Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2220: Quyền Hạn Thức Tỉnh



Trans : xSnowballx

Trời ạ , mấy tên ngốc xít này không phân biệt được đâu là thú cày đâu là yêu thú à .

Thú cày là thú đã qua thuần hoá không gây hại, thay thế được một số máy móc không cách nào làm nông được tinh vi, ở Trung Quốc không có thú cày, nhưng ở nơi hoang vắng như Châu Úc với Châu Mỹ, thú cày được các chủ nông trường hoan nghênh, hơn cả những cỗ máy móc ngu ngốc kia nhiều.

Ai biết những học sinh này giống như người thành phố xuống nông thôn không biết lúa nước là gì, một hơi giết tất thú cày của người ta .

" Các người tại sao táng tận thiên tâm như vậy , cả thôn chúng tôi đều hi vọng vào....những thú cày cày xới đất ẩm trồng san hô bán lấy tiền , chúng tôi sẽ tới thánh học phủ Ojós để báo cáo mấy người " mấy thôn dân tức giận.

" Đồng hương , mấy vị đồng hương , đừng kích động mà , tôi là đạo sư thánh học phủ Ojós, học sinh của chúng tôi nhất thời căng thẳng , nhìn nhầm thú cày là yêu thú, có lòng tốt nhưng lại hoá thành kẻ xấu. Hay như này đi, trước tiên tôi bồi thường tổn thất cho mấy vị, còn chuyện báo cáo kia coi như bỏ qua đi , nha ? " Mạc Phàm nhất thời đau cả đầu.

" Ma pháp của bọn họ còn phá hủy ruộng đất của chúng tôi nữa " .

" Mấy em dùng ma pháp gì ? " Mạc Phàm quay đầu lại hỏi.

" Cao giai ".

"....." Mạc Phàm nổ tung toàn thân.

Não ba học sinh này tàn rồi sao, thú cày uy hiếp còn không bằng một con hải hầu quái, mặc dù là phát điên tập kích người nhưng ngay cả người bình thường cũng né được, mấy tên này gặp được thú cày thì trực tiếp dùng ma pháp cao giai.

Giết muỗi dùng đại pháo , điên rồi sao .

" Phá hủy bao nhiêu đất của người ta ? " Mạc Phàm hỏi .

" Không biết , chúng em một lòng giết yêu, đại khái....".

" Các người cứ bồi thường một ngàn kim tệ đi, đây là tài sản thôn trang chúng tôi mà mấy người lại phá hủy đi" lão nông san hô nói.

" Cái gì cơ , mấy cái ruộng nát của các người thì toàn thánh biển cát trắng đều có, còn bắt chúng tôi đền một ngàn kim tệ , khác gì là ăn cướp ? " Mạc Phàm nói.

Một tiết dạy học lão tử kiếm được bao nhiêu tiền .

Những lão nông này lại buông lời doạ dẫm , vơ vét rõ ràng.

" Chúng tôi đi tố cáo ngay đây " lão san hô nói .

" Chúng tôi bồi thường " .

Mạc Phàm cắn răng cắn lợi bồi thường tiền , trợn mắt nhìn ba đứa học sinh ngu như chó kia .

Chó má , làm đầu đề công ích , tiền thì không kiếm được , danh tiếng thì mất , còn phải bồi thường tiền , đời này chưa từng thấy sự tình hố như thế.

Đường một tới ma thạch trấn , trong đây tụ tập toàn những công nhân gia công , cắt mài, đánh bóng ma thạch, thánh học phủ Ojós cần nguồn năng lượng ma thạch vô cùng nhiều, một học phủ nho nhỏ sánh được một thành phố quy mô lớn, vì thế mà nguồn năng lượng ma thạch này có thể nuôi công nhân trong thôn trấn.

Đi vào trấn, người ở đây biết Mạc Phàm là giáo viên đang mang học sinh đi làm đầu đề tuần du, lập tức đến đón tiếp, sau khi chiêu đãi nhiệt tình thì nói cho Mạc Phàm biết phía sau núi có một tổ hải lục quái viên, bọn chúng đang đánh chủ ý vào ma thạch của bọn họ, hi vọng đám người Mạc Phàm có thể đi tiêu diệt.

" Xạ thủ tốc độ, em đi đi " Mạc Phàm chỉ vào nam sinh ở rừng mía kia.

" Tại sao lại để em đi ? " Nam sinh bất mãn nói.

" Mau đi đi, để cho các em không giao du nữa " Mạc Phàm tức giận.

Nam sinh yếu sinh lý rời khỏi gian nhà một cách không tình nguyện, đi tới phía sau núi theo như lời của tên trưởng trấn gian thương.

" Em ra tay thì nhớ nhìn , đừng đụng nổ cái gì của người ta, có xảy ra chuyện gì thì em tự đi mà chịu trách nhiệm " Mạc Phàm căn dặn một câu .

" Em biết rồi , nói nhiều quá ".

Chưa đầy nửa tiếng thì nam sinh kia trở về không dính một hạt bụi, trực tiếp dùng dực ma cụ bay về.

" Em làm cái gì cũng nhanh như vậy sao ? " Mạc Phàm kinh ngạc với hiệu suất của xạ thủ tốc độ.

