Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 388



“Hi Hi, con ở đâu đó? Có ở nhà không?”

 

“Có! Con đang ở nhài”

 

“Ừ! Mẹ đang ở dưới lầu, hôm nay dì của con làm bánh mà con thích ăn đấy, mẹ đưa lên cho con đây.”

 

Tô Hi căng thẳng, trời ơil Xong đời rồi, sao mẹ lại ở dưới lầu?

 

“À… mẹ…. Con thật ra không ở nhà! Con vừa ra ngoài với bạn rồi!”

 

Tô Hi chỉ đành cố gắng chữa cháy: “Mẹ cứ để ở đó rồi khi nào con về con lấy.”

 

“Muộn vậy rồi mà tại sao con còn ra ngoài giao du với bạn?”

 

Đoan Tô phu nhân ngay lập tức quở trách.

 

“Mẹ, chỉ đi ăn cơm thôi.”

 

“Mẹ lúc trước bảo con đừng ăn những bữa cơm thế này mà con không nghe, con là con gái, tiếng tăm là quan trọng nhất, như vậy còn ra thể thống gì nữa.”

 

“Mẹ…” Tô Hi bát lực giải thích.

 

Đúng lúc này điện thoại bị người khác lấy mắt, rất nhanh nghe thấy giọng của cha Tô ở bên kia truyền đến: “Tiểu Hi, là cha đây, đồ cha để ở đây cho con, sáng mai về nhà sớm một chút.”

 

“Dạ! Sáng mai con nhất định sẽ về.”

 

Tô Hi hơi sợ cha mình, giọng của ông trong điện thoại hình như có hơi giận giữ.

 

Kết thúc cuộc gọi kia, trong lòng cô vẫn còn hỗn loạn, cô thở ra một hơi, cả người thả lỏng ra.

 

Lần này xong rồi, mai về nhà chắc chắn sẽ bị cha mẹ dạy dỗ, hơn nữa cô lo lắng Chương 241 Anh Nói Sẽ Theo. Đuổi Cô về câu nói của cha lúc trước, tìm cho cô một người có tiếng trong giới chính trị để kết hôn, cô cảm thấy đau đầu.

 

“Cha mẹ em nói gì với em?”

 

Phía sau truyền đến một giọng nam trầm thấp vang lên bát thình lình.

 

Tô Hi vội quay đầu nhìn anh: “Tối nay tôi phải về nhà.”

 

“Tại sao?”

 

“Vì cha mẹ tôi mang đồ cho tôi, tôi phải về lấy.”

 

“Tôi chở em về.”

 

Ôn Lệ Thâm không cần suy nghĩ mà nói.

 

Tô Hi lập tức trừng lớn mắt: “Hả? Không cần đâu, tôi tự về được.”

 

“Tôi không yên tâm.”

 

Ôn Lệ Thâm nói xong đi về phía xe của cô, khởi động xe, Tô Hi chạy nhanh đến ngồi vào.

 

Tối nay, Ôn Lệ Thâm đưa Tô Hi về, mà sau khi dạo xong một vòng rồi về, Đường Tư Vũ mệt lắm rồi, cô ngồi trên xe mà tựa vào ghế ngủ mất, may có Hình Liệt Hàn ôm cô lên lầu, Đường Tư Vũ cứ thế ngủ thẳng tới ngày mai luôn, lại làm phiền Hình Liệt Hàn nhiều hơn rồi.

 

Dù hiện tại cô bằng lòng ở bên anh, nhưng anh trái lại càng thêm nghiêm túc với mối quan hệ này, anh vẫn có thể chịu đựng những đêm tối tịch mịch, vì anh biết rằng cô sớm muộn gì cũng là người của anh.

 

Anh không gấp.

 

Không giống trước đây, cứ nghĩ đến việc cô ấy không phải của mình, anh mới vội vàng dùng hành động để chứng minh, cô phải là của anh.

 

Tập đoàn Đường thị hiện tay nằm trong tay Khưu Lâm, nhưng Khưu Lâm vẫn lo lắng một điều, người cùng bà ta mưu hại Đường Hùng là người tình cũ của bà ta – Lý Đức, nhưng giờ bà ta thích Hình Nham hơn, tất nhiên sẽ kinh tởm một bác sĩ tầm thường như Lý Đức.

 

Khưu Lâm không nhớ Lý Đức, nhưng Lý Đức thì vẫn nhớ Khưu Lâm! Ông ta bây giờ vẫn đang chìm đắm trong bộ dạng mê người của Khưu Lâm, sáng nay ông ta thấy ảnh chụp của Khưu Lâm trên mặt báo, làm người thừa kế của tập đoàn Đường thị, tờ báo tài chính dành cho Khưu Lâm một trang lớn coi như chúc mừng.

 

Lý Đức nhìn thấy hình tượng người phụ nữ mạnh mẽ của Khưu Lâm trên tờ báo, ông ta nhớ về những lần mặn nồng với Khưu Lâm, chỉ hận không thể lập tức tìm bà ta ôn lại.

 

Lý Đức nghĩ, bà ta có thể ngồi lên cái ghế chủ tịch tập đoàn chính là nhờ công lớn của vị công thần là ông ta! Sau này ông ta muốn đòi Khưu Lâm một vài lợi ích là vô cùng dễ dàng, đây là một công ty trị giá gần ba trăm triệu, ông ta đồ kị!

 

Lấy được công ty rồi, Khưu Lâm cực kì hăng hái đi làm, sáng sớm đã tới xử lí công việc, giữa trưa khoảng mười giờ, điện thoại nội tuyến của Khưu Lâm có người gọi, bà ta đưa tay tiếp: “Sao thế?”

 

“Khưu tổng, có người tên Lý Đức hẹn gặp ở phòng khách, người đó nói là bạn tốt của ngài.”

 

Vẻ mặt bà ta thay đổi, Lý Đức vậy mà lại tìm đến đây, gần đây lo đối phó chuyện di chúc với Đường Tư Vũ mà ba ta quên mắt gã này.