Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2186: Lam Biên Bức



Trans : xSnowballx

Triệu Mãn Duyên vừa giải quyết xong những đối thủ kia thì vừa hay Mạc Phàm cùng Mục Bạch cũng đã trở lại vòng xoáy.

Nghe được màn độc thoại về đàn ông không ngớt kia, Mạc Phàm cùng Mục Bạch tỏ ra không quen biết cái tên thiểu năng này.

Có lúc Mạc Phàm thật sự tò mò , Triệu Mãn Duyên nhị thái tử tiền tài đế quốc trong nước, rốt cuộc trải qua tuổi thơ như nào mà để hiện tại nửa câu cũng không bỏ được cái chủ đề này, nếu là ở thời cổ đại , Triệu Mãn Duyên sẽ như là một tên dâm tặc bốn bể đều biết.

" Những giáo đồ Ô giáo hội kia đâu ? " Mạc Phàm hỏi.

" Tản đi rồi , tớ lấy ong vò vẽ đuổi bọn họ đi, cũng phát tín hiệu cho kim diệu kỵ sĩ Khương Bân để hắn xử lý những chuyện còn lại " Mục Bạch nói .

" Thế có phải là đã kết thúc rồi không ? " Triệu Mãn Duyên nói với khuôn mặt mệt mỏi.

" Không còn kém bao nhiêu , đã tìm thấy hung thủ đảo Chồi Xanh " Mạc Phàm nói.

" Sự việc không có đơn giản như vậy đâu Mạc Phàm " Mục Bạch nói.

" Cậu có phát hiện gì sao ? " Mạc Phàm hỏi.

" Vừa nãy tớ có thử những cây thuốc phiện làm tam kiếm ma thản phát điên, bên trong có thứ khiến các cậu khá bất ngờ " Mục Bạch nói .

" Bên trong có xuân dược à ? " Triệu Mãn Duyên nói.

" Cậu câm mẹ cái miệng lại " Mục Bạch giận run người.

" Nói điểm chính đi " Mạc Phàm nghiêm túc nói .

" Khả năng con hàng Triệu Mãn Duyên này không biết , nhưng Mạc Phàm với tớ thì lại rất quen thuộc. Cậu có nhớ tai nạn Bác thành với Cố Đô hạo kiếp hay không , nhớ Tát Lãng đều lấy thứ gì ra để tạo cảnh yêu thiên ma địa không ? " Mục Bạch nói .

" Cuồng lệ chi tuyền , phỏng theo địa thánh tuyền , trộn lẫn vào trong nước mưa " Mạc Phàm nói.

" Cây thuốc phiện trong rừng ô-liu đều chứa cuồng lệ chi tuyền " âm thanh Mục Bạch trầm xuống .

Mạc Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc .

Cuồng lệ chi tuyền là tác phẩm thành danh của Tát Lãng ở Bác thành, vì sao lại xuất hiện ở đảo Crete này.

" Nói cách khác thì chủ rừng ô-liu có khả năng cao là người của Hắc Giáo Đình, hay là thủ hạ của Tát Lãng ? Mục Bạch, cậu chắc chắn trong hạt thuốc phiện có chứa cuồng lệ chi tuyền ?" Mạc Phàm hỏi.

" Tớ chắc chắn , sau khi tai nạn ở Cố Đô thì tớ bắt đầu nghiên cứu dược liệu , thực vật , đại khái là nửa năm từ chỗ thúc thúc của tớ ...Mục Hạ tìm được hàng mẫu của cuồng lệ chi tuyền , tớ thử tìm hiểu thành phần thì đúng là có lợi dụng địa thánh tuyền để tạo ra nước rất mạnh mẽ cùng khí tức thô bạo " Mục Bạch nói.

Mạc Phàm rơi vào trầm tư.

Tát Lãng có thể làm đương kim tử thần, có lựa ảnh hưởng lớn nhất sau hồng y đại giáo chủ , công lao lớn nhất là tạo ra cuồng lệ chi tuyền , có thể hoà tan trong nước mưa ,gọi ra được bộ lạc yêu ma, đế quốc yêu ma trong phạm vi trăm cây số tấn công thành thị.

Cuồng lệ chi tuyền được xem như biểu tượng của Tát Lãng , đến bây giờ thẩm phán hội cũng không biết cuồng lệ chi tuyền từ đâu mà tới, do ai tạo ra , trên tay Tát Lãng có bao nhiêu loại cuồng lệ chi tuyền như này.

Giả như có thể sản xuất vô hạn thì tất cả mọi người đều phải đề phòng trời mưa , chỉ cần mưa ở một vài thành thị cùng lúc thôi đã làm một quốc gia không chịu nổi được loại áp lực này.

" Mục Bạch, cậu cảm thấy như nào? " Mạc Phàm hỏi.

" Tớ cảm thấy có hai khả năng , thứ nhất là phe phái của Tát Lãng vẫn luôn có ám tuyến ở đảo Crete , càng đang ẩn núp trong công đoàn Ngạt Lang , bọn chúng biết giáo phụ Ô giáo hội muốn giáo huấn chủ rừng , cho nên đã bôi cuồng lệ chi tuyền lên những cây thuốc phiện từ trước, làm cho tam kiếm ma thản phát điên không kiểm soát được, tạo ra tai nạn lớn hơn ".

