Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2244: Đầu Lâu Trên Vai



Trans : xSnowballx

Mạc Phàm trở lại phòng , đồng thời nói cái tin tức chấn động này cho Mục Bạch cùng Triệu Mãn Duyên nghe .

Mục Bạch tỏ ra đã biết từ trước , còn Triệu Mãn Duyên lại bày ra sắc mặt quái lạ.

" Hôm qua cô ấy có nói với tớ là có hôn phu , nhưng cô ấy lại không ngại , lẽ nào cô ấy không ngại là vì ..." Triệu Mãn Duyên nói, đồng thời lại suy ngẫm .

" Vì lẽ đó khả năng cậu chỉ là hạt thóc thôi " Mạc Phàm nói.

Triệu Mãn Duyên suýt chút nữa nổ tung tại chỗ .

Nói cách khác Sancha không ngại, kỳ thực muốn ăn cả hai anh em bọn họ.

Oa , còn tưởng là mình được sảng khoái một mình , cho tên khốn Triệu Hữu Càn đội mũ xanh, muốn trừng phạt nho nhỏ với hắn , nào có biết mình là hạt thóc .

Bầu trời quang đãng nhưng lại cuồn cuộn thiên lôi, Triệu Mãn Duyên trở về phòng của mình , cảm giác trong thời gian ngắn sẽ không đối mặt với thế giới tràn ngập ác ý này.

Lúc gần tối thì Mạc Phàm đi tới phòng làm việc của hiệu trưởng , hiếm thấy vị hiệu trưởng thần long thấy đầu mà không thấy đuôi ở đây, cả bộ trưởng nguyên tố Douglin cũng ở đây, hai người đang bàn luận chuyện gì đó , trông vẻ mặt rất nghiêm nghị.

" Quyết định của liên bang Andes vẫn làm cho chúng ta khó khăn " hiệu trưởng thánh học phủ Ojós - Schilling nói .

" Vậy thì để qua một chút thời gian rồi trả lời cho chắc chắn ...hẳn là đạo sư Mạc Diệc Phàm ở bên ngoài, anh ta giống như có việc muốn tìm ông " bộ trưởng Douglin nói.

Hai người tạm dừng nói về vấn đề này , kêu Mạc Phàm đi vào.

Mạc Phàm nhìn hai người , vẻ mặt ôn hoà , giống như hai vị trưởng bối thích ở trong phòng uống trà đọc báo, nhìn thấy Mạc Phàm thì dáng vẻ tràn đầy thưởng thức.

Người ưu tú đi đâu cũng được hoan nghênh, Mạc Phàm nói thầm.

" Hiệu trưởng Schilling , tôi muốn có một giấy chứng nhận đạo sư lâu dài thì liệu có được không ? " Mạc Phàm hỏi .

" Anh muốn gia nhập thánh học phủ Ojós chúng tôi, là lý niệm trường học xuất sắc cỷa chúng tôi đã cảm hoá anh sao, vậy thì tốt quá rồi, người tài như anh thì thánh học phủ Ojós chúng tôi luôn mở cửa chào đón " bộ trưởng Douglin nói.

" Không phải, là do tôi nghĩ tới việc cưới hai người vợ ấy mà " Mạc Phàm nói thẳng .

" Được rồi, cũng coi như là lý niệm trường học chúng tôi hấp dẫn anh " bộ trưởng Douglin lúng túng nói.

" Đạo sư Mạc Diệc Phàm , anh đồng gia nhập thánh học phủ Ojós chúng tôi , thì cũng đồng nghĩa với việc nhập quốc tịch của chúng tôi ..."hiệu trưởng Schilling ôn hoà nói.

" A? " Mạc Phàm gãi đầu.

Quốc gia dưỡng dục mình , việc chuyển quốc tịch phải cân nhắc cho cẩn trọng .

Một cái là ước mơ , một cái là quốc tịch của mình , trong lúc nhất thời Mạc Phàm đối mặt với hai lựa chọn trọng đại.

" Đạo sư Mạc Diệc Phàm , nơi này của chúng tôi hỗ trợ song quốc tịch " bộ trưởng Douglin nói.

" Có thể quốc gia của tôi lại không ủng hộ " Mạc Phàm nói .

" Vậy thì cũng không còn cách nào, anh cứ về suy nghĩ một chút đi " Douglin nói.

Schilling thấy Mạc Phàm rõ ràng không muốn chuyển quốc tịch, kiên trì nói :" Cách thì có , nhưng mà anh có theo nhiều tín ngưỡng hay không đây ? ".

" Là sao ?" Mạc Phàm không hiểu .

" Thánh học phủ Ojós chúng tôi có tín ngưỡng riêng của mình , nếu như đăng ký làm tín đồ , vậy thì được hưởng đãi ngộ giống như nhập quốc tịch, quốc gia của anh không hạn chế tín ngưỡng chứ ? " Hiệu trưởng Schilling nói.

" Cái này thì không có, cảm tạ đã chỉ ra điểm sai , hiệu trưởng Schilling " Mạc Phàm nói .

" Cách thì có " Douglin bắt đầu cười.

Schilling gật đầu , ánh mắt nhìn vào bả vai của Mạc Phàm , phát hiện trên vai Mạc Phàm có thứ bóng loáng như ngọc thạch, nhưng nhìn kỹ lại thì như đầu lâu người.

" Đạo sư Mạc Diệc Phàm , trên vai của anh là..." Hiệu trưởng Schilling nói .

