Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2165: Đấu Với Người



Trans : xSnowballx

__

" Là ta , là ta " Babitt mừng như điên nói.

" Quân tá Dick ở bên trong , có cần tôi dẫn ngài vào trong không? " Binh sĩ thủ vệ nói.

" Vậy thì quá tốt rồi, mau dẫn ta vào , mau dẫn ta vào " Babitt cực kỳ cấp thiết nói.

Jessica nhìn qua Babitt mang tinh thần quái dị, nhưng buồn nôn cùng phản cảm với thái độ của binh sĩ thủ vệ.

Bản thân mình là một thiếu quân tướng, là người xông pha trên tiền tuyến, cuối cùng binh sĩ thủ vệ này còn không tôn trọng mình bằng một thương nhân, lẽ nào trong mắt quân nhân đảo Crete chỉ có của cải mà không có quân công sao.

Jessica nhìn bóng lưng Babitt, cảm thấy có thứ gì đó không tầm thường, mà khi Jessica nhìn lại thì không thấy gì.

Chỗ đường cái rẽ 90°, nơi đó có một cây tùng già đang đung đưa trong gió , dưới bóng cây dần hiện ra một thân ảnh mang theo khí tức tà dị.

Jessica lại nhìn về nơi đó, mãi tới khi thấy có ánh sáng điện thoại rung lên ở nơi đó thì mới ý thức được nơi đó có người, cũng không biết là có mục đích gì , nhìn qua như giám sát gì đó .

Jessica do dự một hồi, cuối cùng vẫn không để ý tới, nơi này là trường quân đội, không phải căn cứ quân sự bí mật , có người đi lại ở ngoài, bao gồm những học sinh trường quân đội cũng là chuyện rất bình thường, hơn nữa vào nửa đêm có rất nhiều người ở chỗ này cầm điện thoại tán gẫu với người yêu đi.

...

" Có đúng không , con gái gắn gặp Harper vào buổi chiều, sau đó không thấy tăm hơi của con gái hắn nữa ...." Một tay Mạc Phàm cầm điện thoại , thay khác bẻ cành cây bên cạnh.

" Mạc Phàm , cái chết của Harper quá kỳ quái , cậu thật sự cảm thấy Harper mở cửa tiệm nhưng không giao nộp phí cho công đoàn Ngạt Lang ? " Mục Bạch nói.

" Vừa nãy tớ có gọi điện cho Asha Corea , để cô ấy tra xét giúp tớ những người may mắn sống sót ở Chồi Xanh đảo, cũng có vài người xuất hiện tình huống tương tự Harper " Mạc Phàm nói.

" Người may mắn sống sót bất ngờ bỏ mạng, nhiều không ? " Mục Bạch kinh ngạc nói.

" Không , giả như hoài nghi cái hiện tượng này, thì những người tử vong không xuất hiện chỗ nào cổ quái " Mạc Phàm nói.

Tinh thần thất thường ngâm mình trong nước biển, người nhà đều tử vong , treo cổ tự tử trong phòng vì sống một mình không chút ý nghĩa nào.

Dấn thân vào chiến trường , vọng tưởng báo thù nhưng kết quả lại bị những tích xà, cự nhân giết chết.

Đều là những cái chết nhìn qua không thể nào bình thường hơn được nữa , phát sinh thảm kịch như vậy , xuất hiện hiệu ứng domino như này thì cũng hợp tình hợp lý , chỉ là cái chết của Harper để Mạc Phàm không thể không hoài nghi có liên quan tới toàn bộ sự việc này.

Harper là một chàng trai lạc quan lười biếng , kỳ thực tương tự phần lớn người dân bản xứ bị phá dỡ nhà và dựa vào vài căn nhà được phân cho để kiếm tiền sinh hoạt , trải qua một ngày tiêu dao là một ngày, phần lớn không cần phát sầu vì chuyện sau này.

Sau khi ở đảo Chồi Xanh xảy ra chuyện , dáng vẻ Harper như muốn cố hết sức để quên đi mọi chuyện, ngoại trừ có đề cập qua ma ấn thì sau đó cũng không nói nửa lời liên quan tới đảo Chồi Xanh chìm.

Ban đầu Mạc Phàm nghĩ đây là một cách sinh tồn của Haprer , mang tính quên đi thống khổ, thứ đáng sợ, dồn sự chú ý vào mùa hè mong đợi nhất , còn có cả những cô gái xinh đẹp kia .

Đây là trạng thái rất tốt.

Thế nhưng khoảnh khắc Haprer toàn thân đầy máu, Mạc Phàm mới bừng tỉnh .

