Hoắc Hạo Nhiên và Hoắc Thiên Thành đang cùng nhau thương lượng về kế hoạch thâu tóm Tần thị. Trong phòng chỉ có hai anh em họ.
Ở Lam Thành, chốn thương trường luôn là cá lớn nuốt cá bé, kẻ nào mạnh kẻ đó thắng. Tần thị với Hoắc thị trước giờ dù chưa một lần va chạm, nhưng rõ ràng đã xem nhau như kẻ địch.
Hoặc là sống, hoặc là chết, nếu như mình không hại người, người cũng sẽ hại mình, đó là nguyên tắc trên chốn thương trường ở Lam Thành.
Mà Tần Uyên lần này lại vì Nghê Hương Diệp liền không ngại dám đứng ra đối đầu với Hoắc Hạo Nhiên. Có lẽ nên nói hắn là ngông cuồng tự đại, hay là không biết lượng sức mình. Hoắc Thiên Thành ngẫm nghĩ một lát mới nói: "Anh à, có khi nào Tần Uyên kia cá chết lưới rách không?"
"Sao em nói vậy?" Hoắc Hạo Nhiên nhàn nhạt hỏi.
"Cũng không có gì, em là nghĩ sau khi chúng ta tiến hành kế hoạch đánh vào bất động sản, cổ phiếu của Tần thị, hắn nhất định sẽ quay lại cắn trả chúng ta bằng bất kỳ thủ đoạn nào." Hoắc Thiên Thành nói.
Hoắc Hạo Nhiên nghe Hoắc Thiên Thành nói, đương nhiên anh cũng tán thành cách nói này của em trai mình, anh nói: "Chuyện này anh đương nhiên cũng nghĩ như em, Tần Uyên nhất định sẽ không từ thủ đoạn, sẽ không chịu thua dễ dàng như vậy, vậy nên lúc này em cho người của em bảo vệ Nhan Tình và Nghiêm Tử cho tốt, anh cũng sẽ cho người bảo vệ vợ con của anh, Tần Uyên rất có thể sẽ nhắm vào người nhà Hoắc gia chúng ta."
Hoắc Thiên Thành gật gật đầu, " Yên tâm, em trước sau đã cho sắp xếp an toàn cho vợ con em rồi. Anh cũng phải bảo vệ chị dâu đấy."
Hoắc Hạo Nhiên gật đầu, nhìn đồng hồ trên tay, lại dặn dò em trai: "Được rồi, mọi chuyện cứ vậy đi, chúng ta về thôi, anh còn phải đi đón chị dâu em."
Hoắc Thiên Thành gật đầu không nói thêm gì, liền rời đi trước. Chỉ còn Hoắc Hạo Nhiên, anh lúc này rời công ty lái xe đến trung tâm đón Phương Vũ Yên vì trước đó buổi chiều anh và cô đã hẹn nhau. Hoắc Hạo Nhiên hoàn toàn không biết vợ của anh Phương Vũ Yên đã bị mang đi. Mà kẻ đầu xỏ lại chính là Tần Uyên.
Đang lái xe trên đường, điểm đến trung tâm còn cách không xa, điện thoại trước mắt nổi lên cuộc gọi, mở máy nhìn vào là Phi Ân.
Hoắc Hạo Nhiên bắt máy, "Có chuyện gì?"
"Thiếu gia, thiếu phu nhân bị bắt đi rồi, người của chúng ta phái theo thiếu phu nhân bị trúng kế, thiếu phu nhân đã bị mang đi trong lúc hỗn loạn của đám đông." Phi Ân bên kia thanh âm vừa gấp vừa có chút lo sợ. Y thật sự rất sợ Hoắc Hạo Nhiên nổi giận.
"Cậu nói cái gì?" Hoắc Hạo Nhiên vừa nghe xong lời kia của Phi Ân, cả người lập tức chấn động, vợ anh bị mang đi đi rồi, tại sao lại xảy ra ngay lúc này. Cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, anh lái xe đậu vào lề đường, trấn định nói: "Tại sao lại bị bắt, người của cậu bảo hộ kiểu gì?"
