Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2195: Nữ Giáo Viên Blanche



Trans : xSnowballx

Quái vật Nazca được phục chế , chỉ cần giết thứ biểu trưng cho chúng nó thì thứ phục chế sẽ biến mất .

Sau khi thức tỉnh Hỗn Độn hệ thì Mạc Phàm mới biết đây là trò xiếc hỗn độn.

" Chuyện này ....chuyện này ...." Simper vốn muốn đưa ra vấn đề nan giải cho đạo sư này, ai bảo dám làm khó dễ Bunma , ai biết là nói được. Phải biết lúc đó toàn đội bọn họ đều thiên tân vạn khổ mới tìm ra thứ phục chế sinh vật Nazca , vị đạo sư tới từ Trung Quốc này phải bác học như nào mới biết được bí ẩn Nazcq ở Peru tới vậy.

" Sở dĩ trả lời vấn đề này là bởi vì Hỗn Độn hệ phức tạp vừa hay lại là thứ mà tôi sẽ giảng hôm nay " Mạc Phàm bắt đầu bài giảng của mình .

Simper đúng là cho Mạc Phàm một chút nhắc nhở , khi giết Ti Tượng, Mạc Phàm cảm thấy rất hiếu kỳ với năng lực của hắn, đồng thời bàn luận về dung hợp ma pháp với Phùng Châu Long ở tháp Quảng Châu.

Dung hợp ma pháp là tuyến đầu tiên, cũng là phương hướng nghiên cứu ma pháp khó khăn nhất , trình độ học thuật của Phùng Châu Long về phương diện này cực kỳ cao, bằng không cũng không thể nào để năng lực của Ti Tượng lên người mình, vì thế mà Mạc Phàm nói một chút huyền bí dung hợp ma pháp, giữa ma pháp hỗn độn cùng ma pháp hắc ám.

Ma pháp ám ảnh cùng ma pháp hỗn độn phức tạp khó mà đoán trước được, coi như là Phùng Châu Long đã nghiên cứu sơ bộ được một ít, năm phần giả năm phần thật , vốn là một khái niệm trong học thuật cấp cao , những học sinh này nghe hiểu được cũng chính là từ Phùng Châu Long , vậy là Mạc Phàm cũng lừa gạt qua được một tiết học.

Dung hợp ma pháp đúng là một đề bài thần bí, đa số học sinh đều hứng thú với năng lực của Ti Tượng, hết sức ghi chép, nhìn thấy hai ba trăm học sinh thánh học phủ Ojós không có nghi vấn nghiêm trọng với lờ mình nói, Mạc Phàm không khỏi bội phục bản thân, bản lĩnh kéo đàn ca hát càng ngày càng thành thạo.

Học sinh vỗ tay, Mạc Phàm mỉm cười rời đi.

....

" Tiên sư nó , hai cậu bị ngu sao, không phải đã bảo để tớ dạy đấu pháp , hoặc không thì cũng là yêu ma . Để tớ đi dạy lý luận, để tớ dạy cho hai cậu biết trứng nát người vong là như nào " Mạc Phàm trở lại chung cư, chửi hai tên khốn kiếp Mục Bạch cùng Triệu Mãn Duyên ầm cả lên.

Tổng cộng có ba chuyên đề , bọn họ lấy đi hai cái, để lại lý luận.

Loại học bá như Mục Bạch đi giảng lý luận còn được, Mạc Phàm chả hiểu gì cả , nếu không quen tên Phùng Châu Long lắm lời thì ngay từ tiết đầu tiên đã vị vạch trần rồi .

" Bọn tớ cũng không biết là ai đã sắp xếp như thế , cũng không liên quan, những học sinh nơi này làm gì chỉ nhìn mỗi chúng ta dạy thứ gì, cậu lừa được là tốt rồi " Mục Bạch nói.

" Ba vị đạo sư, ba giờ chiều này tất cả các đạo sư nước ngoài đều tụ tập ở phòng ăn, đến lúc đó tôi sẽ phụ trách dẫn đường cho ba vị " nam phụ đạo viên có vẻ rất ân cần nói .

" Được ".

..

Dùng bữa xong , Mạc Phàm minh tu một hồi, chủ yếu là tiến hành khống chế một ít tinh tử Hoả hệ để củng có , 2401 tinh tử từ tinh toạ cho tới tinh cung hoàn mỹ, đúng là một quá trình phức tạp, quá trình minh tu cũng như xây dựng cung điện, cần từng viên gạch tạo nên.

