Trans : xSnowballx
Hoả diễm đốt cháy, rác chất đống ở đây chính là những cây thuốc phiện mà bọn họ khổ sở tìm kiếm , hiển nhiên là tinh luyện thì cũng đã tinh luyện rồi, chỉ còn lại xác cùng hoa thải , trực tiếp thiêu hủy là tốt rồi, chỉ là trong không khí có mùi lạ để người ta cảm giác bước vào một ổ thuốc phiện cổ đại, sặc tới mức cổ họng nghẹn lại.
" Vèo ".
" Vèo ".
" Vèo ".
Có vài tiếng vang cực tốc xung quanh Mạc Phàm , Mạc Phàm vừa nhìn thì có sáu người mặc đồ nhà sư màu nâu xuất hiện trước mặt mình , lộ ra đôi môi màu lam cùng cằm có vết sẹo.
Sau lưng sáu người này là Lam Biên Bức đã thay đồ từ lúc nào, đường nét do bộ đồ đỏ đậm làm cho Lam Biên Bức như một con rắn có độc, trong đôi mắt lập loè tà quang đùa giỡn với con mồi.
" Không biết anh dạo này tu hành như nào, vừa hay tôi để mấy kẻ hành hình mà người ta cảm thấy đắc ý tới sát hạch anh " Lam Biên Bức nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm không trả lời , sự chú đã dồn vào người đứng bên cạnh Lam Biên Bức.
Bên cạnh Lam Biên Bức còn có một người , người này che đi thân thể bằng một tấm vải gai nhà sư đã phai, ngay cả gương mặt cũng che đi, chỉ thấy được mỗi con mắt.
Đôi mắt này cũng đang nhìn Mạc Phàm , nhìn thấy ánh mắt đó , ám mạch trong người Mạc Phàm bắt đầu chuyển động.
Báo trước nguy hiểm .
Ám mạch tuôn ra từ lỗ chân lông Mạc Phàm như khí, để Mạc Phàm không khỏi lạnh lẽo.
Đôi mắt này lại mang tới quen thuộc với Mạc Phàm , bao gồm để ám mạch sinh ra báo động trước....
" Người này ...".
Rất nhanh Mạc Phàm đã nghĩ tới.
Mạc Phàm đã từng gặp người này .
Ngay ở thánh thành Lhasa , lúc đó mình cùng Mục Ninh Tuyết tản bộ gặp phải một kẻ làm lễ bái khiến toàn thân mình không dễ chịu.
Lúc đó Mạc Phàm còn lầm tưởng người này là dị đoan bị pháp sư thánh cung cùng dị tài viện tập nã , tuy rằng mục tiêu của bọn họ là Tần Vũ Nhi, nhưng người này mang tới cho Mac Phàm cảm giác không khác gì dị đoan.
Tại sao người này lại xuất hiện ở đây ?.
Lily cũng từng nói là bọn họ có mời một đại sư từ Trung Quốc đến.
Chẳng lẽ chính là người này.
" Hy vọng là anh ở đây chơi vui vẻ , Ngô Khổ , đi thôi, chúng ta còn chuyện quan trọng hơn cần làm " Lam Biên Bức nói với nhà sư lang thang .
" Đứng lại, cái tên nhà sư kia , không đi phổ độ chúng sinh , sao lại hỗ trợ người khác làm việc xấu" Mạc Phàm chỉ vào Ngô Khổ.
" Chúng sinh đều khổ, tôi độ chúng sinh " Ngô Khổ bỏ lớp vải che mặt xuống , lộ ra nụ cười hàm hậu nhìn như có bệnh.
" Con mẹ nó , lại là một kẻ điên " Mạc Phàm mắng.
" Mạc Phàm , anh thật là thú vị , coi Ngô Khổ là hoà thượng thật cơ đấy, thi đạo giả ? Bác thành của anh bị phá hủy thì Ngô Khổ góp phần lớn nhất đó nha " Lam Biên Bức nở nụ cười.
Mạc Phàm sầm mặt lại , con mắt nhìn cái tên gọi là Ngô Khổ , hoà thượng cũng không ra hoà thượng , đạo sĩ cũng không ra đạo sĩ.
" Lam Biên Bức , cô không muốn linh hồn nữa à? " Mạc Phàm lạnh lùng nói.
" Linh hồn của tôi đã sớm thuộc về người khác ....Anh truy đuổi theo Hắc Giáo Đình chúng tôi lâu như vậy mà không có hiểu chúng tôi nhỉ ? " Lam Biên Bức nói.
Mạc Phàm không mở lời , lẳng lặng nhìn Lam Biên Bức diễn trò.
" Cô có ba vị đại tướng , dẫn độ thủ , chưởng giáo , hắc dược sư. Mà trước mắt con lừa nhà anh thì đây chính là chưởng giáo dưới trướng hồng y đại giáo chủ chúng tôi . Cô cũng không tham gia vào sự kiện Bác thành, mà đó là tác phẩm của chưởng giáo cùng hổ tân đại chấp sự " Lam Biên Bức nói .
