Trans : xSnowballx
__
" Vo ve vo ve vo ve ".
Một đoàn ruồi điếu mệnh cuối cùng cũng được toại nguyện, chúng nó chia thành hai nhóm, một nhóm thu cánh bắt đầu xuyên vào bùn đi tìm thân thể phun máu, một nhóm khác bay về phía cái đầu , điên cuồng tụ tập ở chỗ bị cắt đứt , như là đốt lửa trại vậy.
Trên khuôn mặt binh sĩ kia vẫn còn lộ ra sợ hãi vạn phần , đôi mắt trợn lên .
Lúc hà mã kéo lên thì hắn tưởng bản thân đã được cứu , nhưng không nghĩ tới là đầu bị kéo đứt ra như vậy.
Tiếng mưa rơi đã phiền , tiếng ruồi kêu càng làm người ta buồn bực mất tập trung .
Mạc Phàm , Mục Bạch, Triệu Mãn Duyên bước nhanh tới , thấy cảnh tượng như vậy vẻ mặt cũng trầm trọng đi mấy phần .
" Đều không cứu lên đuợc sao ? " Vẻ mặt của Jason không dám tin hỏi.
Mấy quan quân khác đều lắc đầu.
Đội ngũ có hơn ngàn người , mà người rơi xuống bùn cũng nhiều vô cùng , vì thế mà thảm kịch tương tự đang xảy ra không ngừng.
Có mấy người chỉ rơi đến mắt cá chân , đến cả hai chân cũng không rút lên được.
Mà đợi đến lúc hai chân người này trong bùn thì căn bản người này không sống được.
Càng lúc có càng nhiều ruồi điếu mệnh dùng bữa , chúng nó có thể chui vào bùn, ăn no rồi lại bay ra ngoài , vung cánh tìm tới một hốc cây nào đó ở rừng mưa nhiệt đới để đẻ trứng.
Vì thế mà ruồi điếu mệnh đưa ra dấu hiệu tử vong là chính xác.
" Lão Triệu, cậu cũng mò không ra sao ? " Mạc Phàm hỏi.
Triệu Mãn Duyên lắc đầu.
Tốt xấu Triệu Mãn Duyên cũng là pháp sư Thổ hệ siêu giai, nhưng mà kết cấu đầm lầy này khó mà thay đổi.
Mà những người rơi vào một nửa , chưa rơi hoàn toàn, thân thể của bọn họ như là ngập hết vào trong bùn, nếu như dùng man lực quá mức thì sẽ trực tiếp kéo đứt thân thể .
" Nếu như tớ đóng băng toàn bộ đầm lầy thì chẳng khác nào nói cho phản quân là chúng ta ở đây " Mục Bạch cũng vạn phần bất đắc dĩ nói.
Thời gian trôi qua , những chỗ trước đó còn cát bước được cũng bắt đầu chậm rãi ngập bùn.
Bùn trong đầm lầy chia thành từng khối, khá giống ruộng nước, tốt xấu cũng có thể cất bước trên bờ ruộng.
Nhưng mưa to không ngừng tưới xuống , từng khối bùn đang hoà cùng nhau, xâm chiếm những chỗ vốn dĩ có thể cất bước.
Một đám người như rơi vào giữa hồ bùn mù mịt, vì thế mà bọn họ đứng bất động tại chỗ cũng xảy ra vấn đề được , di chuyển thì có thể giẫm vào vũng bùn chí mạng kia, mà không di chuyển thì chờ bị ngập chết .
" Mạc Phàm , cậu đang làm gì vậy , cậu để cho cáu đầu đó mồ yên mả đẹp đi...giảng đạo lý thì cậu treo đầu lên cây cho khô thì cũng không mồ yên mả đẹp " Triệu Mãn Duyên nói.
Mạc Phàm cầm cái đầu lên , kiểm tra cẩn thận.
" Dưới bùn còn phần cổ , chỗ này còn dính bùn " Mạc Phàm chỉ vào bùn phía trên .
" Tiên sư nó , gần mực thì đen gần đèn thì sáng , cậu đừng có học theo tên Mục Bạch biến thái kia " Triệu Mãn Duyên quay đầu đi rồi nói.
" Thân thể rơi vào trong bùn hầu như không lấy ra được, nhưng cậu nhìn phần cổ của hắn này, kỳ thực đã vào trong bùn nhưng bị man lực của hà mã quá lớn cho nên bị đứt.
" Cậu có thể quan tâm tới cảm nhận của tớ một chút có được hay không ? Tớ không có hứng thú với thi thể " Triệu Mãn Duyên không nhịn được mà nói.
Mục Bạch thì tiến tới, dựa theo lời của Mạc Phàm mà tiến hành nghiên cứu tỉ mỉ .
