- “ Thiếu gia. Ngươi tỉnh lại.” Một thiếu nữ ăn mặc quần áo nha hoàn vừa bước vào phòng. Nhìn thấy Long Phi hắn đang ngồi mép giường thì thất thanh hô.
Long Phi cũng đưa mắt nhìn ra cửa phòng liền thấy một loli.
Khuôn mặt trái soan. Chân mày lá liễu. Con mắt giống như nước suối trong suốt.
Chỉ là tuổi tác còn nhỏ trổ mã không có toàn diện. Chỉ cần cho thêm nàng vài năm nữa thôi. Tuyệt đối là khuynh quốc khuynh thành đại mỹ nữ.
Nàng tên là Kiều Kiều.
Hơn mười năm trước. Thái gia hắn tình cờ ra ngoài nhặt về. Bởi vì Long Phi cha mẹ mất tích. Tính cách hắn có chút cô tịch. Thái gia liền cho Kiều Kiều đi theo Long Phi.
Hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên. Khi Long Phi còn là thiên tài thời điểm. Nàng ở bên cạnh hắn. Long Phi bị cường giả thần bí phế Đan Điền rút Long Thần huyết mạch. Nàng vẫn đi theo chăm sóc cho hắn. Hắn bị gia tộc chèn ép. Phải đến nhà lá dưới chân núi hoang bên rìa Thần Long Hầu Phủ sống tạm bợ. Nàng vẫn một mực đi theo hắn. Toàn tâm toàn ý chiếu cố Long Phi.
Một năm nay. Nếu như không có Kiều Kiều chăm sóc. Long Phi đã sớm chết.
Long Phi tâm tồn cảm kích. Mặc dù hắn không còn là lúc trước Long Phi. Nhưng trong trí nhớ. Tiềm thức nói cho hắn biết.
Nha đầu này là một trong những người trên cái thế giới này chân thành đối với hắn.
Cũng là hắn tại Dị Giới này thân nhân duy nhất.
Kiếp trước hắn là cô nhi. Từ nhỏ đã không có cha mẹ. Xung quanh một người thân cũng không có. Hiện tại ở bên cạnh hắn có thân nhân. Hắn sẽ liều mạng quý trọng.
- “ Ừm.” Long Phi khẽ gật gật đầu,
Ngay vào lúc này.
- “ Kiều Kiều. Hôm nay là kỳ hạn chót. Ta xem ngươi thoát nào. ” Một đạo thô cuồng âm thanh âm vang lên.
Bên trong căn phòng.
Kiều Kiều sắc mặt tái đi. Bị dọa sợ đến run rẩy.
Long Phi hai hàng lông mày nhíu lại. Hắn nghe thanh âm có chút quen tai.
“ Lý Tam ” Là Long gia tạp vụ quản sự một trong.
- “Hắn tới thu sổ sách.” Kiều Kiều gật đầu rụt rè nói.
- “ Thu sổ sách.” Long Phi hắn cũng không biết tạp vụ quản sự đến thu tiền sổ sách gì. Bất quá. Theo hắn biết Lý Tam này cực độ háo sắc. Tham luyến Kiều Kiều sắc đẹp không phải là một ngày hay hai ngày sự tình.
Kiều Kiều thấp giọng nói:
- “Mấy ngày trước Thiếu Gia bị Long Ngạo đánh bất tỉnh. Ta tìm hắn vay tiền mua thuốc cho Thiếu Gia chữa trị. Vốn là nói ba tháng sau trả tiền. Nhưng không biết tại sao bên trên giấy nợ biến thành ba ngày. Hôm nay là kỳ hạn chót.”
- “ Còn không mau ra đây cho ta. Chỉ cần ngươi đáp ứng theo ta một đêm, tiền sự tình được rồi.” Lý Tam thanh âm lại vang lên lần nữa kèm theo tiếng cười dâm.
