“Anh cũng hỏi một chút, anh hôn vợ của anh, thì có phạm pháp sao?”
“Cố Thành Trung, tôi quên anh rồi, tôi không có tình cảm với anh.”
“Chuyện không có tình cảm này có thể từ từ vun đắp, nhưng bây giờ em vân còn là vợ của anh, chúng ta chưa ly hôn, em vẫn phải thực hiện nghĩa vụ của một người vợ, em hiểu chưa?”
Anh nói đầy đạo lí, thứ tự rõ ràng.
“Anh có ý gì? Nghĩa vụ của người vợ gì chứ?”
“Hai ta yêu thương nhau, bên nhau suốt quấng đời còn lại, không có việc gì thì làm vài chuyện thích làm.”
Sau khi nghe nửa câu sau, mặt của Hứa Trúc Linh đỏ như mông khi.
Mẹ ơi, có người giở trò lưu manh giữa ban ngày ban mặt, có ai tới quản lý không?
“Cố Thành Trung, bây giờ tôi đã có một thân phận mới, không phải là vợ của anhl”
“Em nghĩ hay thật đó, ngoài việc em sử dụng thân phận của người khác, là hành vi phạm pháp, thì nói đơn Diên à, em có thể trở thành người không có hộ khẩu, người không có hộ khẩu nhập cư trái phép, em có biết em phải chịu hình phạt cỡ nào không? Nếu em không thừa nhận em là vợ của anh, vậy thì em chính là kẻ lừa đảo, em lừa lấy tiên trước kia của Trúc Linh. Tất cả di chúc, con dấu cá nhân, đều là em làm giả, em trộm nhiều tiền như vậy, dựa theo pháp luật…”
“Từ từ, từ từ! Số tiền này đều là của tôi”
“Không phải là em không thừa nhận sao?”
“..
Hứa Trúc Linh bị chặn miệng không nói được một câu, cô chớp chớp đôi mắt to, nhìn anh một cách đáng thương.
“Anh hai, anh nói cái gì thì là cái đó, chúng ta thương xót cho nhau, xinh hãy bỏ qua cho tôi được không? Không có hộ khẩu, lừa đảo gì đó, là nói quá. Quan hệ của chúng ta là gì, anh hãy giơ cao đánh khẽ, đừng truy cứu nhé!”
Cô lập tức sợ hãi biến thành con cún, hoàn toàn quên mất những lỗ hổng trong đó.
Nếu Diên không xử lý ổn thỏa chuyện thân phận giúp cô, thì vốn dĩ không thể để cô ra ngoài, dễ người ta năm bắt được nhược điểm như vậy, thì hiệu sức làm việc của Kettering thật sự quá thấp.
Nhưng Hứa Trúc Linh là một tên đồng đội heo, nhìn thì như rank cao thủ, thật ra lại là rank đồng, hơn nữa người phải đối mắt là kẻ thù rank cao thủ, không có lấy chút sức chiến đấu.
Người ta nói ba xạo, là đã dễ dàng diệt được đồ ngốc là cô.
Cố bắt đầu cười một cách nịnh nọt, ngữ khí lấy lòng.
Ngoài mặt thì người hì hì, trong lòng đã mắng cha mắng mẹ từ lâu.
Cô thật sự rất hối hận, ngay từ đầu mình đã không nên quay về.
“Vậy anh có thể hôn không?”
“Hôn đi hôn đi, nhiều chuyện quá.”
“Còn chuyện khác thì sao?”
“Chuyện khác, nghĩ hay lắm, chó cùng thì rứt giậu, anh đừng có quá đáng”
“Anh biết rồi, vậy anh hôn thêm một cái.”
Cố Thành Trung mím môi cười nói, trong lòng rất vui vẻ.