Cả nhóm yên lặng trong giây lát, bầu không khí có chút khó xử.
Ứng Lê phải mất vài giây mới hiểu được là chuyện gì xảy ra.
Cậu theo bản năng nhìn về phía Kỳ Tà.
Kỳ Tà cúi đầu, ánh mắt một mực dừng lại ở trên màn hình, giữa hai lông mày hình thành một nếp nhăn nhẹ, nguồn sáng yếu ớt từ màn hình khúc xạ tới, khiến lông mày và mắt hắn dịu lại.
Ứng Lê có chút ngoài ý muốn Kỳ Tà sẽ giúp cậu giải thích, bởi vì trải qua một ngày ở chung, cảm giác ranh giới của Kỳ Tà rất mạnh, thậm chí chí có thể gọi là lạnh lùng, giống như tuyết trắng xóa trên đỉnh núi kỳ lạ, cao thượng lạnh lẽo, không thể tiếp cận, nhưng Ứng Lê hiện tại lại cảm thấy hành động này của hắn còn rất ấm áp, rất có tình người.
Trong nhóm đã có người đi ra hòa giải.
Tạ Văn Thời gửi một biểu tượng cảm xúc, nói: "Thầy Lý, anh bảo mẫu của bọn em mới 20 nha."
Tống Tức Mặc cũng nói: "Đạo diễn Lý lại biết bảo mẫu trước đây của chúng ta là dì."
Lần khó xử này là do Ứng Lê gây ra, cậu cũng không thể làm chim cút không nói lời nào, thế là cậu liền gõ bàn phím nói: "Chào đạo diễn, cứ gọi tôi là Tiểu ứng......"
Đạo diễn vui vẻ đồng ý, bầu không khí dần trở nên sôi nổi.
Trương Thiếu Lăng nói người của tổ tiết mục ngày mai sẽ đến lắp đặt thiết bị, kêu bọn hắn ngủ sớm, để lại ấn tượng tốt với người ta.
Thời gian cũng không còn sớm, các thành viên đều trở về phòng nghỉ ngơi, lúc lên cầu thang, Ứng Lê gọi Kỳ Tà lại.
"Kỳ Tà."
Kỳ Tà quay đầu nhìn cậu.
Ứng Lê đi về phía trước hai bước.
"Vừa rồi cảm ơn." Ứng Lê tiến lên hai bước.
Cậu mang dép lê, chân vừa gầy vừa trắng, đầu ngón chân còn có chút hồng.
Kỳ Tà nhìn xuống, rất nhanh lại dời mắt, thu lại cảm xúc trong mắt, gật đầu.
"Nghỉ sớm một chút, ngủ ngon." Ứng Lê cười với hắn, sau đó xoay người trở về phòng.
Kỳ Tà đứng một lúc, sững sờ, chỉ thấy cửa phòng ngủ đóng lại, hắn mới phục hồi lại tinh thần, máy móc bước lên lầu.
Trước khi đi ngủ, đi lướt trạm C một lần đã trở thành thói quen của Ứng Lê, cậu đã đăng nhập vào tài khoản chính của mình, hộp thư riêng đã có 99+ tin.
*Mình sẽ đổi Station C thành Trạm C, lười sửa nên mấy chương trước vẫn để như cũ nha.*
Các tin nhắn riêng tư của trạm C được sắp xếp theo độ thân mật, độ thân mật càng cao, tin nhắn càng gần phía trước. Độ thân mật cũng có thể dựa vào tặng quà để xoát, rất nhiều fan hâm mộ vì để tăng mức độ thân mật mà điên cuồng gửi quà đến chủ Livestream mà họ thích. Quà tặng được dùng để tăng mức độ thân thiết, đây cũng là một cách trá hình để nền tảng thu tiền.
Ứng Lê mở tin nhắn riêng tư, tin nhắn riêng phía trên cùng do một người hâm mộ có ID là "-20" gửi tới.
- 20: [Hôm nay có phát sóng trực tiếp không?]
Ứng Lê trượt xuống, phát hiện có rất nhiều fan đang hỏi cậu có phát sóng trực tiếp hay không.
- 20 là một fan cũ của Ứng Lê, người đã theo dõi cậu kể từ khi cậu đăng bài hát đầu tiên của mình, anh ấy chưa bao giờ bỏ lỡ một buổi phát sóng trực tiếp nào và có mức độ thân thiết với cậu là 98%, cao nhất trong số tất cả người hâm mộ.
Ứng Lê đã mất một tuần để tìm được việc làm, qua một tuần phải phát sóng trực tiếp, cậu vốn định phát sóng trực tiếp vào tối hôm qua, nhưng cậu quá mệt mỏi để nói chuyện sau khi dọn dẹp xong biệt thự, vì vậy hôm nay cậu không thể hoãn lại nữa.
