Cô không nói gì chỉ biết im lặng, toàn thân đau nhức mệt mỏi bước xuống giường. Vừa đặt chân xuống thì cô đã ngã khụy xuống
Hắn thấy vậy liền đi tới bế cô lên như một nàng công chúa rồi nói
-" Để tôi giúp "
Nhưng cô chỉ làm công chúa được vài giây thì hắn phũ phàng quăng cô vào bồn tắm. Toàn thân đã không thể nhúc nhích nổi như có cái gì đó rất nặng đè lên vậy. Cô giẫy giụa, tay bám được vào thành bồn khó khăn ngoi dậy
Cô ho sặc sụa thở không ra hơi, thì đã bị hắn bóp vào hai bên má cô như muốn nghiền nát nó, nhếch mép nói
-" Tôi không muốn sủng cô "
Hắn nói xong hất mặt cô qua một bên đi ra ngoài, bước tới cánh cửa phòng tắm hắn không quên để lại một câu
-" Đồ của cô để trên bàn, kèm theo thẻ tín dụng trong đó có hơn năm trăm triệu. Từ giờ về sau cô sẽ ở đây để tiện phục vụ cho tôi hơn "
Ánh mắt cô mờ đục nhìn theo hắn, hắn không khác gì cầm thú!
Cô là Châu Nguyệt Băng bây giờ cũng đã hai mươi chín tuổi bằng với hắn nhưng gương mặt vẫn còn rất trẻ, vài hôm trước ba cô lên cơn đau đầu phải đưa vào bệnh viện mới phát hiện ra ba cô bị ung thư não và cần một số tiền khá lớn là ba trăm triệu để phẫu thuật, cô cũng đã đi vay nhiều nơi nhưng vẫn không đủ, cô được người giới thiệu đến hắn. Nhà cô nghèo không mấy khá giả, lại có một người mẹ suốt ngày cờ bạc có lúc còn định bán cô đi để lấy tiền chơi nhưng may thay là có ba cô ngăn cản nhưng giờ tấm thân của cô cũng không còn nguyên vặn nữa. Bản hợp đồng đó có thời hạn là ba năm và ba năm đó cô phải phục tùng hắn ở trên giường
Cô ngồi trong đó khá lâu mới có thể di chuyển được, cô đi ra với khuôn mặt xanh xao không chút sức sống, tay run run thay đồ một cách vụng về. Nhìn trên bàn có một tấm thẻ tín dụng mà hắn cho cô, cô cầm ngay nó nhanh chóng tới bệnh viện
+ Tại bệnh viện mà ba cô đang chữa trị....
-" Bác sĩ, tôi đã có tiền rồi ông mau phẫu thuật cho ba tôi đi " đôi mắt cô đỏ ngầu nhìn bác sĩ hối thúc
-" Tiền cô lấy....Thôi cô mau đi làm thủ tục cho ba cô đi chúng tôi sẽ cố gắng hết sức " bác sĩ đó cũng không muốn biết số tiền lớn như vậy cô lấy ở đâu ra trong vòng một ngày, nên cũng không hỏi
Khi cô hoàn thành tất cả các thủ tục thì ba cô cũng được đưa vào phòng phẫu thuật. Cô ngồi ở ngoài, lo lắng đứng ngồi không yên
Một tiếng
Hai tiếng
Ba tiếng
Rồi tận đến năm tiếng mà vẫn chưa thấy ba cô ra. Bảy tiếng sau cửa phòng cũng mở ra, bác sĩ bước ra cùng với cô y tá bên cạnh cô lo lắng chạy lại chỗ bác sĩ hỏi
-" Bác sĩ ba tôi....ba tôi sao rồi "
-" Ba cô được phát hiện kịp thời nên cũng đã coi như là an toàn nhưng căn bệnh này vẫn chưa khỏi hẳn hoàn toàn phải ở lại đây điều trị "
-" Vậy làm phiền bác sĩ rồi...tôi có thể vào thăm ba tôi được không " cô siết chặt hai tay ngước mắt đã ứ đọng hơi nước nhìn bác sĩ
-" Được thôi, ba cô đã được đưa vào phòng dưỡng thương ở cuối hành lang " bác sĩ chỉ tay vào phía phòng ba cô
-" Cảm ơn bác sĩ "
Vừa dứt lời cô liền chạy xuống phòng ba cô, vừa mở cửa vào liền thấy ông đang nhắm mắt ngủ, càng nhìn vào gương mặt ông cô càng chua xót vô cùng
Cô lại ngồi cạnh giường tay nắm lấy bàn tay yếu ớt gầy gò của ông khóc thành dòng nghẹn ngào nói
-" Ba, con có tiền rồi con sẽ giúp ba chữa khỏi căn bệnh này và chúng ta sẽ sống ở một nơi khác không có người đàn bà đó, nhé! "
Cô nói chưa được vài câu thì cánh cửa bật mở
-" Con gái, mẹ vừa nghe con nói là con có tiền đúng không, đưa cho mẹ giữ cho nhé " một người đàn bà được gọi là mẹ cất giọng nịnh nọt
-" Không " cô nhìn vào bà ta rồi lại nhìn vào ông lạnh lùng nói
-" Nghe lời mẹ đưa tiền mẹ giữ cho, ha " bà ta giở nụ cười nhẹ, đi tới gần
-" Bà không xứng đáng được gọi là mẹ " cô liếc nhìn
-" Con nhãi, khổ công tôi nuôi mày cực khổ mà mày báo đáp cho tao vậy à, thật may là tao không phải là người đẻ ra mày nếu không là tao cực khổ hơn rồi " bà nổi cấu lên
-" Bà nói cái gì cơ? " bỗng dưng nước mắt cô vô thức mà rơi xuống, thì ra người đàn bà này không phải là mẹ ruột của mình....haha....đúng là thú vị
-" Tao không muốn nói nhiều với mày, giờ mày có đưa tiền ra không thì bảo "
-" ...bà chỉ nuôi tôi lớn thôi chứ phải là đẻ tôi ra? Số tiền này bà nghĩ sẽ có được? " cô cay nghiệt nói
-" Mày.... " bà ta tức nói không nên lời đi lại gần cô
'Chát' một âm vang chói tai vang lên, đúng! Là bà ta đánh cô, vùng má đã sưng tấy lên ửng đỏ, bà ta khinh bỉ nói
-" Mày chỉ là một con điếm đối với tao thôi, không có quyền gì mà lên tiếng với tao, nghe rõ hay chưa? " bà nắm tóc cô giựt lên -" Tôi là không muốn đánh người già "
-" Haha nực cười, làm như tao sợ mày vậy, để tao cho mày ăn cái tát thứ hai nhé " bà đưa tay lên định tát cô bỗng có một âm vang trầm khàn vang lên