến tranh thì sẽ không có đại bộ phân phân đều ở một chiến tuyến , kẻ địch bên kia còn ta bên này, phe địch phải vượt qua ranh giới mà xâm phạm tới thành thị, nhưng hai bên vẫn chưa giao chiến thì đã xuất hiện một hồi thất bại đáng sợ.
" Vậy đại khái đây là nguyên nhân mà đất nước ta luôn muốn bắt đầu chiến lược thành phố căn cứ . Đường biên giới mỗi nước đều rộng lớn, lãnh thổ rộng lớn như vậy, dù cho tất cả ma pháp sư tập hợp một chỗ dễ dàng xảy ra chiến tranh nhất , vẫn là không có cách nào đảm bảo hoàn toàn là núi non, rừng , đảo, thốn , trấn , thành " Mục Bạch cảm khái một câu.
" Chúng ta thật sự phải tới hiện trường sao, giảng đạo lý thì loại cấp bậc này có thể trong nháy mắt đưa một hòn đảo chìm xuống biển, chúng ta đi thì chẳng khác nào đưa mạng " Triệu Mãn Duyên có chút do dự nói.
" Chém gió là trâu bò lắm cơ mà, không đi không được, chỉ là không nghĩ tới sự việc lại tới mức khủng bố như thế " Mạc Phàm nói.
" Đúng vậy, Parthenon thần miếu sẽ có nhiều thương tích, chuyện như vậy hẳn là sẽ làm bọn họ tuyệt vọng, ngay cả cơ hội sơ cứu , chữa trị, chữa thương đều không có " Mục Bạch nói.
Dọc theo biển tiến vào đảo Crete .
Thành bang chồi xanh nằm ở phía Tây đảo Crete , cả hòn đảo Crete như một cái lược, nằm ngang ở phía Nam Hy Lạp, hiện tại đầu lược đã không còn, biến thành từng đoạn thổ địa hoang tàn, nổi trên mặt biển , ngâm ở dưới nước.
Đi tới nơi khởi nguồn, đã không thấy tăm hơi cự nhân titan .
" Điểm đáng sợ của cự nhân titan không phải là thân thể như dãy núi có lực hủy diệt , mà rất khó nắm bắt hành tung , chúng nó thể đột nhiên xuất hiện sau lưng thành sơn lúc giữa trưa , lộ ra cái đầu dữ tợn coi rẻ nhân loại, xem chúng ta như là một món đồ chơi vậy, nhưng cũng có thể xuất hiện trong đêm đen không thấy gì , ban đầu còn tưởng là một hồi địa chấn không cần cảnh giác , ngay sau đó là đường phố phá hủy, nhà sụp đổ,. Càng sau giờ chiều chúng ta đã hoàn toàn buông lỏng cảnh giác được, dù cho các lính gác đã mở to mắt , cẩn thận nhìn ngoài khơi, vẫn sẽ có cơ thể che đi tầm nhìn..." Kỵ sĩ Poisedon vừa đi vừa nói cho người phía sau.
Lần này tùy tùng Poisedon có tổng cộng bảy kim diệu kỵ sĩ , năm mươi ngân nguyệt kỵ sĩ , còn có ba nữ hiền giả .
" Thống lĩnh , chúng tôi tạm thời phát hiện ra được một dấu chân, độ dài năm mươi mét , chiều rộng khoảng mười bảy mét . Tôi nghĩ cái tên này còn cao hơn tháp hải đăng Daxia ở Athens chúng ta , tạm thời chưa phán đoán được cấp bậc gì " một kim diệu kỵ sĩ nói.
" Không thể thông qua chiều cao để phán đoán được à ? " Mạc Phàm hỏi.
Giống như là cố tình xa lánh Mạc Phàm , Tours không mở miệng nói gì cho tới lúc này :" Cậu là người ngoài nghề , thân hình cự nhân titan có cao thì cũng không liên quan gì tới cấp bậc, mặc dù là một lam tinh cự nhân titan thì khi trưởng thành độ cao cũng chọc trời, còn kim diệu titan, nếu cảnh ngộ gay go thì chiều cao cũng bằng một cây cổ thụ ".
" Đúng , có thể dựa vào vết chân để đoán được độ cao của nó, nhưng có thể khẳng định một chút , cự nhân titan càng cao thì sức mạnh cũng càng cao " Poisedon nói.
" Có thê tới nơi này thì đều là kỵ sĩ , nữ hiền giả , thợ săn rất có kinh nghiệm đối phó cự nhân titan, loại tay mơ như các người sợ là đến cái bóng của cự nhân titan còn không tìm được, chứ đừng nói chi là giết " Tours nói.
" Hung thủ chồi xanh thành ẩn giấu, chúng ta muốn tìm được nó thì sợ là có chút khó khăn " Poisedon nói.
Cự nhân titan xuất hiện không có dấu hiệu, thậm chí là nó còn đi vài vòng xung quanh nhà , giẫm nát bét mấy căn nhà hàng xóm, chỉ cần nó không muốn cho biết , thì nó đều có cách ẩn giấu.
Chuyện này cũng rất quái dị, cho đến nay không cách nào hiểu rõ làm sao chúng nó giấu được thân thể lớn như vậy, làm sao che giấu được tiếng bước chân như động đất.
"Các vị kiểm tra xung quanh gần đây, xem có thể tìm được một ít manh mối hay không " Poisedon nói với mọi người.
Các kỵ sĩ chia nhau ra hành động, mảnh đảo chồi xanh này cũng không tính là nhỏ, cự nhân titan rất dễ giẫm chìm khu vực quan trọng, những pháp sư như bọn họ muốn tìm cũng không phải chuyện dễ dàng, vài ngọn núi , biển , lại nhiều đảo nhỏ.
...
Mạc Phàm , Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch hành động cùng nhau, không có mấy kỵ sĩ đồng ý làm bạn với Mạc Phàm, chuyện Mạc Phàm khiêu chiến đoàn lam tinh kỵ sĩ trước đó đã gây nên bất mãn cho đoàn kỵ sĩ, lần này còn đắc tội gia tộc Tours mà đoàn kỵ sĩ kính trọng, vì thế mà trừ một chút manh mối cơ bản, bọn họ đều phải dựa vào bản thân .
" Hai cậu nhìn xem , ở đó có một đống quần áo" Triệu Mãn Duyên phát hiện ra cái gì , chỉ vào vũng bùn nói.
" Quần áo ? Tớ thấy kiểu gì cũng giống một người " Mạc Phàm nói
" Tớ cảm thấy là quần áo, như bị giẫm lên ".
" Là người, người kia khá gầy ".
" Tớ đánh cược là một đống quần áo "
" Tớ đánh cược ...."
" Hai người các cậu tới kiểm tra một chút thì chết sao ? " Mục Bạch có chút không nhịn được nữa , nói .