" Thứ hai, khả năng chủ rừng ô-liu là thành viên của Hắc Giáo Đình , là một tên chuyên trồng thực vật có trong thành phần cuồng lệ chi tuyền của Tát Lãng , căn cứ vào bị công đoàn Ngạt Lang nhìn chằm chằm thì bất ngờ gây ra thảm án này " Mục Bạch nói .

Mạc Phàm thấy Mục Bạch phân tích rất có lý , nhất là giả thuyết thứ hai.

Nếu khả năng thứ hai đúng thì cho thấy chủ rừng là một thành viên cực kỳ quan trọng dưới trướng Tát Lãng , bây giờ bọn họ khống chế hắn, chẳng khác nào tìm một bước dài tới Tát Lãng .

" Chủ rừng đâu, hiện tại hắn ở đâu ? " Mạc Phàm ý thức được tầm quan trọng của người này, vội vàng hỏi.

" Trước đó không phải cậu nói là để kim diệu kỵ sĩ Khương Bân trông ...." Mục Bạch nói xong câu đó thì lông mày bỗng cau lên , lập tức lấy ra điện thoại của mình :" Lấy hiệu suất của đoàn kỵ sĩ Parthenon, hẳn là năm phút trước bọn họ đã tới nơi này rồi chứ mới đúng ".

" Cậu thông báo cho kim diệu kỵ sĩ Khương Bân ư ? " Mạc Phàm hỏi.

" Ừ " .

" Trở về xem sao " .

Để Triệu Mãn Duyên ở lại rừng ô-liu , bảo tồn những chứng cứ quý giá kia, Mạc Phàm cùng Mục Bạch vô cùng lo lắng tới chỗ kim diệu kỵ sĩ Khương Bân ở.

Khương Bân ở trong tiểu viện độc lập, con gái chủ rừng cùng chủ rừng cũng ở đó, Mục Bạch thấy Khương Bân là một người làm hết chức trách, hơn nữa thực lực kim diệu kỵ sĩ không phải bình thường , vì thế mà đưa người giao cho Khương Bân không thể tốt hơn được nữa.

Chỉ là vừa mới bước vào nhà nhỏ thì mùi máu tanh nhẹ nhàng xuất hiện.

" Đáng chết " Mạc Phàm cùng Mục Bạch gần như mắng cùng lúc.

Quả nhiên vừa bước vào trong phòng thì có một người mặc đồ kỵ sĩ ngồi xuống đất , hai mắt trừng lên cực hạn, không có con ngươi.

Mục Bạch vội tới kiểm tra , thân thể Mạc Phàm hoá thành một đoàn ma ảnh, tìm cực tốc ở trong phòng , nhưng không thấy chủ rừng đâu, ngay cả con gái cũng đã biến thành một thi thể an tường .

" Khương Bân , Khương Bân ? ".

" Hắn không chết , nhưng con mắt không cách nào phục hồi như cũ " Mục Bạch nói nhỏ .

" Không chết sao, cũng còn may...mẹ nó, tại sao chúng ta không nghĩ sớm hơn một chút , vất vả mới kiếm được một tên Hắc Giáo Đình quan trọng như vậy, lại để hắn trốn thoát trước mặt chúng ta " tâm tình Mạc Phàm cũng rất là phức tạp .

Khương Bân không chết cũng coi như là vạn hạnh, dựa theo phong cách làm việc của Hắc Giáo Đình thì việc để người sống thực sự không dễ dàng.

" Huynh đệ, xin lỗi nha , tại chúng tôi mà anh bị cuốn vào chuyện phiền toái lớn như vậy " Mạc Phàm vỗ vai Khương Bân.

Khương Bân nghe được âm thanh của hai người bọn họ, cả người trấn định hơn người bình thường .

" Nói lời xin lỗi phải là tôi mới đúng , có việc nhỏ như thế mà còn không làm tốt được " Khương Bân xấu hổ nói.

" Chúng tôi không nghĩ tới đối phương là người của Hắc Giáo Đình, là bộ hạ quan trọng của Tát Lãng, không phải vậy thì cũng không đến nỗi nào....Đúng rồi Khương Bân huynh đệ, anh có nhìn rõ người mang chủ rừng đi không ? " Mạc Phàm hỏi.

Tất cả sự tình liên quan tới Tát Lãng thì Mạc Phàm đều muốn biết .

" Cô ta tự nói là Lam Biên Bức " Khương Bân nói.

" Lam Biên Bức ư " Mạc Phàm sửng sốt.

Là cô ấy.

" Cô ta nhờ tôi chuyển lời tới Mạc Phàm các hạ : Cô ta với cậu tán gẫu rất vui vẻ ở thương hội đảo Crete , cho nên tha cho tôi một mạng " Khương Bân nói, cảm giác nói ra những câu này thì sự trấn định của một kim diệu kỵ sĩ đã tan rã, thay vào đó là xấu hổ cùng khuất nhục không chốn dung thân.

Nội tâm Mạc Phàm lại nổi sóng lớn.

Chẳng trách mà cô ấy lại bảo vệ chủ rừng .