" Thiếu gia, bọn chúng là bày kế cho người cố tình kiếm chuyện với cô Tĩnh Nhã và thiếu phu nhân, để ăn vạ. Lợi dụng đông người bu lại xem náo nhiệt liền bắt thiếu phu nhân đi, người của chúng ta không kịp trở tay. Hiện tại đã gia tăng người đi tìm rồi." Phi Ân bên kia dù sợ nhưng vẫn cố đáp đầu đuôi ngọn ngành mọi chuyện do đàn em của y thuật lại cho Hoắc Hạo Nhiên nghe.
"Vậy tiếp tục tìm đi, tôi cũng sẽ gọi thêm người đi tìm, nếu lần này thiếu phu nhân có mệnh hệ nào, các cậu cũng không cần ở lại Hoắc gia nữa." Hoắc Hạo Nhiên thanh âm sắc bén nói xong liền dập máy.
Kết thúc cuộc gọi, khuôn mặt của Hoắc Hạo Nhiên trầm xuống, lạnh lẽo, khí tức xung quanh tựa như muốn đóng băng. Anh đấm mạnh vào kính xe, gầm lên: "Khốn kiếp!!" Thật nếu không phải cửa kính xe được chế tác loại tốt nhất, thì nhất định cái mạng nhện do vết nứt của kiếng đã xuất hiện rồi.
Tại sao lại xảy ra sự cố ngay tại lúc này, Hoắc Hạo Nhiên sắc mặt giận dữ nhưng vẫn duy trì tỉnh táo, anh nghĩ đến chuyện Thiên Thành đã nói lúc ở văn phòng, rằng nếu Tần thị bị thu lưới, rất có thể Tần Uyên kia sẽ cá chết mà lưỡi cũng rách, nhưng hắn sẽ không động vào anh mà sẽ ra tay vời vợ và con trai anh.
Hiện tại mọi chuyện quá trùng hợp. Jees hoạch của anh sắp thành công, thì vơh anh lại bị mang đi, nếu không phải Tần Uyên thì là ai?
"Thằng khốn Tần Uyên!!!"
Hoắc Hạo Nhiên gầm lên, anh biết chắc chắn là hắn làm. Khốn kiếp, Tần Uyên, Tần thị, Tần gia, nếu dám động đến làm tổn thương vợ Hoắc Hạo Nhiên này dù chỉ một sợi tóc, tao thề sẽ cho bọn mày tuẫn táng, chuẩn bị chờ chết đi. Hoắc Hạo Nhiên hai mắt màu hổ phách long lên nhìn chằm chằm ra bên ngoài tàn bạo nghĩ.
Lái xe trở về nhà riêng, tâm trạng của Hoắc Hạo Nhiên mới bình tĩnh lại, anh tiếp tục suy nghĩ ra một kế sách chu toàn để cứu vợ, nhưng nhất định phải thật nhanh không thể chậm trễ, bằng không sợ là vợ anh sẽ gặp nguy hiểm.
Vừa vào đến phòng mình, Hoắc Hạo Nhiên nhận được một thông báo từ điện thoại là từ một dãy số lạ. Không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là từ tên Tần Uyên kia, Hoắc Hạo Nhiên mở tin nhắn ra đọc, đôi mắt nhìn vào nội dung mà không khỏi oán hận, "Muốn vợ mày an toàn, lập tức thu tay lại."
Hoắc Hạo Nhiên nhìn xong tin nhắn, sát ý liền nổi lên, khốn kiếp, muốn anh thu tay sao? Đúng là thứ vô liêm sỉ, bỉ ổi, Tần Uyên, thật không ngờ một tên đàn ông thực lực không tồi, không tính là kém cỏi, vậy mà lại dùng thủ đoạn hèn mọn đến vậy để đối phó anh, muốn anh thu tay, hắn nghĩ Hoắc Hạo Nhiên anh là ai? Nếu anh có thể dễ dàng thu tay, thì anh đã không phải là Hoắc Hạo Nhiên Hoắc đại thiếu gia rồi.