Nam sinh kia không hiểu ý của Mạc Phàm , hừ lạnh một tiếng , nói :" Đều đã thanh lý, một đám tiểu yêu không chịu nổi được mấy cái ma pháp của em " .

" Vậy thì chúng ta tiếp tục xuất phát , địa điểm tiếp theo là rừng lô hội " Mạc Phàm nói.

Dẫn theo đội ngũ tiếp tục tuần du, quả nhiên là làm việc tốt cho các hương thân thật sự không phù hợp với những học sinh tài cao này, người khác cần tổ chức một đoàn thợ săn đi thanh lý sào huyệt yêu ma , hoặc săn bắt sinh vật . Đoàn người này xử lý thật sự quá đơn giản , từ đầu tới cuối Mạc Phàm không cần ra tay.

Dọc theo con đường cuối cùng cũng coi như là làm được vài cái người tốt việc tốt, bọn họ tới trọng điểm mà Mục Bạch hoài nghi------ thôn rừng lô hội.

Thôn rừng lô hội chủ yếu lấy cây lô hội cùng cây xương rồng , đều là những giống cây rất ít thấy cùng đắt giá, sau khi làm ra thành phẩm thì đều được các nữ sinh thánh học phủ Ojós yêu thích, đồng thời còn tiêu thụ ở những quốc gia khác.

Thôn rừng lô hội có nhân viên phòng hộ rừng, trên người đều mặc trang phục pháp sư tuần tra chính quy .

Càng như vậy, càng đáng giá để Mục Bạch hoài nghi, người của Hắc Giáo Đình thường đều cẩn thận tỉ mỉ, giả như lý niệm không có vấn đề thì đúng là một công nhân bình thường.

" Bọn họ tùy tiện đi dạo, sưu tập dân ca , nhìn thấy cái gì cũng đừng đâm thủng " Mạc Phàm nói .

Mục Bạch, Triệu Mãn Duyên gật đầu , bên cạnh bọn họ còn có những học sinh, dùng bọn họ để yểm trợ thì yểm trợ, không thể để cho học sinh vào thế nguy hiểm được.

Mới vừa vào thôn rừng lô hội, đã thấy một nữ công ngồi bên đường, đang dùng sức lấy kéo cắt xương rồng, bởi vì tâm tình bất mãn mà bị gai xương rồng đâm vào bàn tay .

" Không phải là nữ cầm chổi sao, tại sao lại tới đây làm công ? " Mạc Phàm nhận ra cô bé này.

Lúc mới vào thánh học phủ Ojós thì cô bé này đón khách, mặc dù là đang cầm chổi quét lá, nhưng vẫn toát lên vẻ nữ giúp việc hoàng thất hơn người một bậc.

Chỉ là giờ cô bé này cùng với tiểu nữ công ven đường không khác gì nhau cả, làm việc luôn tay, chảy máu nhưng lau đi nước mắt cắt cây xương rồng tiếp theo.

" Há , cùng một người sao ? " Triệu Mãn Duyên chả có ấn tượng gì với gái xấu cả.

Mục Bạch gật đầu biểu thị cùng một người.

" Nha đầu , lại đây " Mạc Phàm kêu lên.

Kỳ thực Lily đã thấy nhóm người Mạc Phàm từ đằng xa, dùng tóc che đi khuôn mặt do không muốn bọn họ nhận ra.

Mà người đã ngay trước mặt thì Lily cũng không thể giả vờ , khuôn mặt quật cường nở ra nụ cười khó coi :" Đạo sư đáng kính, ngài gọi tiểu nông công có chuyện gì " .

" Em làm việc này được bao lâu rồi ? " Mạc Phàm hỏi.

" Trước khi tôi chưa vào thánh học phủ Ojós làm tạp công thì đã luôn ở đây rồi, một ngày cắt một ngàn cây xương rồng " Lily mang theo cực cường oán khí nói.

Tạp công trong trường cùng lao công bên ngoài có đãi ngộ khác nhau một trời một vực.

Lily vốn tưởng mình tới được thiên đường, nào có biết mới mấy tháng đã trở về địa ngục này. Không muốn cắt nhưngc cây xương rồng chết tiệt này, cũng muốn được bắt chước theo những ma pháp kia, được như những nữ sinh ngày nào cũng dùng nước lô hội để tắm, đắp mặt.

" Dẫn đường giúp tôi, chúng tôi muốn tuần du trong làng của em " Mạc Phàm nói.

" Không " Lily như hét lên .

Lần trước dẫn trước dẫn đường cho ba tên này , kết quả bị học tỷ mắng chửi , còn bị thu tư cách tiểu tạp công sau đó bị quăng trở lại cái chốn này.

" Tính khí lớn như này , không muốn quay lại trường học sao? " Mạc Phàm hỏi.

" Hừ , một giáo viên nước ngoài làm gì có quyền để tôi trở lại trường học. Không là không , muốn đi tuần du hay gì thì đi đi , tôi còn 736 cây xương ròng chờ tới lượt cắt kìa " Lily nói.

" Tôi không có quyền để em trở lại làm tạp công , nhưng tôi tìm giáo viên có quyền hạn để em có cơ hội được một lần thức tỉnh "Mạc Phàm nói .

Lily ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn là màu đỏ oan ức, khi nghe Mạc Phàm nói câu này thì con mắt sáng lên .