Tổng Tài Anh Tàn Nhẫn Quá Rồi

Chương 77: 77





Trong bữa ăn Thương Thụy Mặc cứ líu lo gấp cái này cho Tiểu Anh gấp cái kia cho Tiểu Bảo, miệng thì luyên thuyên rất nhiều có thể nhìn ra anh rất vui.

Sau khi dùng bữa xong Thương Thụy Mặc tiếc nuối quay về nhà của mình còn Tiểu Anh và Tiểu Bảo tiếp diễn là cuộc sống bình thường thường có.

.

Chap mới luôn có tại [ ТгumTruу eИ.VN ]
Nằm trên cái giường ngủ màu hồng Tiểu Anh ôm Tiểu Bảo trong lòng, vỗ về bé
"Ngày mai mẹ đưa Bánh Bao đến trường mới nha" Tiểu Bảo của cô đến tuổi đi học rồi
Tiểu Bảo tròn xoe mở to đôi mắt lấp lánh của mình nhìn mẹ của mình giọng nói ngọt ngào vui vẻ vang lên
"Dạ"
Tiểu Bảo đợi ngày nay lâu lắm rồi, từ hai hôm trước nghe mẹ nói sẽ đem bé đi bé đã nôn nao đến nóng lòng.

Được đến trường nhất định sẽ rất vui đi, bé nghe người ta nói vui nhất là khi được đi học nha.


"Mẹ đi cùng con ạ?" Tiểu Bảo biết mẹ rất bận, nếu mẹ có thời gian đi với bé, bé thật rất vui đó
"Đúng vậy, Bánh Bao vui không?" Tiểu Anh cười tươi hôn lên trán của bé
"Bánh Bao rất vui ạ" Bé cười rất đáng yêu trên đôi má phún phín lộ ra hai cái đồng tiền
"Bánh Bao ngủ đi, ngày mai mới có tin thần thật tốt để đi đến trường" Tiểu Anh vuốt vuốt lưng Tiểu Bảo, Tiểu Bảo lại rất thích được mẹ vuốt lưng, liền thoải mái như con mèo con trong lòng mẹ an tĩnh, hai mắt dần buông rồi chiềm vào giấc ngủ
Tiểu Bảo vừa ngủ vừa nôn nao đến ngày mai, khi ngủ trên môi bé vẫn treo lên nụ cười mong chờ.

****************
Buổi sáng______
Như lời đã hứa Tiểu Anh đã dậy từ sớm chuẩn bị buổi sáng rồi đưa bé đến trường mới
Chạy xe không quá 15 phút đồng hồ, hai cô đã đến nơi cần đến.

Tiểu Bảo háo hức bước xuống xe, vừa nhìn thấy ngôi trường, hai mắt bé mở lớn kinh ngạc cùng yêu thích "Oa" lên một tiếng.

Cái này bé rất thích.

Ngôi trường không quá to nhưng cũng không quá nhỏ cảm giác vừa đủ rất xinh đẹp lại còn mang không khí trẻ thơ.

Trường được khoác lên mình lớp áo màu xanh nước biển cho người khác cảm giác thanh bình, mỗi ô cửa đều được tô màu đỏ màu vang khác nhau, màu sắc sặc sở phong phú.

Trên tường vẽ nên những con gấu con thỏ đáng yêu vô cùng, những đồ trang trí nhỏ được treo mỗi nơi một ít rất thú vị.

Còn có mấy loại cầu trò chơi cầu trượt, xích đu, nhà banh,....!mỗi cái đều làm khá thấp Tiểu Bảo thiết nghĩ mấy cái này làm như vậy là để mấy bạn nhỏ không bị thương đi.

Còn trồng rất nhiều cây xanh to lớn bao phủ một vùng trời làm cho ta cảm thấy tươi mát.

Bây giờ vẫn chưa đến giờ vô lớp, mấy bạn nhỏ ở đây đều đang vui chơi hết sức hăng hái, Tiểu Bảo nhìn vào liền muốn nhập hội, trên mặt hiện lên vẻ nôn nóng.

