Trans :xSnowballx
Tiêu đề chương này có nghĩa là mới nghe mấy lời đồn đại đã tin là sự thật.
Mạc Phàm bắt đầu đau đầu.
Những sơn nhân khó chơi này, cái chiêu này quả thực 10 lần như một, lần trước đã dính ở núi Côn Du rồi, giờ vẫn trúng chiêu.
" Trước tiên chúng ta đi tới căn cứ thực tiễn hoang dại, rồi tôi sẽ nghĩ cách đưa bọn họ trở lại " Mạc Phàm nói .
" Xung quanh đây quả thực có một căn cứ của học viện chúng ta , nhưng tiếc là không có ai trông coi " Saga lấy ra một tấm.phác hoạ nói.
" Saga, năng lực chiến đấu của em như nào " Mạc Phàm hỏi .
Nếu đã lên được chủ tịch hội học sinh thì hẳn là mọi mặt đều ưu tú mới đúng , Mục Bạch , Triệu Mãn Duyên , Miyamoto Karashi đều bị sơn nhân lừa , Mạc Phàm không thể chạy đi nhiều nơi như thế được, nếu biết trước sẽ sứt đầu mẻ trán thì ban đầu đã gọi Apase ra rồi, để cho Apase dùng khí vương medusa để doạ sợ những thứ này.
Hiện tại nếu gọi Apase ra thì không được, trước tiên là cứ dựa vào những học sinh này đi.
" Bảo mệnh thì có thể , cứu người thì có chút khó " Saga trả lời dứt khoát .
" Bạn học Saga à , em là học sinh đại diện, tại sao lại lệch như thế được ? " Mạc Phàm nói.
" Người ta không thích chém chém giết giết thì cũng có tội sao ? " Saga nói .
Mạc Phàm vỗ trán một cái, cứ tưởng Saga là đại boss ẩn giấu đi thực lực , nào có biết là con mọt sách yêu thích nghiên cứu, là chủ tịch hội học sinh không am hiểu chiến đấu.
" Quên đi, trước tiên tôi dẫn các em tới căn cứ thực tiễn bỏ hoang , cái kia ....ai biết đường không ? ".
Hiện tại Mạc Phàm sắp không nhận ra Đông - Tây , Nam -Bắc nữa rồi, trước đó Mục Bạch cũng không nói căn cứ kia ở đâu .
Hai mươi mấy học sinh còn lại cũng lắc đầu, đây cũng là lần đầu bọn họ tới một đầu khác của khe suối giun, làm sao mà bọn họ quen đường được.
" Saga " Mạc Phàm lại đưa mắt nhìn chủ tịch hội học sinh.
Saga bày ra khuôn mặt hơi bất đắc dĩ, làm một cái đuôi nhỏ tới đây vì ngưỡng mộ Mạc Phàm , tại sao lại bắt mình làm cái này cái kia.
" Hẳn là hướng về bên này " Saga chỉ hướng đi.
" Ừm , đi , các bạn học đi theo Saga ....Chờ chút , Saga đi tới trước mặt tôi, để tôi thấy khẩu miệng của em " Mạc Phàm bỗng nhiên ý thức được gì ,vội vàng nói với Saga .
Saga cũng hiểu ý của Mạc Phàm, đi tới trước mặt, biểu đạt từng câu từng chữ là đi hướng nào, đôi môi nhỏ xinh kia mê người suýt nữa tiến sát Mạc Phàm , lúc này Mạc Phàm mới gật đầu hài lòng .
" Đạo sư , kỳ thực nếu muốn nói điều quan trọng thì có thể viết ra giấy mà " Saga cảm thấy cách nói chuyện này có chút thẹn thùng , nhắc nhở Mạc Phàm .
" Không sao, tôi thích nhìn đôi môi của em...À thì tôi cũng thấy cách của em hợp lý " Mạc Phàm nói.
...
Trang viên thực tiễn cách không xa , khí tức hắc ám của Mạc Phàm làm cho những sơn nhân kinh sợ không dám trắng trợn hành hung , thuận lợi tới được căn cứ thực tiễn , Mạc Phàm phát hiện nơi này không khác gì sơn lĩnh, quan sát cây lá cứng hợp nhau thành một bức tường vây lại, biến khu vực này thành dáng dấp sơn trại .
Kỳ thực nơi sơn nhân ra tay với hai học sinh cũng bằm bên ngoài căn cứ thực tiễn này, đi sâu vào bên trong sẽ phát hiện căn cứ thực tiễn này trồng những cây thiết sam , những cây cực kỳ cứng rắn có thể làm thành một chút tường bảo vệ.