Harper quên đi những thứ thấy trước mắt lại là một cách sinh tồn khác .

Harper rất thông minh, thông minh hơn những gì mình tưởng tượng, vì mạng sống mà từ đầu tới cuối không nói nửa chữ về chân tướng cho người khác , điều này làm cho Harper sống lâu được một chút so với những người tử vong ngoài ý muốn khác .

" Tớ nghĩ ban đầu Harper cho rằng chúng ta sẽ giết cậu ta , vì thế mà mới thể hiện ra tiếp tục sống thoải mái qua ngày sau tai nạn. Sau đó người công đoàn Ngạt Lang tới, cậu ta cũng không để lộ kẽ hở nào, chỉ có điều tại sao cậu ta lại đi gặp con gái của chủ rừng , gã xăm đen mặt đã buông lỏng cảnh giác với Harper , cũng từ bỏ giám sát , một mực cho bọn họ cơ hội " Mạc Phàm nói.

" Đúng vậy, Harper biết người muốn giết cậu ta không phải là chúng ta , mà người tới thuê phòng sau đó, vì không để cho chúng ta bị liên lụy mà....công đoàn Ngạt Lang thật là một đám súc sinh "Mục Bạch nói.

Một người bình thường , sống nhà nhã qua ngày, mùa hè đi chơi, người tình ta nguyện, quả thực là cuộc sống sinh hoạt khiến phần lớn đàn ông khát khao.

Người như vậy, trừ khi hẹn với vợ của người khác rồi bị phát hiện, không phải vậy thì đâu dẫn tới hoạ sát thân, Harper không chết thì Mạc Phàm vẫn tin rằng đảo Chồi Xanh chìm là do cự nhân titan phát điên làm, là thiên tai.

Nhưng Harper chết rồi, chuyện này mang ý nghĩa tất cả đều không có đơn giản như bề ngoài.

Có thể nói là Harper là người may mắn sống sót bị công đoàn Ngạt Lang giám sát.

Tại sao lại giám sát những người sống sót ?.

Người sống sót đã thấy câi gì ?.

Vậy rốt cuộc người sau lưng muốn giấu đi điều gì ?.

Mạc Phàm không hỏi gã xăm đen mặt , bởi vì Mạc Phàm biết rõ hắn chỉ là một tay chân , loại này trong công đoàn Ngạt Lang có rất nhiều thành viên như vậy, giám sát người sống sót , cũng tạo ra các loại bất ngờ nhìn qua rất hợp tình hợp lý ?.

" Có thể tìm được con gái chủ rừng không ?" Mạc Phàm hỏi.

" Tớ cùng lão Triệu đi thử một lần , hi vọng còn sống sót "Mục Bạch nói.

" Chủ rừng hiện tại thế nào rồi ? ".

" Đang còn hôn mê , tớ giao cho kim diệu kỵ sĩ Khương Bân rồi, nhân phẩm người này hẳn là không có vấn đề gì " Mục Bạch nói .

" Khương Bân ? À , là người bảo vệ lão già không biết chữ ở đảo cam dừa suýt chút nữa bị khai trừ có đúng không . Ừm , người này không tệ , giao cho hắn thì hẳn là có thể yên tâm được " Mạc Phàm gật đầu .

...

Kết thúc đối thoại với Mục Bạch, Mạc Phàm tắt điện thoại rồi bỏ vô túi của mình .

Ngẩng đầu lên , nhìn cửa lớn trường quân đội này, vẻ mặt của Mạc Phàm có biến hoá.

Cuối cùng vẫn là như vậy sao ?.

Không phải là thiên tai thuần túy sao .

Tại sao chỗ nào cũng có nhân tố người vậy.

Đối với chân tướng sắp nổi lên mặt nước, Mạc Phàm cảm thấy thất vọng từ nội tâm.

Yêu ma hoành hành trên toàn bộ thế giới, nhân loại lại rơi vào thế yếu, sở dĩ qua thời gian dài như thế không dần tiêu vong vào văn minh ma pháp, đó là vì nhân loại không giống yêu ma , có sự đoàn kết hơn , trí tuệ hơn yêu ma .

Sở dĩ nhân loại mãi không chiếm được thế thượng phong , không thể đi ra thành phố như lao tù , dĩ nhiên là vì người không khác yêu ma , tham lam , dã man , tự giết lẫn nhau.

Thời đại này đã lắm tai nạn rồi thì chớ, Mạc Phàm cứ ngỡ rằng có thể đấu một trận với trời, cuối cùng là đấu với người .