Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2210: Trả Thù



Trans : xSnowballx

" Ta muốn lột da các ngươi làm khăn quàng cổ ".

" Ta yêu thích hai con mắt của ngươi , màu cam, chưa từng thấy, chờ ta bẻ những cây vạn tuế này, ta muốn đặt lên lòng bàn tay để thưởng thức ".

" Ta sẽ treo các ngươi ở trên cây, chờ máu các ngươi chảy khô, chờ thịt hong khô, giữ lại qua mùa đông ".

" Thân thể thơm quá, cách hai ba cây số mà ta đã ngửi được rồi, bọn ta yêu thích những cô gái nhân loại, để ta tìm tới, hai ta cùng nhau ứ ừ đi, rồi ứ ừ cùng với anh trai, cha của ta ở trong huyệt động, chờ các ngươi già rồi sẽ bỏ lên ăn ".

Từng âm thanh đáng sợ lọt vào tai của mỗi học sinh, mỗi câu đều sởn tóc gáy như vậy, vừa nghĩ tới sơn nhân sẽ đối xử tàn nhẫn với mình như vậy, tất cả học sinh lại càng không giữ được bình tĩnh.

Có nữ sinh nghe xong đã ngã xuống khóc , bọn họ không phải pháp sư chiến đấu , cũng không có trải qua bao nhiêu lần rèn luyện bên ngoài, những lời này ngay cả những lão thợ săn nghe xong cũng hồn phi phách tán, còn bọn họ thì tâm trí tan vỡ.

" Đừng hoảng sợ, chúng nó không phá vỡ được đâu " âm thanh Saga truyền tới.

" Làm sao cô biết được , làm sao mà cô biết ? ".

" Đúng vậy , cô là chủ tịch hội học sinh , có nhiều ma cụ bảo mệnh như vậy, nhưng còn chúng tôi thì sao, nếu như bây giờ thật sự chúng nó sẽ vây quanh thì cô bình yên vô sự ,còn chúng tôi chết hết ".

" Tôi không nói gì cả , dùng bút mà viết ra , đừng dùng âm thanh , nếu không chúng nó sẽ mô phỏng lại âm thanh " Saga dùng ma pháp Thổ hệ để miêu tả .

" Cô nói là không nói gì , không phải cô bảo là đồng thời chạy sao ? ".

" Tôi không nói gì , tất cả mọi người cũng đừng mở miệng nói chuyện " Saga phát hiện rằng chữ ma pháp của mình căn bản không có ai nhìn , chỉ có thể dùng âm thanh hô lên.

Nhưng hô lên như thế lại phá vỡ quy củ dùng chữ viết để truyền đạt thông tin, điều này làm cho những học sinh đã hoàn toàn hoảng loạn càng không biết làm sao.

Đến cùng là câu nào của Saga nói, câu nào không phải Saga nói .

Bọn họ cảnh giác xung quanh, làm sao mà nhìn khẩu hình miệng của Saga , huống hồ nhiều âm thanh như thế thì làm sao bọn họ đủ tỉnh táo để xem Saga nói cụ thể cái gì .

" Đi theo tôi ".

Saga ý thức được tiếp tục ở chỗ này chỉ có làm cho tinh thần tan vỡ, năng lực tấn công tinh thần của những sơn nhân này khủng bố thực sự, mặc dù nói trước mặt thì cũng coi như là giả được .

Saga dùng ma pháp Thổ hệ miêu tả từng chữ ngay trước mặt bọn họ , điều duy nhất hiện tại là làm cho tâm tình của mọi người ổn định.

Để bọn họ đi cùng mình cũng tốt hơn là từng bước rơi vào tròng của sơn nhân.

" Tất cả mọi người chỉ nhìn chữ do ma pháp của tôi tạo ra, bắt đầu từ bây giờ tất cả âm thanh nghe được đều là của sơn nhân, phải tránh ra " Saga tiếp tục viết .

" Sani , có thể ngăn được âm thanh lại không ? " .

Sani lắc đầu, biểu thị âm thanh xông tới quá nhanh, có ngăn thì cũng rất có hạn.

" Đi tìm đạo sư " Saga tiếp tục miêu tả.

Saga dẫn đội ngũ ra ngoài, lúc này Pauline , rất lo lắng , dùng tay vết chữ lên lòng bàn tay của Saga .

" Saga, nếu chúng ta rời khỏi đây thì chẳng khác nào rơi vào tròng của sơn nhân ".

Saga viết câu trả lời vào lòng bàn tay Pauline :" Yên tâm ".

...

Rốt cuộc cũng tìm được chỗ của tên Triệu Mãn Duyên ngốc này, vui mừng vì tên này không để thiếu một học sinh nào.

Sơn nhân cực kỳ tàn nhẫn , hơi tụt lại phía sau thì ngay cả chưa kịp cứu viện thì hài cốt cũng đã không còn.