" Loại cây thiết sam này có thân thô to , sinh trưởng chặt chẽ, tạo thành rừng phòng hộ cho thành thị trên dãy núi trập trùng, những thiết diệp này có hai lưỡi, mặc cho những yêu ma có am hiểu cất bước leo lên trên đều sẽ bị cắt , vì thế mà chúng ta ở trong nơi này hẳn là tạm thời an toàn " Saga nói.
Mạc Phàm cũng cố ý kiểm tra một chút xung quanh, phát hiện những cây này rất đặc biệt , giống như kết giới vót lên cao, bảo vệ học sinh ở bên trong , như vậy Mạc Phàm sẽ không lo lắng đám học sinh sẽ bị sơn nhân không biết từ nơi nào tới tấn công.
" Không quan tâm là các em nghe được âm thanh gì , nhìn thấy thứ gì thì cũng đừng nên rời khỏi chỗ này, tôi đi xem các đạo sư khác chạy đi đâu " Mạc Phàm căn dặn những học sinh này.
" Được rồi " Pauline gật đầu.
" Ngàn vạn lần nhớ lấy, nghe thấy tôi nói gì nhưng lại không thấy tôi nói trước mặt thì đừng có tin . Saga , có nghe hay không , làm chủ tịch hội học sình thì phải làm gương cho tốt " Mạc Phàm nói lại lần nữa.
" Thầy đã xem qua Tây Du Ký chưa ? " Saga hỏi.
" Bạn học Saga, vào lúc này rồi em còn khoe mình học rộng tài cao...Nhưng em nói cũng không có vấn đề gì , hai đội hữu như heo của tôi kia đúng là làm người ta không bớt lo được mà , lão Tôn ta đi đây ".
" Ý em là trông thầy giống Đường Tăng ".
Mạc Phàm hoá thành ảnh nhạn bay lên không trung nghe được lảo đảo một phát , suýt nữa đập vào rừng cây lá cứng kia.
Saga này không đáng yêu tí nào cả , làm giáo viên thì ngày sau nhất định phải cố gắng dạy dỗ.
Mạc Phàm rời đi khoảng 5 phút thì pháp sư Âm hệ Sani đang cảnh giới xung quanh bỗng sốt sắng lên, trên trán xuất hiện mồ hôi hột.
" Chủ tịch, tôi nghe được nhiều tiếng bước chân " Sani nói .
" Cậu coi như là không nghe thấy gì đi " Saga trả lời.
" Làm sao mà có thể như vậy được, bọn chúng cách chúng ta 500 mét, tốc độ cực kỳ nhanh, số lượng khá nhiều , còn là sơn nhân. Thực vật như này làm sao mà ngăn cản được số lượng sơn nhân như thế , lực của chúng nó lớn vô cùng, mặc dù không nhảy lên nhưng vẫn phá tan được phòng ngự, qua thêm năm phút nữa thì chúng ta sẽ bị trực tiếp vây quanh " Sani càng lúc càng hoang mang nói.
" Đạo sư bảo chúng ta ở đây thì cứ ở chỗ này " Saga nói .
" Đến nhiều lắm , hiện tại tôi cũng không dám nói cho những bạn học khác , sợ làm cho bọn họ hoảng theo , chủ tịch vẫn nên nghĩ cách đi, hiện tại chúng ta chạy vẫn còn kịp, tí nữa bị vây quanh thì tới lúc đó chạy không kịp đâu " Sani run cơ mặt.
" Làm sao cậu biết tiếng bước chân đó là thật ? " Saga hỏi.
" Nhưng nhỡ đâu là thật thì sao, đó là tiếng bước chân chứ không phải giọng nói " Sanni nói khẳng định.
" Nếu đã mô phỏng được âm thanh nhân loại thì việc mô phỏng tiếng bước chân chẳng phải là đơn giản hơn ? " .
" Chủ tịch....".
" Cậu đừng dùng ma pháp của mình nữa , cố gắng ở lại chỗ này, đừng nói cho ai biết cả " Saga trừng mắt Sani.
Nói xong câu đó thì Saga đột nhiên ý thức được gì , đưa ánh mắt nhìn về phía những học sinh khác , phát hiện mọi người đều đang nhìn về phía mình và Sani.
" Đáng chết , hẳn là nên viết ra giấy " Saga mắng một câu .
Rất nhiên là những lời Saga vừa nói như là đang thuật lại chuyện sơn nhân tới cho những học sinh khác , những học sinh khác cũng đã biết việc Sani đã nghe được tiếng bước chân .
" Bọn họ thật sự bị một tổ sơn nhân vây quanh sao ? " Một học sinh mang đôi mắt lún sâu vào sợ hãi hỏi.
Thiết sam :Tsuga chinensis : là một loài thực vật hạt trần trong họ Thông