Trans : xSnowballx
" Tát Lãng chắc chắn sẽ không mai danh ẩn tích ,ả ta sẽ nhất định chờ những cây thuốc phiện thu hoạch được, chúng ta tìm tới chỗ mà chủ rừng trồng thuốc phiện khác thì cũng câch Tát Lãng không xa " Mạc Phàm nói .
" Đây chính là manh mối khá quan trọng, chúng ta giao cho thánh tài viện hoặc thẩm phán hội , để bọn họ tận diệt thì chúng ta không cần thiết phải làm chứ ? " Triệu Mãn Duyên nói.
" Thánh tài viện cũng ngu đến mức để Lãnh Tước trốn ra từ ngục giam, cậu thật sự tin vào bọn họ đấy à . Đúng là thẩm phán hội Trung Quốc của chúng ta có quyết tâm lớn đấy, nhưng người của thẩm phán hội khó mà hoạt động được ở nước ngoài, những quốc gia khác không đồng ý cho loại tổ chức như thẩm phán hội được hoạt động trên địa bàn của họ " Mạc Phàm nói.
" Vậy ý của cậu là tự dựa vào bản thân chúng ta ? " Triệu Mãn Duyên khóc không ra nước mắt nói.
" Quá trình truy tra thì buộc chúng ta phải tự mình làm, không phải vậy có kiếm được manh mối thì cũng bị người của Hắc Giâo Đình cắt đứt ngay lập tức, vì để bảo mật cùng bảo vệ thông tin cao tầng mà chuyện tàn nhẫn gì bọn chúng cũng làm được, giảng đạo lý thì tớ cũng muốn không liên lụy tới nhiều người " Mạc Phàm nói .
" Đúng vậy kim diệu kỵ sĩ Khương Bân....hắn mù hai mắt , nếu như ngay cả người có cấp bậc như vậy cũng không ngăn nổi độc thủ của Hắc Giáo Đình chúng ta có thể hi vọng vào cấp bậc nào để bình an vô sự ? " Mục Bạch thở dài nói.
Chuyện này Mục Bạch vẫn tự trách bản thân.
Nếu biết sớm Hắc Giáo Đình giở trò bên trong thì cũng không tới nỗi để kim diệu kỵ sĩ Khương Bân suýt chút nữa dính phải hoạ sát thân .
" Ba người chúng ta cũng không phải là không được, chỉ là cảm giác trong lòng không được chắc chắn...lại nói , chúng ta không thể chuyên tâm cùng Linh Linh , Tương Thiếu Nhứ đi tìm đồ đằng sao ?" Triệu Mãn Duyên nói.
Luôn cảm thấy là đi tìm đồ đằng vẫn an toàn hơn, sự kiện Lãnh Tước lần trước đã khắc sâu vào trong tâm trí của Triệu Mãn Duyên, loại kia như đi trên lớp băng mỏng , cảm giác vừa lo lắng vừa phải đề phòng , thật sự không muốn trải qua lần nữa chút nào.
" Linh Linh cùng Tương Thiếu Nhứ còn đang tìm manh mối, tạm thời cũng không có tin gì chính xác về đồ đằng mới, tiện đây cũng đừng nói gì với hai người bọn họ " Mạc Phàm nói.
Đối phó với Hắc Giáo Đình tuyệt đối không phải là thứ có thể khái quát bằng hai chứ hung hiểm , bất luận Linh Linh thông minh như nào, Mạc Phàm cũng không muốn Linh Linh bị người của Hắc Giáo Đình nhìn chằm chằm .
Trước khi quyết định tranh đấu đến cùng với Hắc Giáo Đình, Mạc Phàm lúc nào cũng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng biến thành Hứa Chiêu Đình thứ hai.
" Oa, vì thế cái mạng của Triệu Mãn Duyên tớ khá tiện có đúng không , các cậu cũng có thể không nói cho tớ , tớ cũng không có quyết tâm muốn tham gia , tớ với Haprer một lòng làm một tác giả , là một tác giả muốn viết thì viết , không muốn viết là không muốn viết , không phải chó gõ chữ mỗi ngày đều bị hối chương thì mãi mãi cũng không ghi xong câu chữ " Triệu Mãn Duyên nói.
Nhổ nước bọt xong , Triệu Mãn Duyên để ý Mạc Phàm cùng Mục Bạch nhìn mình , điều này để toàn thân Triệu Mãn Duyên cảm thấy không thoải mái, cuối cùng chỉ có thể thở dài một hơi mắng :" Được rồi, tớ tham gia . Tuy rằng tớ với Hắc Giáo Đình không có cái gì gọi là khổ đại thù thâm, nhưng các cậu không có Triệu ba ba tớ đây thì tớ sợ chưa tới 1/10 tiếng đã bị Hắc Giáo Đình chặt . Trên đường đi giẫm người tán gái ít đi , làm nền cho hai cậu, khẳng định cũng không mùi không vị ".
Mạc Phàm còn không hiểu con hàng Triệu Mãn Duyên này sao, rất nhiều lúc như một người phụ nữ , ngoài miệng nói không muốn như cơ thể lại rất thành thật .
Vì thế mà dù Mạc Phàm cùng Mục Bạch nói Triệu Mãn Duyên cút ra xa một chút , đừng có cuốn vào trong thị phi này, thì Triệu Mãn Duyên sẽ không đồng ý.