" Trên vai tôi là sứ mệnh phồn vinh thánh học phủ Ojós " Mạc Phàm lập tức thuận thế nói.

Hiệu trưởng Schilling ho khan một tiếng , nói :" Tôi hỏi thứ trên vai của anh ".

" Ồ ồ , ông không đưa ra gợi ý cho tôi , đây đúng là đầu lâu, tìm được ở sào huyệt sơn nhân trong chương trình học chuyến dã ngoại nằm , dù cho có dùng lửa thiêu đốt ở nhiệt độ cao bao nhiêu thì cũng không thiêu được, cảm thấy rất thú vị cho nên tôi giữ lại bên người làm kỷ niệm " Mạc Phàm nói.

Tiểu Viêm Cơ ơi Tiểu Viêm Cơ , bỏ qua việc con chơi với cái đầu lâu sởn tóc gáy như thế, chơi xong còn vứt lên vai của ba ba , chẳng trách trên đường tới đây có rất nhiều nữ sinh nhìn mình mà lại hoa dung thất sắc.

" Xác thực sơn nhân vẫn là một chuyện khiến thánh học phủ Ojós chúng tôi phải đau đầu, chúng nó như đám ác quỷ nhìn chằm chằm mảnh tịnh thổ dồi dào thánh học phủ Ojós này " Douglin nói .

" Cái đầu lâu này có thể tặng lại cho tôi được không ? " Schilling nói .

" A? " Mạc Phàm không nghĩ hiệu trưởng Schilling lại muốn thứ này.

Vậy thì khó rồi , gần đây Tiểu Viêm Cơ thích phân cao thấp với cái đầu lâu này, tặng thứ mà Tiểu Viêm Cơ âu yếm thì kiểu gì con gái cũng trốn khỏi nhà , con gái cũng lớn rồi , tính khí càng lúc càng khó khống chế , không còn dê lừa gạt như trước.

" Tác dụng cụ thể thì tôi không tiện nói với anh, nhưng tôi rất mong anh tặng lại cho tôi cái đầu lâu này. Ồ ồ , không phải là đánh đổi để gia nhập thánh học phủ Ojós chúng tôi đâu, tôi có thể dùng thứ khác để trao đổi, nhập quốc tịch thánh học phủ Ojós thì chúng tôi chân thành mời , là phúc khí của thánh học phủ Ojós chúng tôi, còn cái đầu lâu này là chuyện cá nhân giữa chúng ta " Schilling nói .

" Cái này ..." Mạc Phàm càng thêm khó dễ .

" Trên tay tôi có một khối sôi hổ phách mà tôi có được khi nhậm chức ở thánh tài viện vài năm trước, công hiệu của lôi thạch gần đây bị đồn thổi lên rất khuếch đại , không biết anh có đồng ý hay không " Schilling lấy ra một khối hổ phách bốc lên nhiệt khí màu trắng.

Mạc Phàm còn muốn nhìn món đồ này một thoáng thì tiểu nê thu ở ngực rung lên, nếu không có người ngoài thì nó đã trực tiếp vồ lấy khối hổ phách rồi .

Có thể làm giống một cái dây chuyền có được không , làm một dây chuyền rụt rè thì khó lắm sao, quỷ vào thôn còn phải xem đức hạnh của hoa cô nương.

Mạc Phàm ngăn tiểu nê thu , làm vẻ mặt khó mà dứt bỏ nói :" Nếu hiệu trưởng Schilling đã thích thì cuộc trao đổi này không có vấn đề gỉ " .

" Đa tạ , đa tạ " thấy được vẻ mừng rỡ trong sự bình tĩnh của hiệu trưởng Schilling.

" Khách khí , khách khí rồi ".

Rời khỏi phòng hiệu trưởng , Mạc Phàm không chờ được nữa mà tìm một chỗ yên tĩnh.

Trước đó tiểu nê thu thiếu một chút năng lượng để Lôi hệ siêu giai của mình lên cấp hai, mà mỏ lôi thạch kia lại bị liên bang chiếm giữ , muốn lấy thêm một khối cũng khó khăn .

Ai nghĩ trong tay hiệu trưởng lại có thứ tương tự, thuộc tính hẳn là hoả.

Hoả cũng không liên quan, để tiểu nê thu hấp thụ rồi tăng tu vi Hoả hệ cho mình là chuyện tốt như nhau , Hoả hệ không vững chắc như Lôi hệ, dựa vào làn sóng này để cho Hoả hệ trưởng thành.

" Lánh lánh ~~~ lánh lánh ~~~ lánh lánh " Tiểu Viêm Cơ vừa tỉnh ngủ đã nhảy nhót khắp phòng , di chuyển nhanh làm cho có cảm giác mười mấy Tiểu Viêm Cơ đang bay khắp phòng.

" Tiểu Viêm Cơ , ba ba bảo con bình tĩnh cất đồ chơi thì không nghe , lần này ba ba vứt đầu lâu đi rồi, còn trên tay ba ba có một khối đá cũng cho tiểu nê thu hấp thụ hết năng lượng, con cầm lấy mà chơi đi " .

" Lánh " Tiểu Viêm Cơ lập tức lộ ra dáng vẻ hài lòng , hung hăng gật đầu.

Ai ngờ Mạc Phàm lại chơi trò " tiền mừng tuổi của con thì để ba ba giữ , chờ con lên đại học thì trả lại cho con ".