" Bùn có tính lún , nhưng không có lý do gì lại hút mạnh như vậy được " Mục Bạch nói.
" Cậu xem cái này ".
Mạc Phàm xoay cái đầu kia lại.
Cùng lúc đó thì Triệu Mãn Duyên ở một bên non mửa.
Mục Bạch đến gần xem, rất nhanh phát hiện một chỗ khác thường.
" Vết ngón tay ? " Mục Bạch kinh ngạc nói.
" Vết móng vuốt " Mạc Phàm sửa lại lời.
Sau khi rửa sạch cái đầu có dính bùn , trên cổ binh sĩ này lộ ra vết móng vuốt rất mờ .
" Có thứ trong bùn nắm lấy bọn họ " Mục Bạch bỗng nhiên hiểu ra nói.
Mạc Phàm gật đầu.
Thổ nhưỡng không có vấn đề , Mạc Phàm cũng là pháp sư Thổ hệ, rất nhanh đã tập trung kiểm tra .
Bùn có thêm phụ lực, không thể mạnh tới mức chống lại không gian niệm lực cùng man lực của triệu hoán thú , vì thế mà Mạc Phàm hoài nghi bùn này có ma pháp nguyền rủa mà mình không biết , hoặc có thứ quái lạ nào đó .
" Đúng , nhưng tạm thời không biết là gì cả " Mạc Phàm nói .
" Giả như phía dưới thật sự có thứ gì thì đám ruồi điếu mệnh này sẽ giúp chúng ta vẽ ra " Mục Bạch nói .
Mạc Phàm không hiểu ý của Mục Bạch.
Mục Bạch mở lòng bàn tay ra , trên đó có một ít cốt phấn màu lam sậm tương tự với phấn tìm yêu, không biến mất trong mưa, trái lại sẽ trôi về những ruồi điếu mệnh .
" Vừa nãy thấy những con ruồi điếu mệnh có thể chui vào bùn thì tớ đã để chúng nó mang theo lam cốt hùynh phấn này " Mục Bạch nói .
" Thông minh đấy " Mạc Phàm giơ ngón tay cái với Mục Bạch.
" Hẳn là sẽ có kết quả ngay lập tức " Mục Bạch nhìn chằm chằm vũng bùn màu đen.
Lam cốt huỳnh phấn là loại phấn màu dính chặt lên người yêu ma , không dễ dàng loại bỏ , là một loại thuốc cao cấp hơn phấn tìm yêu, thứ này cũng chỉ có những dược sư tự mình điều phối, mang ra bán là sẽ bị thợ săn mua tới tấp.
Mục Bạch làm nghề dược sư càng ngày càng tinh.
Làm cốt phấn cũng chủ yếu đối phó với những sinh vật âm hồn, ảnh quỷ , để thân thể chúng nó phát ra ánh sáng có hiệu quả xuyên thấu.
Vì thế mặc dù là bùn thì ánh sáng của lam cốt phấn vẫn truyền tới được, trừ khi thứ đó ở sâu dưới bùn .
" Cấp trên , có thứ gì đó ở phía dưới , hãy bảo các binh sĩ chú ý một thoáng những nơi có ánh sáng màu lam sậm " Mạc Phàm nhắc nhở Jason một câu.
" Có thứ gì ? " Jason hỏi.
" Chưa biết được , chúng tôi vẫn đang kiểm tra " Mạc Phàm nói .
Đầm lầy bùn nhìn qua yên tĩnh như hồ nước màu đen , không có bong bóng kỳ quái, cũng không có vòng xoáy.
Lam cốt phấn dính chặt vào những ruồi điếu mệnh kia.
Vì thế thấy được những ánh sáng yếu ớt , chúng nó như hạt cát có màu sắc rơi vào trong nước .
Ruồi điếu mệnh ăn xác.
Dần dần từng hình người lam sắc hiện ra phía dưới đầm lầy, người trên mặt đất nhìn mà phát tởm .
Sau khi cốt phấn màu lam xuất hiện thì làm cho quân đoàn sợ suýt nữa nhảy lên .
Những khung hình người kia đang di chuyển ,chúng nó ở phía dưới bùn, di chuyển tới chỗ mấy binh sĩ rơi vào bùn cách đó không lâu .
Rõ ràng là chúng nó đã chết nhưng lại đưa tay ra nắm lấy mắt cá chân của những binh sĩ còn sống .
Như ác quỷ trong lò nung địa ngục, điên cuồng dữ tợn kéo người sống xuống.
Tuy rằng trầm quang màu lam chỉ phác hoạ ra đường viền , nhưng nhìn tận mắt phía dưới khiến ngườu ta tê cả đầu.
Không phải thứ gì nắm lấy các binh sĩ.
Mà là những binh sĩ đã ngã xuống kéo cả người bọn họ xuống .