Cô ta không ngờ, anh sẽ thoải mái đồng ý như vậy, có phải là trong lòng vẫn có mình, dù cho chỉ một chút thì mình cũng hài lòng.
“Nhưng, có điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
Cô ta căng thẳng nói, sợ anh nói ra điều kiện bản thân không thể làm.
“Cô và Mặc Quyền, quyen biết từ khi nào.”
Anh lạnh giọng nói.
“Anh… Anh nói cái gì, tôi… Tôi không biết.”
Ánh mắt của cô ta bắt đầu loé lên, không dám đối mặt với đôi mắt của anh.
Trước đây Cố Hy vận chưa dám xác định, luôn cảm thấy trò vặt của Thích Uyển Nhi càng ngày càng cao siêu, sau đó cô ta cố ý tạo ra vụ tai nạn xe cộ thì anh đã hiểu.
Nhưng Mặc Quyên bị thương nặng, mà nhà họ Thích lại bị mẹ xử lý, anh cho rằng Mặc Quyền sẽ vứt bỏ viên quân cờ này, không ngờ anh ta lại ấp ủ đến bây giờ, luôn chờ đợi. Quân cờ này, suýt chút nữa chiếu tướng.
“Vụ tai nạn xe cộ là do anh ta giúp cô, chắc chuyện giả mang thai cũng là ý kiến của anh ta. Nếu như ngay cả chuyện nhỏ này mà cô cũng không nói cho tôi, xem ra chúng ta không cần trở thành vợ chồng nữa. Tôi tình nguyện chết không tử tế, cũng không muốn ở cùng một người phụ nữ lòng đầy bí mật.”
Giọng nói của Cố Hy ác liệt, không chứa một chút tình cảm nào.
Anh không thèm nhìn Thích Uyển Nhi, mà muốn xoay người rời đi, trong nháy mắt cô ta cuống lên, lập tức kéo tay anh lại.
Anh muốn hất ra theo bản năng, nhưng lần này vấn cố nhịn lại.
Bởi vì, anh muốn biết kế hoạch của Mặc Quyền.
“Mặc Quyền đã tìm tôi từ rất sớm, nói muốn giúp tôi chiếm được anh, đồng thời muốn tôi giúp… Giúp anh lấy được tập đoàn Cố Linh, anh ta còn nói muốn ra tay với Cố Lăng, bởi vì nhà họ Cố chỉ có một con trai, sợ cậu ta trở về kế thừa gia nghiệp, sợ còn lâu anh mới có được ngày nổi danh.”