Tất cả mọi người đều bàn tán, Cố Thành Trung gặp chuyện, sợ là sẽ gặp rất nhiều nguy cơ, người thừa kế tập đoàn Gố Linh trở thành vấn đề lớn để đem ra bàn luận.
Cùng lúc đó, thông tin Đoàn Tử bị thương vẫn chưa khỏi cũng bị lộ ra ngoài, thật đúng là sóng gió này chưa qua, sóng gió khác đã lại ập đến.
Hứa Trúc Linh không thể đón nhận cùng lúc hai tin xấu, lập tức ngất xỉu, lúc tỉnh lại rất yếu, muốn đứng ra giải quyết công việc của tập đoàn cũng không dễ dàng.
Trong nháy mắt Ôn Thiên Âu phải gánh trên vai trọng trách lớn, chăm sóc Cố Niệm Noãn đã mất rất nhiều thời gian và sức lực của anh ta.
Còn Cố Hy sau đó lại phải đứng ra, lấy sức của một người cố gắng xoay chuyển tình thế.
Cậu không chỉ phải chỉnh đốn lại nội bộ, mà còn phải đối phó với đám người như hổ rình mồi ở bên ngoài.
Cho dù Gố Thành Trung thật sự không còn nữa, nhưng nhà họ Cố vẫn còn Cố Hy.
Tuổi trẻ tài cao, tuy rằng xuất thân không có chuyên môn tài chính nhưng cậu cũng đã đạt được thành tích không nhỏ.
Cố Hy lại có thể vực dậy gia đình đang đứng trên bờ vực sụp đổ.
Ban đầu còn có người muốn nhân cơ hội này để gây náo loạn, nhưng nhìn thấy Cố Hy không thua kém gì Cố Thành Trung cho nên bọn họ chỉ có thể từ bỏ những suy nghĩ đó.
Dù sao đi nữa, nhà họ Cố cũng không chỉ có một mình Cố Thành Trung, Phó Thiết Ảnh, Phó Thanh Viên, Cố Trường Ninh đều là những người có tài.
Bởi vì Cố Thành Trung xảy ra chuyện nên hai anh em Phó Thiết Ảnh và Phó Thanh Viên cũng lập tức đến London, sức khỏe của Hứa Trúc Linh không tốt, không tiện ra ngoài, chỉ cần ở nhà tĩnh dưỡng.
Hàng ngày Bạch Minh Châu đều gọi điện thông báo tình hình cho bà.
Nhưng vẫn không có tin tức của Cố Thành Trung.
Hứa Trúc Linh hiểu rằng, cho dù bà tự mình đi cũng không thể làm gì được, ngược lại còn khiến mọi người lo lắng cho mình, cho nên tốt nhất bà ở nhà chờ.
Chỉ có điều, tin dữ đến quá nhanh, mọi người không thể chịu đựng được cho nên cũng không chú ý tới những điểm kỳ lạ.
Cố Hy dùng tốc độ nhanh nhất bồi dưỡng người của mình ở tập đoàn, trên dưới tập đoàn đều có trợ thủ đắc lực của cậu, cho dù ở bộ phận thấp nhất hay bộ phận cao cấp nhất.
Cuối cùng cậu cũng cảm nhận được cảm giác nắm trong tay quyền lực, có một loại cảm giác vui sướng, muốn làm gì thì làm, “một tay che trời”.
Chẳng trách Mặc Quyền không muốn cậu quay về, có lẽ anh ta cũng tham lam quyền lực của Mold.
“Cậu chủ, cô Thích sinh non rồi.”
“Hả? Nhanh thế?”
Cô ta chỉ mới bị nhốt một tháng, không ngờ lại sinh non. Nói sao thì đứa trẻ cũng là một lá bùa hộ mệnh của cô ta, nói không chừng Mặc Quyền vì nể mặt đứa trẻ mà cứu cô ta ra ngoài.
Nhưng bây giờ ngay cả đứa trẻ cũng không còn nữa, thật đúng là đáng tiếc.
“Trong bệnh viện tâm thân có đủ loại người, cô Thích vừa vào đó thì đã bị bệnh, hàng ngày phải tiêm thuốc an thần, dần dần thân trí cũng không được minh mãn lắm. Hôm nay bị dọa một tí đã lập tức sinh non.”
“Lấy thứ máu me kia đưa tới chỗ Mặc Quyên làm quà gặp mặt. Còn nữa, tối nay tôi muốn đến gặp cô ta.”