Tiểu Anh nhìn thấy biểu cảm thích thú trên mặt của Tiểu Bảo cũng vui lây, ngôi trường này cô chọn cũng mấy hết mấy ngày, rất vừa ý cô.


Một ngôi trường không quá xa nhà bọn cô, không quá áp lực đúng với lúa tuổi của Tiểu Bảo, nhưng bảo đảm đủ tốt để phát huy tài năng của bé.

Giáo viên ở đây cô từng nói chuyện qua ai cũng là người có kinh nghiệm và tài giỏi đặc biệt rất yêu trẻ con.

Cô liền có thể an tâm mà giao Tiểu Bảo cho họ.

"Bánh Bao cảm thấy ngôi trường này thế nào?" Tiểu Anh dịu dàng hỏi bé, nếu bé cảm thấy không hợp cô liền chuyển.

"Con rất thích ạ" Tiểu Bảo nở nụ cười hài lòng nhìn mẹ hồn nhiên trả lời, bé thật sự là rất thích a.

Tiểu Anh nghe được câu trả lời của bé lòng vui mừng, Tiểu Bảo thích là được
" Vậy Bánh Bao cùng mẹ đi vào nha" Tiểu Anh đưa tay để trước mặt Tiểu Bảo để bé nắm vào
"Dạ" Tiểu Bảo ngọt ngào trả lời dùng tay bé nhỏ của bé nắm lấy 2 ngón tay thon dài của mẹ cùng mẹ đi vào, trên môi nở nụ cười háo hức.

Họ không biết ở đằng xa có một chiếc xe đậu ở đó, Tôn Yên Thần âm trầm ngồi trong xe đưa mắt đau thương nhìn ra hai cô, toàn bộ hành động của họ đều bị anh thâu vào mắt.

Anh cũng muốn được cùng Tiểu Anh đưa Tiểu Bảo đi học.

Trong mắt anh đã hiện ra cảnh tượng một nhà ba người hạnh phúc bên nhau, Tiểu Bảo đứng giữa anh và cô đôi tay nhỏ nắm lấy tay hai người giống như tạo thành một sợi dây liên kết.


Sau đó cả ba người cùng vui vẻ bước vào ngôi trường đó, mẹ dịu dàng, ba trầm ổn, con đáng yêu cả ba đều yêu thương nhau, hạnh phúc vô hạn, con đường phía trước họ đi trãi đày hoa hồng.

Nhưng hiện thực lại vả vào mặt anh không thương tiếc, cuối cùng thì anh chỉ có thể âm thầm mà theo dõi hai cô, không thể làm gì khác
Ngay cả cái tư cách âm thàm theo dõi này anh cũng hèn mọn mà xin về, nếu họ biết được anh theo dõi họ chắc chắn sẽ lại càng chán ghét anh.

Thấy hai cô đã đi vào trong anh cũng quay xe rời đi trở về công ty xử lý công việc, những ngày này anh đều giao việc cho Tôn Hạo và Dương Hiển anh không có đến công ty.

Ngày một ngày hai còn có thể cầm cự nhưng nếu anh cứ bỏ mặc công ty như vậy chắc chắn nó sẽ thành một đống hổn loạn, công ty cần anh.

Tiểu Anh và Tiểu Bảo bên này vừa bước vào trường đã thu hút hết ánh nhìn của mọi người.

Giáo viên đến trẻ con ai cùng nhìn họ ánh mắt tán thưởng, mẹ xinh đẹp thuần thục, con đáng yêu xinh xắn, làm người ta nhìn vào cảm thấy thoải mái.

Đặc biết là mấy đứa trẻ ở đó nhìn Tiểu Bảo đến hai mắt phát sáng, Tiểu Bảo siêu cấp đáng yêu nha, hai cái má đó, các bé ai cũng muốn đến hôn một cái, ở đó còn có mấy bé trai đỏ mặt, muốn làm chồng cô bé sau này..