Ứng Lê trả lời anh: [Phát sóng.]
Phía đối diện trả lời rất nhanh: [Được.]
Lúc Ứng Lê phát sóng trực tiếp đại đa số thời gian đều hát, nhưng hôm nay điều kiện không cho phép, cũng chỉ có thể nói chuyện phiếm.
Cậu đeo tai nghe, nhấn nút phát sóng.
[-20 Vào phòng phát sóng trực tiếp của bạn.]
Ứng Lê nhìn thấy hệ thống nhắc nhở: " Thật nhanh."
- 20: [Đang đợi.]
Ngay sau đó, ngày càng có nhiều người tiến vào phòng phát sóng, mưa đạn cũng nhanh chóng tăng lên, rất nhanh liền đem tin nhắn của anh ta đi lên.
[Lợi ích của việc thức khuya!!!]
[Lê Lê! Thật sự là Lê Lê! Tôi còn tưởng rằng là tôi hoa mắt.]
[ Cháu gái đặt điện thoại của nó trên mộ của tôi và nói: Bà nội, người livestream trực tiếp mà bà quan tâm đã phát sóng.]
[Đã một tuần không phát sóng trực tiếp rồi, có phải anh không yêu bọn em nữa không?]
[Nếu không phát sóng trực tiếp tôi sẽ báo cảnh sát, hỏi cảnh sát là ai bắt chồng tôi đi.]
Ứng Lê ôm tai, nhỏ giọng nói: "Gần đây có chút việc."
Thanh âm của cậu rất nhẹ, âm cuối nhẹ nhàng trôi chảy, tiến vào trong tai.
Màn hình lại nổ tung.
[Lỗ tai lại muốn mang thai.]
[Giống như dán vào tai tôi nói chuyện, a a a cả người đều cảm thất mềm nhũn.]
[Xú không biết xấu hổ, tôi đang nằm trong lòng anh ấy.]
[ Cậu chen qua một bên, ba người chúng ta đi cùng nhau.]
[Các chị ơi, đây là khu vực màn đạn, không phải vùng đất hoang, cẩn thận kẻo bị cấm, thuận tiện nói một câu, em ở dưới gầm giường của các chị đấy!]
[Mẹ kiếp, ai con mẹ nó báo cáo cáo tôi?!]
[Ha ha ha ha, thật đúng là bị báo cáo.]
Ứng Lê bật cười, fan của cậu hầu hết đều là con gái, nhưng khi nói đến ngôn ngữ thô tục thì người này còn hơn so với người trước, hơn nữa từng câu đều là hổ lang chi từ, bị ban quản lý tuần tra cấm hai cái cũng không có gì ngạc nhiên.
*Hổ lang: ác thú, như hổ và chó sói. Chắc là chỉ người nói chuyện hung dữ như hổ chăng?*
Hiếm khi có mấy người nghiêm túc hỏi cậu: [ Chuyện gì vậy? Chúng tôi có thể hỗ trợ được không?]
Ứng Lê nói: "Đã giải quyết xong rồi."
[-20 đã gửi - - vòng đu quay X10]
Hệ thống đột nhiên nhắc nhở Ứng Lê nhận được 10 vòng đu quay, vòng đu quay là món quà đắt nhất ở Trạm C, một cái có giá gần 2000 tệ.
Các hiệu ứng đặc biệt của quà tặng gần như có thể nhấn chìm màn đạn trên màn hình.
[Đại lão hào khí!]
*Hào khí: là khí phách hào hùng, là ý chí quyết chiến, quyết thắng, là bản lĩnh ngoan cường, chỉ tiến không lùi, không chịu đầu hàng, khuất phục trước bất cứ thế lực nào.*
[-20 đại lão cũng ở đây, sao không ra ngoài tương tác vậy.]
[Anh ấy không ở đây lúc nào?]
[ -20 Gửi đi --- Vòng đu quay X10, thổ hào vung tiền như rác, mọi người mau vào xem!!]
*Thổ hào: là một thuật ngữ cũng như là ngôn ngữ mạng tiếng Trung được dùng để chỉ đến những người giàu có.*
Hiệu ứng cao cấp càng không ngừng xuất hiện, mắt thấy anh ta còn muốn gửi, Ứng Lê đã nhanh chóng ngăn anh ta lại: " Anh đừng gửi nữa, tôi vẫn chưa ký hợp đồng với Trạm C, số tiền này không lấy ra được, anh gửi cho tôi cũng là lãng phí."
Người hâm mộ khen thưởng phải rút một nửa cho nền tảng, trong tài khoản Ứng Lê 90% đều là khen thưởng của "- 20", nhưng cậu không ký hợp đồng với Trạm C, một phân tiền cũng không lấy ra được.
- 20: [Tăng độ nổi tiếng.]