" Đúng rồi , còn một việc , Mạc Phàm , cậu đi tìm nhân tình của mình rồi tìm hiểu một chút . Lần trước nhờ có lời nhắc nhở cô ấy, tớ mới ý thức được Quỷ Tể trà trộn vào bên trong thành viên Ô giáo hội " Mục Bạch nói với Mạc Phàm .
" Nhân tình của tớ ? Đừng có ăn nói tầm bậy, tớ với Asha Corea là hữu nghị thuần khiết " Mạc Phàm nói .
Mục Bạch với Triệu Mãn Duyên làm sao mà tin được, Asha Corea muốn hoạt động về phương diện kia với Mạc Phàm , người ta là một thánh nữ thì dựa vào cái gì mà giúp đỡ Mạc Phàm , nói dễ nghe thì như kiểu giao địch đôi bên cùng có lợi, nhưng Mục Bạch cùng Triệu Mãn Duyên đều không cảm thấy Mạc Phàm trợ giúp người ta , còn Asha Corea lại đưa tới những tình bâo quan trọng.
" Tớ coi hai người là ** , ai mà biết được lại diễn sinh ra tình hữu nghị ? " Triệu Mãn Duyên giả vờ kinh ngạc nói.
" Ném cậu ra Thái Bình Dương bây giờ , tớ ở chung với hai đứa con gái mà còn không thèm đụng vào một sợi tóc của bọn họ. Cái quan trọng nhất của đàn ông là biết kiềm chế, có hiểu hay không ? " Mạc Phàm mắng .
" Đó là do cậu sợ thôi " .
" Cái con chó này ".
" Trước tiên cậu đi ăn tiểu hồ ly Asha Corea, sau đó trở về Thượng Hải húp chim hoàng yến nuôi trong phòng trọ, đàn ông hào hiệp , phụ lòng người khác chính là tội lỗi lớn nhất " Triệu Mãn Duyên nói .
" Hai cái tên ngu ngốc này, đừng có nói lớn, làm tớ quên luôn vừa nãy nói tới chỗ nào rồi " .
" Im đi đồ lục trà nam trai tân " Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên đồng thanh.
Mục Bạch không tự chủ mà co giật .
Bình thường Mục Bạch đã không chịu được hai người này gọi mình là lục trà nam, cấp hai , cấp ba xác thực không có điểm lợi hại, nhưng cũng không đến nỗi bị bọn họ nói như hiện tại.
Nhưng lục trà nam là cái quái gì vậy.
Nhiều hơn một chữ làm cho lòng tự ái của Mục Bạch chịu tổn thương gấp mấy vạn lần.
Không cần liều mạng với Hắc Giáo Đình , ngày hôm nay Mục Bạch phải xé xác hai con tiện nhân này.
....
...
Nếu đã muốn truy tra thì ba người bọn họ cần phải đổi thân phận.
Hắc Giáo Đình xưa nay sẽ không thiết lập đại bản doanh ở ngọn núi xa xôi, làm đạo tặc trong hẻm núi, bọn chúng ẩn nấp trong từng giai cấp xã hội , trước khi thân phận bị bại lộ thì bọn họ không khác gì người bình thường , người làm ăn , thành phần có tri thức , chức quan văn ma pháp sư, quan chức , dân chúng bình thường .
Nhưng lần này chủ rừng không đặt nơi trồng cây thuốc phiện mà không một ai biết , đặt ở Châu Mỹ, nơi có trường đại học rất nổi tiếng.
Con gái chủ rừng khóc lóc với Harper là do hoài nghi cha của mình bao nuôi một nữ sinh viên đại học danh giáo.
Ở trong trường học tạo ra cuồng lệ chi tuyền , nếu không có cuốn nhật ký của Harper , thì cả thẩm phán hội cùng thẩm phán hội cón nằm mơ cũng không nghĩ tới
....
Là như này, lấy tình huống làm sinh viên trao đổi cho cả ba đứa tới trường đại học kia thì cũng không phải là không được, nhưng đột nhiên lại đưa ra đề nghị cho bên phía bọn họ, khó tránh được sẽ có người hoài nghi " Tiêu viện trưởng nói .
" Cũng không có cách nào khác để bọn em hoà vào hoàn cảnh kia một cách tự nhiên sao? " Mạc Phàm nói .
" Đừng nóng vội, để ta hỏi qua quốc phủ bên kia, đại học Châu Âu bên kia có hội giao lưu đạo sư . Nói trắng ra là đạo sư từ đại tuyết sẽ tới đại học chúng ta mấy tháng , chúng ta cũng sẽ phái đạo sư sang bên đó học tập " Tiêu viện trưởng nói.
" Làm giáo viên ? " MJc Phàm trợn to hai mắt .
" Đúng , ta vẫn nhớ trò ở Minh Châu học phủ có giấy chứng nhận tư cách làm đạo sư, lần trước làm không phải là rất tốt sao ? " Tiêu viện trưởng nói .
" Ầy...vậy cũng được " Mạc Phàm lúng túng nói .
" Giả như ba đứa lấy thân phận học sinh, thì phương diện thực lực rất là khắc chế, một khi dùng thực lực mạnh sẽ bại lộ. Nếu như là dùng thân phận đạo sư thì rõ ràng lại tự nhiên hơn nhiều, có thể không giấu đi thực lực , mà đạo sư cũng có nhiều quyền hạn hơn học sinh, lúc này có thể tra được những thứ mà mấy đứa muốn tra " Tiêu viện trưởng nói
Mạc Phàm gật đầu.
Đi đại học làm giáo viên ?.
Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy kích thích .
Nhàn vân dã hạc : đại ý là tự do thoải mái , không bị rằng buộc .