- “ Nếu ngươi muốn. Sau này đi theo ta luôn cũng được. Ha ha ha. Đi theo ta ăn ngon mặc đẹp. So với ngươi đi theo tên phế vật thiếu gia tốt hơn nhiều. Kiều Kiều ta đây là cho ngươi cơ hội. Lúc trước Long Phi còn là thiên tài còn có thể bảo vệ ngươi. Nhưng hắn tại hắn là phế vật. Là Long gia hổ thẹn phế vật. Từ trên xuống dưới nhà họ Long chỉ mong hắn chết. Ngươi đi theo hắn chỉ có thể bị liên lụy. Đi theo ta. Ta nhất định sẽ thật tốt đối đãi với ngươi. Ha ha ha...”
Long Phi nghe hét được những lời mà Lý Tam vừa nói liền giận tím mặt.
Một cái tiểu tạp vụ quản sự cũng dám khi dễ đến trên đầu của hắn.
- “ Không biết sống chết.” Long Phi tức giận mắng một tiếng. Lập tức lao ra khỏi phòng.
- “ Lý Tam. Ta xem là ngươi chán sống rồi.” Long Phi nộ mục trừng trừng nhìn Lý Tam quát.
Lý Tam sững sờ, hơi kinh hãi. Ngay sau đó cười lạnh một tiếng nói:
- “ Ui ai. Ngươi còn coi mình là Long gia Đại Thiên Tài đấy à. Hừ. Ngươi bây giờ chẳng qua chỉ là phế vật. Đan Điền bị phế. Ngươi bây giờ là cái thá gì. Cũng không lấy nước đái của mình soi bản thân là cái thứ gì. Hừ.”
Lý Tam hắn hoàn toàn không đem Long Phi coi ra gì.
Ở Long gia. Cũng không có ai coi Long Phi ra gì.
Bởi vì hắn là Đan Điền bị phế tan tành. Vĩnh viễn chỉ là một cái phế vật.
- “ Tanh Tách...” Long Phi hai quả đấm nắm chặt. Nổ vang tanh tách.
- “ Long gia Đại Thiếu Gia nổi giận. Ta rất sợ đó nha. Tới a. Mau tới đánh ta a. Nhìn ngươi phế vật này có thể hay không đụng phải ta vạt áo.” Lý Tam cười nhạo nói.
Kiều Kiều lập tức kéo tay của Long Phi lắc đầu nguây nguẩy nói:
- “ Thiếu gia. Hắn là Nhất cấp Chiến Sĩ. Thiếu Gia không thể đánh với hắn đánh.”
Hiện tại Long Phi chỉ là phàm nhân. Không có cấp bậc. Căn bản không phải là đối thủ của Lý Tam.
Cho nên Lý Tam hắn mới dám phách lối.
- “ Thế nào. Sợ. Không dám tới a. Ngươi cái phế vật này lão tử một cái tay cũng có thể giết chết ngươi. Còn dám ở trước mặt ta phách lối. Hừ. Không biết lượng sức.” Lý Tam lớn tiếng cười nhạo nói.
Lửa giận đang lăn lộn. Bị người khi dễ đến loại trình độ này, Long Phi không nhịn được.
- “ Kiều Kiều. Đã đến giờ trả tiền. Hôm nay trả tiền. Hoặc là theo ta một đêm. Nếu không. Ta thủ đoạn ngươi cũng biết. Dĩ nhiên ta sẽ không đánh ngươi. Ngươi như vậy yểu điệu tiểu mỹ nhân ta thế nào chịu đánh. Bất quá vị này phế vật Đại Thiếu Gia. Hắc hắc...” Lý Tam nhìn chằm chằm Kiều Kiều yểu điệu khuôn mặt nhỏ bé khoé miệng bắt đầu rỉ nước bọt.
Kiều Kiều đôi mắt rưng rưng nhìn Long Phi. Cuối cùng bước ra một bước.
Ngay vào lúc này. Long Phi kéo Kiều Kiều. Lại khẽ nói:
- “ Chỉ cần ta còn sống. Trên cái thế giới này không người nào được khi dễ ngươi.”
Nói xong. Long Phi nhấc chân bước ra một bước.