Đương nhiên là có tiểu nê thu hiện tại đen thui xinh đẹp, lúc Mạc Phàm tạo ra cung điện tinh tử này thì cần có cần cẩu, hiệu suất quá nhiều so với người bình thường, vì thế mà chỉ là buổi trưa ngắn ngủi thì Mạc Phàm cũng không nỡ bỏ phí, nhanh chóng hoàn thành tinh cung Hoả hệ, cũng có thể dùng ma pháp Hoả hệ uy lực mạnh gấp mười lần.

Một tinh toạ không cách nào so được với một tinh cung có thể cung cấp năng lượng .

Rất nhanh đã tới ba giờ chiều, qua nhiên nam phụ đạo viên đến rồi, mặc chính trang đẹp đẽ, hiển nhiên là khá thích buổi tụ hội của các đạo sư, không hy vọng như một người thiếu kinh nghiệm không có cảm giác tồn tại.

" Tôi quên hỏi tên của cậu là gì ? " Mạc Phàm hỏi.

" Gọi tôi là Miyamoto Karashi là được " nqm phụ đạo viên nói.

" Cậu là người Nhật Bản ? " Triệu Mãn Duyên hỏi.

" Đúng vậy , tôi là người Nhật ...Ồ , nhưng mẹ của tôi là người Peru , xem như tôi là con lai, nhưng tôi vẫn theo họ Miyamoto của cha tôi " nam phụ đạo viên Miyamoto Karashi nói.

Theo Miyamoto Karashi tới phòng ăn độc lập gần biển , phòng ăn này vô cùng đặc biệt , được xây bám vào một cây sa . Mạc Phàm phát hiện ra toàn bộ phòng ăn dường như hoà làm một với cây sa vặn vẹo này, bên cạnh là biển xanh bao la.

Buổu chiều, hiển nhiên nơi này được các giáo viên nước ngoài bao trọn, lúc Mục Bạch , Mạc Phàm, Triệu Mãn Duyên bước vào, nhìn thấy một cô gái Châu Âu da trắng mạo mỹ, tóc màu vàng lúa mạch càng đặc biệt cao quý xuất chúng.

" Mạc ....Mạc Phàm , lại là nhân tình của cậu " bỗng nhiên Triệu Mãn Duyên nhẹ giọng.

Mạc Phàm buồn bực, nói như thể mình hoàn thành được thành tưul gieo rắc toàn thế giới, tại sao ngay cả thánh học phủ Ojós có nhân tình của mình , mình cất bước trong giang hồ đẫm máu nhiều năm như vậy, trước sau cũng chỉ có hai vợ thủ thân như ngọc.

" Thực sự là quá vinh hạnh, cô Blanche , có thể gặp lại cô là một vinh hạnh với Bembo tôi đây " một người tóc vàng như Triệu Mãn Duyên nói.

Mạc Phàm nhìn, suýt cho rằng là cái tên Bembo vương tử lúc trước bị mình ném xuống sông Venice , nhưng mà nhìn cẩn thận thì giữa bọn họ có sự khác biệt, người này rõ ràng là phải hơn năm sáu tuổi, da dẻ rắn chắc người này không còn là thanh niên hai mươi mấy tuổi.

" Người này là đại vương tử Bembo, anh trai của tên tiểu súc sinh lúc trước chúng ta gặp phải ở Venice " Triệu Mãn Duyên nói.

" Đại vương tử như hắn mà không đi thừa kế ngai vàng nhà hắn , chạy tới đây làm cái gì, tại sao lại nắm tay người ta không buông thế kia , là lưu manh sao ?" Mạc Phàm nói.

" Tớ nhớ hắn ở học phủ hoàng gia làm giáo sư cao cấp, đại vương tử này mạnh hơn nhiều tên tiểu súc sinh chỉ biết quay quanh phụ nữ , xem ra hắn rất có ý với nhân tình của cậu nha , nhiều nữ giáo viên như vậy mà cũng không thèm để ý tới " Triệu Mãn Duyên lộ ra nụ cười tiện.

" Hẳn là Blanche vẫn chưa nhận ra chúng ta....xem ra mặt nạ tơ tằm này của Mục Bạch có hiệu quả nha " Mạc Phàm nói .

Cả hai đang nói cô giáo xinh đẹp tuyệt diễm núi An-pơ Blanche trong hàng ngũ giáo viên nước ngoài, thì Mục Bạch lấy cùi trỏ huých bọn họ, cũng ra hiệu bọn họ nhìn ra cửa sổ .

" Làm gì ? " Triệu Mãn Duyên không nhịn được mà nói.

" Hách Casa " thanh âm Mục Bạch bình tĩnh .