Các hiệu ứng đặc biệt cao cấp sẽ hiện trên toàn bộ nền tảng và một số người qua đường sẽ theo liên kết màn hình nổi để xem.
Ứng Lê dừng lại một chút: "Cảm ơn."
Không hợp đồng với trạm C thì sẽ không cho vị trí đề cử, nhưng bởi vì hơn hai mươi vòng đu quay, Ứng Lê thoáng cái đã được đưa lên bảng xếp hạng phổ biến của trang chủ.
"Hôm nay tôi không hát, không tiện lắm, trò chuyện một chút đi."
- 20: [ Trò chuyện cái gì?]
Câu nói này hỏi Ứng Lê, cậu còn là lần đầu tiên trực tiếp trò chuyện, cũng không biết muốn nói những gì, chỉ có thể tại mưa đạn khu tìm một chút chủ đề.
[-20 là làm nghề gì vậy, thật có tiền, mỗi lần trực tiếp đều gửi nhiều như vậy quà tặng.]
- 20: [Ăn bám.]
[Ha ha ha ha, thật là hài hước.]
[ Người ta ăn bám, mình cũng ăn bám, ăn bám của mẹ già.]
[-20 nói thật đi, anh tặng Lê Lê của chứng tôi nhiều quà như vậy, phải chăng đã yêu cậu ấy rồi không?]
- 20: [ Cho nhìn sao?]
"Hả?" Ứng Lê trông thấy anh ta đăng bài, nhưng không hiểu ý nghĩa của nó.
- 20 lặp lại một lần: [Cho nhìn sao?]
Ứng Lê có cảm giác không ổn, chần chờ hỏi: "Nhìn cái gì?"
- 20: [ Khuôn mặt.]
Ứng Lê chợt sững sờ, cậu chưa từng lộ mặt ở trạm C, phát sóng trực tiếp cũng là màn hình đen, hơn một triệu fan thì cần dựa vào ca khúc và giọng nói của cậu hấp dẫn tới, vừa nghe cậu có thể muốn lộ mặt, màn hình đều phấn khích cả lên.
[A a a a a a a a, Lê Lê sắp lộ mặt?]
[-20 cũng chưa thấy qua khuôn mặt Lê Lê? Tôi không tin.]
[A a a a, chết tiệt, Lê Lê sắp lộ mặt rồi.]
Ứng Lê cong ngón tay từ chối: "Thật xin lỗi, tôi không muốn lộ mặt." Không phải cậu không muốn bị người khác nhận ra, mà là cậu không muốn bộc lộ bản thân quá nhiều.
[A, đáng ghét!]
[-20 Anh mau uy hiếp cậu ta, cậu ấy không lộ mặt thì không tặng quà.]
Để lấy lòng vị đại ca đứng nhất trong danh sách, những người phát sóng trực tiếp khác dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, đừng nói là lộ mặt, ngay cả quỳ xuống cũng không thành vấn đề.
- 20 chưa từng đưa ra bất kỳ yêu cầu nào trong phòng phát sóng trực tiếp của Ứng Lê, nhưng lần đầu tiên đưa ra còn bị từ chối, Ứng Lê sau khi nói xong cũng không lộ mặt, lại không trực tiếp trả lời, người xem đều cho rằng nhất bảng đại ca* đang tức giận.
Làn đạn nhanh chóng đổi mới, Ứng Lê nhìn chằm chằm vào màn hình, mỗi một cái cậu đều chăm chú nhìn, nhưng không nhìn thấy - 20 trả lời, anh ta đang tức giận sao?
Cậu nửa nhắm mắt, trong lòng nổi lên một loại cảm xúc khác thường, nhưng khi nhìn thấy ID quen thuộc nhấp nháy ở cuối trang, cảm xúc này liền hoàn toàn biến mất.
- 20 nói: [Ừ, không lộ.]
Ứng Lê khẽ cười, nói: "Cảm ơn."
[Chạm đến là dừng, thật là một quý ông!, lại động tâm một cái.]
[ Cậu động tâm với anh ta sao? Cậu là động tâm với tiền!!]
[Lại nói ID của đại lão -20 là có ý gì vậy? Hỏi anh ta cũng chưa bao giờ nói.]
[Ha ha, đó là người ta lười để ý đến cậu.]
[Lê Lê hỏi một chút đi, cậu hỏi anh ta nhất định sẽ nói.]
"Tôi hỏi anh ta nhất định sẽ nói?" Ứng Lê không biết bọn họ làm sao đưa ra kết luận này.
- 20 sẽ ở phòng phát sóng trực tiếp cho cậu rất nhiều quà tặng, nhưng anh ta rất ít tìm cậu nói chuyện, thỉnh thoảng tìm cậu chính cũng là hỏi cậu có phát sóng hay không, nhưng tối nay anh ta lại đặc biệt nói nhiều.
Ứng Lê: "Có fan hỏi ID của anh là có ý gì."
