-" Anh không đẹp trai sao? " hắn vòng qua eo cô, cau mày khó chịu nói
-" Không, anh đối với em vẫn đẹp trai hơn " cô đặt tay lên gò má hắn nói
-" Thật sao? "
-" Thật mà, em nào dám nói sai "
Thấy cảnh tượng trước mắt mà lòng lại chua xót đến vô cùng, Vũ Nghiêm cười nhẹ rồi cất giọng
-" Tôi có việc đi trước, lần sau gặp lại, Nhi Nhi "
-" Bye bye "
______
Ba mươi phút sau đó, tất cả mọi người tham dự đều đã có mặt đông đủ, kể cả các đám phóng viên cũng tấp nập người. Người phụ nữ cùng với bộ sườn xám vừa nãy đứng giữa trang gia khoác tay một người đàn ông cười nói
-" Cảm ơn các vị đã đến dự buổi yến tiệc hôm nay. Mục đích chính của tôi là muốn giới thiệu với các vị, Tô Hoằng Lưu, chồng sắp cưới của tôi. Vào tháng sau, mong các vị cũng sẽ tới đám cưới của tôi "
Cả khung phòng đứng ngồi không yên với tin tức vừa rồi. Vừa ly hôn gã chồng thứ hai chưa bao lâu giờ đã có gã chồng thứ ba, đường đường bà ta là người phụ nữ quyền lực nhất của Vương gia - Kỳ Ý Như , kể cả những người cao danh chức lớn trong nhà cũng không dám hó hé nửa lời, lần này bà ta dám thông báo tin tức trước khi đám cưới diễn ra cho đám phong viên kia như muốn trực tiếp công khai với toàn dân
Lời ra tiếng vào nghe đến nhức tai, cũng không có người muốn chụp lại thời cơ này mà dỗ ngọt lời ngon
-" Vương phu nhân vẫn còn thật xuân sắc, chọn một người chồng đứng đầu của tập đoàn Tô thị quả thật là khiến người khác phải nể phục "
-" Đúng đúng, Vương phu nhân nhìn thế nào cũng không già, cứ như gái đôi mươi còn e thẹn "
-" Mọi người quá khen vợ tôi rồi. Nào! Cùng nhập tiệc, chúc mừng cho vợ chồng chúng tôi! "
-" Được! " tất cả mọi người ai cũng đều đồng thanh
Cô cùng hắn sau khi nói chuyện với Vũ Nghiêm xong liền lại dãy sofa gần đó nghỉ ngơi. Nghe ngóng được câu chuyện của Kỳ Ý Như trong lòng cô lại cảm thấy bức rức vô cùng. Bà ta nói hắn về nhà là vì chuyện này sao?
-" Hạo? Anh... Ổn chứ? " cô vì không an lòng nên xoay người qua hỏi
Hắn một tay ôm eo cô, đôi mắt âm u nhìn về phía họ, chần chừ một hồi hắn cũng nói
-" Anh vẫn ổn, chỉ là... Không biết bà ta lại muốn làm điều gì tiếp theo "
-" Ý anh là sao? " cô vẫn không hiểu được lời hắn nói
Vừa dứt câu từ phía cửa chính phát ra tiếng giày cao gót, một người con gái với thanh hình mảng mai, tóc ngang lưng uốn nhẹ, thêm một bộ váy màu rượu vang đỏ làm nổi bật nét đẹp tinh xảo của cô ta
Tất cả mọi người đều ngoảnh đầu nhìn xem xem là ai rồi bỗng có một giọng thất thanh vang lên
-" Trời ạ! Đó thiên kim tiểu thư của gia tộc Daniel đó. Daniel Lincy! "
-" Cái gì? Daniel Lincy! Chắc đó chứ? "
-" Chắc mà, không tin thì nhìn vào chiếc nhẫn mà cô ấy đang đeo đi, đó là chiếc nhẫn dành riêng cho gia tộc Daniel đó! "
Không ai không khỏi há mồm nhìn chằm chằm vào Daniel Lincy, cô ta thật sự quá nổi bật!
-" Dì! " Lincy đi nhanh lại chổ của Kỳ Ý Như thân mật gọi
-" Tiểu Linh đấy à, sao con lại đến trễ thế "
-" Tại con có việc cần phải làm nên đến hơi trễ, con xin lỗi "
Kỳ Ý Như cứ nhìn Lincy mà nở nụ cười thật tươi rồi nắm tay cô ta đứng trang trọng nói
-" Thưa quý vị, thật ra tôi còn một chuyện muốn nói. Daniel Lincy chính là vị hôn thê của con trai tôi, Vương Hạo " bà ta nhấn mạnh tên hắn rồi âm hiểm nhìn về phía hắn
Hắn vẫn vậy, điềm tĩnh ngồi đó tay vẫn ôm cô nhưng đôi mắt âm u lạnh lẽo như muốn giết chết người ngay tức khắc. Cô kinh hoảng khi nghe tin, thững thờ ngồi đó không thể cử động được, trái tim cô đột nhiên nhói đến vô cùng
Cảm nhận được sự khác biệt từ cô hắn ghé sát vào tai cô thì thầm
-" Vị hôn thê của anh vốn là em, không ai thể thay thế được "
Xong hắn ôm eo cô đứng dậy đi về lại phía họ. Lincy bỏ mặt cô khỏi tròng mắt của cô ta, cười tươi nhìn hắn nói -" Anh Hạo, lâu rồi không gặp "