" Tác phẩm ? " Mạc Phàm cười lạnh lẽo.
" Đúng vậy , ba vị trưởng lão đều có tác phẩm không giống người thường của riêng mình , chỉ cần nói ra là có người biết, nào có giống tôi , mặc dù là giết Lãnh Tước nhưng công lao thì anh lại hưởng hết . Tôi vẫn chưa có tác phẩm nào, vì thế mà thánh học phủ Ojós chính là tác phẩm tốt nghiệp của tôi trong lân này. Mà thánh học phủ Ojós cũng không có liên quan tới anh nhiều lắm, vậy thì hà tất gì phải sống chết với tôi đây " Lam Biên Bức nói .
Lam Biên Bức dừng lại một hồi, quan sát sắc mặt Mạc Phàm .
Hiển nhiên là Lam Biên Bức nhận ra tức giận mà Mạc Phàm tích tụ đè nén bấy lâu muốn bạo phát , Bác thành chính là một ngòi nổ dễ châm nhất để mà phát nổ, nghĩ tới hiện tại những người kia vẫn chưa biết tác phẩm Bác thành là của ai .
Bác thành là một thành thị nho nhỏ , dù có diệt hoàn toàn cũng không có mang lại bất kỳ danh tiếng nào cho Tát Lãng , một khi Tát Lãng mà ra tay thì nhất định là như Cố Đô hạo kiếp.
Bác thành đúng là một sân luyện tập trước khi làm thật ở Cố Đô, nhưng người phụ trách khi đó không phải Tát Lãng mà là chưởng giáo Ngô Khổ.
" Mạc Phàm , hay như này đi ....Lần này anh đồng ý với tôi rằng lần này không nhúng tay vào chuyện thánh học phủ Ojós, tôi có thể dùng linh hồn của mình để thề , trong vòng mười năm sẽ không gây phiền phức tới quốc gia của anh. Tác phẩm của tôi hoàn mỹ không chút tỳ vết nào, vậy mới nhận được sự tán thành từ cô giáo " Lam Biên Bức nói với giọng thương lượng.
" Cô có thể xuống địa ngục rồi từ từ bàn tới điều kiện cùng hắn " toàn thân Mạc Phàm bốc lên khí thể màu đen , khí thể cũng không phải bay ra như khói, mà là như sóng khí trong động cơ .
Trong sóng khí màu đen, ảnh duệ trưởng lão cõng từng xiềng xích địa ngục khắp thân lúc ẩn lúc hiện, đôi mắt đỏ tươi nhìn vào Lam Biên Bức cùng chưởng giáo Ngô Khổ, tựa hồ như hai người đã trở thành đối tượng quan trọng trong danh sách con mồi của ảnh duệ trưởng lão .
" Không phải anh muốn can thiệp vào chuyện của tôi đấy chứ ? " Lam Biên Bức thấy Mạc Phàm không diễn cùng mình , sắc mặt cũng âm trầm hơn rất nhiều.
" Đừng tưởng rằng cô có thể nói với tôi vài câu thì chúng ta có thể đàm luận điều kiện, cái dáng vẻ gượng ép của cô dưới con mắt của tôi giống như một con giết tạm thời không ăn thịt người, để cho người khác buồn nôn " khí tức hắc ám trên người Mạc Phàm cũng tăng lên.
Sắc mặt Lam Biên Bức càng thêm âm trầm, mà khi âm trầm với khi nở nụ cười như hoa anh đào tương phản rất lớn, chỉ mỗi ánh mắt cũng đã làm người ta cảm giác tà dị quái lạ, càng không cần nói cười nhếch lên, thường chỉ có người bỏ đi phẫn nộ, vui sướng , bỏ đi nhân tính mới làm ra được vẻ mặt quỷ quái như vậy.
Người của Hắc Giáo Đình không ai là tinh khiết cả , cứ việc Lam Biên Bức làm ra vẻ quyến rũ mê người , nhưng trên thực tế khi khát máu lột da thì cũng dáng vẻ như thế , hỉ bi phẫn hận đã sớm hỗn loạn không .
Giết người , ăn người có thể cười xán lạn, vậy đã không dùng được từ " người " với bọn họ.
Bàn điều kiện gì với những thứ này.
" Còn muốn ở đây chơi với hắn sao? " Chưởng giáo Ngô Khổ nói với Lam Biên Bức .
" Chơi một lúc , ông đi trước đi " Lam Biên Bức nói.
" Đừng để xảy ra vấn đề gì " chưởng giáo Ngô Khổ đã không muốn ở lại chỗ này.
" Không xử lý người này thì kiểu gì cũng sẽ làm hỏng chuyện của chúng ta " Lam Biên Bức nói rất khẳng định.
" Ừm , giữ người còn sống giáo chủ nhất định sẽ thích ".
" Vậy thì khó nói trước rồi ".