" Những sơn nhân này ma âm quán nhĩ, thực sự là làm cho người ta sợ hãi, không biết những học sinh ở căn cứ bỏ hoang có thể chống đỡ được đòn tấn công tinh thần của chúng nó không nữa " Triệu Mãn Duyên có chút lo lắng nói.

" Tìm cậu với những học sinh này làm tớ mất nhiều thời gian quá , hy vọng bọn họ không ra khỏi căn cứ , nếu mà ra ngoài thì lại gặp phiền phức lớn hơn " Mạc Phàm nói.

Ra bên ngoài căn cứ thực tiễn , Mạc Phàm vẫn có mấy phần thấp thỏm , không có giáo viên bên cạnh thì trong lòng những học sinh kia rất dễ hoảng loạn, thật sự sợ những học sinh kia sẽ rời khỏi căn cứ.

Trở lại trại thiết sam kia thì Mạc Phàm đã không thấy học sinh nào nữa, trong lòng nhất thời hoảng hốt.

Những nhìn về hướng khác , không biết từ khi nào các học sinh lại ở một đầu khác , tuy rằng là bên ngoài với thiết sam trại , nhưng chung quy vẫn không rời khỏi sự bảo vệ của thực vật đặc thù này.

" Đạo sư Mạc Diệc Phàm " Pauline thấy Mạc Phàm dẫn những học sinh khác trở về , suýt chút nữa kích động khóc thành tiếng .

Saga thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như chậm một chút nữa thì Saga với những học sinh khác nhìn thấu.

" Sao chúng ta vẫn ở trong này ? ".

" Không phải là chúng ta nên ra ngoài sao? " .

Toàn bộ học sinh tụ họp, hiện tại còn không biết tung tích của đội bảo an Miyamoto Karashi với Mục Bạch, thực lực của bọn họ có thể mạnh hơn không ít học sinh, nhưng Mạc Phàm vẫn lo lắng cho an toàn của bọn họ.

Nhưng mà thấy vẻ mặt của những học sinh trong thiết diệp trại , rõ ràng là đã xảy ra chuyện, Mạc Phàm hỏi Pauline cùng Saga .

" Những sơn nhân kia thật đáng sợ, không ngừng dùng các loại âm thanh để doạ sợ chúng em, còn mô phỏng cuộc nói chuyện với chúng em , gây ra nội chiến " Pauline liếc nhìn Saga , có chút kính nể nói tiếp :" cũng may là chủ tịch thông minh, tạm thời đồng ý với những người khác rời khỏi nơi này tạm thời, thực tế là dùng tí ảo thuật , không ngừng vòng quang ở nơi này, để những bạn học khác tưởng rằng là rời khỏi , nhưng thật ra là vẫn ở chỗ thiết sam ".

Mạc Phàm nghe xong càng hoảng sợ .

Những sơn nhân này kỳ thực có thể nắm lấy nhược điểm của đám người này mà tiến hành tấn công tâm lý , Mạc Phàm dặn bọn họ không rời khỏi nơi này thì hẳn là bọn họ sẽ nghe lời , ai mà biết được lại xảy ra chuyện đáng sợ như thế .

Cũng may Saga bình tĩnh cơ trí ,dùng cách này để đối phó ngăn chặn tâm tình của mọi người, một khi thật sự rời khỏi thiết sam trại thì chỉ trong thời gian ngắn thôi các học sinh sẽ bị sơn nhân chia cắt.

" Xin lỗi đạo sư , lẽ ra em không nên truyền thông tin để rồi loạn như vậy " Sani xấu hổ nói xin lỗi một lần nữa.

" Haiz, làm pháp sư Âm hệ, hẳn em sẽ là người cố gắng giữ được tỉnh táo nhất , là cốt lõi chỉ huy trong đội, sau này đừng có làm làm loạn lên nữa , hiểu chưa " Mạc Phàm dạy dỗ.

" Vâng ...vâng , đạo sư " Sani cúi đầu, không ra cửa thì không biết , ra rồi mới biết mình như rác rưởi.

" Sani , em là pháp sư Âm hệ, chúng nó mô phỏng theo cuộc nói chuyện của chúng ta , có cách gì phá giải không ? " Mạc Phàm hỏi .

" Cái này có chút khó, nhưng mà em có thể mô phỏng cách thức truyền đạt tin tức của chúng nó " Sani nói .

Mạc Phàm nâng lông may lên, học sinh này vẫn còn chút tuệ căn , mô phỏng được cách sơn nhân giao lưu, vậy thì thú vị rồi đây.

Bọn súc sinh ác độc như vậy, hẳn là nên cho bọn chúng biết tay rồi .

Tuệ căn : chỉ lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật, chỉ sự thông minh