[-20: Cậu có muốn biết không?]
Ứng Lê suy nghĩ một chút rồi nói: "Có, kỳ thật tôi cũng rất tò mò.]
- 20: [ -20cm.]
---------------Tác giả có lời muốn nói------------------
Fan: Có 20? Tôi không tin, trừ khi tôi nhìn thấy nó.
Trạm C là tham khảo thiết lập của Trạm B, độ thân mật của các tin nhắn riêng tư là tôi tạo ra.
Đẩy bài viết của một người bạn
《Làm Nam Đức Công Xuyên Thành Kẻ Cặn Bã【 trùng tộc 】》
Tác giả: Thư Hương (hoặc Xu Vãng)
*Tên truyện với tên tác giả không chắc lắm, chỉ hao hao giống.
Link truyện: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=8051662 *
Chu Viễn, sống trong lò hỏa thiêu nên hiểu sâu sắc một đạo lý: Mỗi một bông hoa chỉ có thể hỏa táng trong một nhà chôn cất.
Cuối cùng, sau khi làm việc tăng ca liên tục ba ngày ba đêm, hắn chết một cách đột ngột và vinh quang, xuyên tới trùng tộc thế giới.
Trong cuộc hành trình của mình, Chu Viễn trở thành một người đàn ông vô dụng, chỉ biết dựa vào vị nữ vương của mình để cung cấp cho hắn thức ăn và đồ uống, thực hiện ước mơ của mình.
Nhưng thời gian nghỉ ngơi không có qua bao lâu, hắn rất nhanh liền phát hiện --
Nguyên chủ là một tên cặn bã!
Hắn cư nhiên hứa sẽ cưới một người phụ nữ khác làm hầu gái!
Chu Viễn trên mặt tràn đầy sợ hãi: Đa thê là phạm pháp!!
Ngoài ra nguyên chủ còn định ngoại tình!
Chu Viễn: Ngoại tình sẽ bị hỏa thiêu!!!
Nguyên chủ còn nói với bạn bè rằng tình nhân của anh ta mỗi ngày đều đi làm việc không hiểu phong tình, khắp nơi đều hạ thấp cô ấy.
Chu Viễn: Vợ tôi đã làm việc vất vả khổ sở kiếm tiền để nuôi gia đình, lại còn mắng cô ấy như vậy phi! Đồ cặn bã!!!
—
Chu Viễn rút ra kinh nghiệm đau thương, không bao giờ trở thành một tên cặn bã.
Phải vì vợ vất vả kiếm tiền mà cắt bỏ hoa đào thối, cho vợ quan tâm an ủi, ngăn chặn bạo lực sau khi kết hôn!
—
Astor trời sinh không thích nam nhân, nam chủ của hắn chẳng qua là do đế quốc ép buộc, hắn lạnh lùng nhìn nam chủ của mình tán tỉnh nữ nhân khác mà không động lòng.
Cho đến một ngày, hắn nhận ra nam chủ của mình đã thay đổi.
Nam chủ không còn tìm hoa cầu liễu, ngược lại chuẩn bị cơm ngon chờ hắn trở về.
Khi ai đó nói xấu về hắn, nam chủ luôn là người đầu tiên đứng ra bênh vực hắn, đánh người ta máu me be bét.
Sẽ đối với hắn ôn nhu cười, còn có thể nhẹ nhàng vuốt ve đầu của hắn.
—
Ngày ngày nghĩ đến nằm ngửa, nhưng một mực nằm thẳng, Lục quân công x bên ngoài trước mặt trùng tộc lãnh khốc vô tình, trước mặt thẹn thùng tiếp cận nam chủ người Nguyên soái thụ.
* Thêm vào:
Tìm kiếm Từ khóa: Nhân vật chính: Chu Viễn, Astor ┃ Vai phụ: ┃ Cái khác:
Một câu giới thiệu: Một đôi tình nhân hồi ký.
Quan niệm: Hôn nhân không chỉ có tình yêu, còn có trách nhiệm. *
Ghi chú: Bản này đại khái xác định là một đôi chồng chồng mỗi ngày ân ân ái ái chọc mù mắt người khác() Thank You, Trong khoảng thời gian 2023-06-01 01:41:26 ~ 2023-06-02 12:41:07 Thiên thần nhỏ bầu chọn cho ta chúa tể hay dịch dinh dưỡng ~ Cảm ơn.
Anh cả - Người anh có độ tuổi lớn nhất trong các anh chị em.Anh trai - Cách xưng hô lịch sự với một người đàn ông trạc tuổi hoặc lớn hơn mình và đáng nể trọng.Thũ lĩnh lãnh đạo một băng đảng, hội nhóm.Ông chủ, lão bạch.Ở Trung Quốc, đại ca còn là tiếng xưng vợ chồng. *