Đúng lúc này ở dưới chân có một con cóc không biết từ đâu nhảy ra.
Mà lại còn nhảy đúng toạ độ của bước chân của hắn chuẩn bị hạ xuống.
- “ Bẹp.”
- “ Oa.” Con cóc ghẻ hét thảm một tiếng. Bị Long Phi hắn giẫm trúng máu me nội tạng lẫn lộn tùng phèo.
Cũng tại lúc này.
- “Đinh.”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi giết chết một con cóc ghẻ lấy được 10 Kinh Nghiệm Điểm.”
- “Đinh.”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi kích động ‘Cuồng Bạo thuộc tính’ bạo nổ xuất Thần cấp kỹ năng ‘Cáp Mô Công’ “Có” hay “Không” tu luyện.”
- “Đinh.”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi thăng cấp Trở thành Nhất cấp Chiến Sĩ.”
Ba đạo âm thanh trong đầu hắn vang lên. Long Phi hơi chuyển động ý nghĩ một chút. “Tu luyện”
Mà trong giận trong lòng hắn cuối cùng cũng bộc phát ra. Thân thể hắn trầm xuống. Gần như nằm rạp ở trên mặt đất. Trong cổ họng phát ra tiếng kêu lạ.
- “ Thiếu gia.” Kiều Kiều sắc mặt đại biến hô.
- “ Phế vật. Coi như ngươi quỳ xuống cũng vô dụng. Hôm nay ta nhất định phải lấy được Kiều Kiều, cái này tiểu mỹ nhân là...” Lý Tam cười như điên. Hắn còn chưa nói xong.
Long Phi thân thể hắn giống như đạn đại bác từ dưới đất bắn lên. Tay phải nhô lên qua đầu.
- “ Ầm.”
Long Phi hắn đấm vào Lý Tam bụng. Lý Tam cả bụng bị lõm vào. Đôi mắt như muốn lòi ra ngoài. Ngay cả thống khổ thanh âm cũng không kịp phát ra. Trực tiếp bị đánh bay.
- “ Ầm.” Cả người Lý Tam đụng vào tường đất. Cũng bị va sụp.
Long Phi phi thân đến một cước giẫm lên mặt Lý Tam đôi mắt âm lãnh nhìn hắn. Lạnh lùng quát:
- “ Chó má. Dám ở trước mặt Bản Thiếu Gia phách lối. Có thoải mái hay không.”
Lý Tam lục phủ ngũ tạng đau như bị nứt ra. Nhưng lúc này hắn như cũ mạnh miệng nói:
- “ Long Phi. Ngươi tốt nhất nên xin lỗi ta. Nếu không. Ta lập tức hướng Long tổng quản bẩm báo. Long tổng quản chính là cậu của ta. Ngươi dám đắc tội ta. Ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn.”
- “ Ngươi cho rằng là ngươi còn có thể sống. Để đi bẩm báo sao.” Long Phi nhìn Lý Tam cười gằn.
- “ Ngươi cái phế vật này dám giết ta. Cậu của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Lý Tam trong lòng có chút sợ hãi. Nhưng vẫn mạnh miệng không ngừng uy hiếp.
Kiều Kiều nghe được Long Phi muốn giết Lý Tam liền trợn mắt há hốc mồm. Lập tức lao tới khuyên can:
- “ Thiếu gia. Nếu như hắn chết Long Đại Diệu sẽ không bỏ qua cho chúng ta a.”
- “ Phế vật. Ngươi có nghe hay không. Ngươi nếu là dám giết ta thì.....”Lý Tam còn chưa nói xong thì.
- “ Ầm.”
Một quyền nặng nề đánh thẳng vào Lý Tam khuôn mặt. Một quyền này hắn dùng cả Cáp Mô Công lực. Trực tiếp đem Lý Tam đầu cho đánh bể. Mái tươi bắn tung toé. Văng đến tận Long Phi trên mặt.
- “Uy hiếp chúng ta, chỉ có một kết quả. Chết.” Long Phi lạnh buốt nói.