Muốn dùng Phương Vũ Yên uy hiếp anh, Tần Uyên thật là ngây thơ, hắn sao lại cũng nghĩ xem nữ nhân của anh là ai, là kiểu phụ nữ như thế nào, nếu cô thật sự để bản thân trở thành uy hiếp cho anh, thì cô đã không phải là người anh chọn rồi.
Chỉ là...
Vũ Yên, vợ của anh không biết em có cầm cự được đến lúc anh tìm thấy em không? Hoắc Hạo Nhiên nghĩ trong đầy, đứng dậy nhanh tay lấy một tập tài liệu từ trong tủ cá nhân của anh, một lần nữ lại rời khỏi nhà riêng, lần này anh sẽ trực tiếp mang người đi gặp Tần Uyên. Phải để cho hắn biết, ai mới là người uy hiếp ai.
...
Tần thị.
Tần Uyên lúc này vừa mới cùng ban giám đốc công ty họp hội đồng quản trị xong, vì gấp gáp nên dù đã tối, cuộc họp vẫn diễn ra. Hiện tại đã xong, mọi người cũng đã ra về, còn một mình hắn ở lại văn phòng họp. Trong lòng là đủ loại lo lắng. Sau cuộc họp hôm nay, hắn lúc này mới chân chính cảm thấy bản thân thật sự thua kém thế nào khi trực tiếp đối đầu với Hoắc Hạo Nhiên.
Ban đầu, hắn chính là muốn đường đường chính chính mà đối đầu với Hoắc Hạo Nhiên, nhưng không nghĩ đến từ lần gặp mặt trước đây, chỉ cách có vài ngày, Tần thị của hắn vậy mà lại rơi vào thế bị động. Nếu còn không làm gì đó, e rằng khó mà chống lại được một lần phản kích này của Hoắc Hạo Nhiên, cổ phiếu của Tần thị mấy ngày nay vì Hoắc Hạo Nhiên xuống tay mà rớt giá liên tục, nếu cứ bình chân như vại, hẳn là cả tâph đoàn Tần thị sẽ không xong.
Tuy rằng Nghê Hương Diệp hiến kế, mà người của hắn cũng đã âm thầm ra tay với Phương Vũ Yên, nhưng tin tức hắn còn chưa có nhận được chắc chắn, mà Hoắc Hạo Nhiên có vì Phương Vũ Yên chịu uy hiếp của hắn hay không mà thu tay vẫn chưa thể chắc chắn. Hiện tại hắn thậm chí đã gửi tin nhắn thông báo ép Hoắc Hạo Nhiên phải thu tay, nhưng nếu đến lúc gặp mặt Hoắc Hạo Nhiên, mà Phương Vũ Yên vẫn chưa nằm trong tay hắn, vậy thì hắn hoàn toàn không có điều kiện nào để uy hiếp Hoắc Hạo Nhiên cả.
Tần Uyên còn đang suy tính thì điện thoại trên bàn reo lên, hắn nhìn điện thoại, là thuộc hạ của hắn gọi tới.
"Thiếu gia, tôi bắt được người rồi, cậu định xử lý cô ra ra sao?"
" Thật sao, tốt lắm, tốt lắm." Tần Uyên kinh hỉ, rốt cuộc cũng có tin tốt. Hắn nghiêm túc dặn dò, " Mang cô ta đến biệt thự riêng của tôi, căn chừng cẩn mật, đợi tôi về giải quyết cô ta."
Tên thuộc hạ kia cúp máy, Tần Uyên cũng đứng dậy lập tức rời khỏi công ty, trong lòng đắc ý lại dấy lên tràn ngập, Hoắc Hạo Nhiên ơi là Hoắc Hạo Nhiên, để tao xem lần này mày còn đắc ý được bao lâu?
Chỉ cần có Phương Vũ Yên trong tay, Hoắc Hạo Nhiên nhất định sẽ bị uy hiếp mà không thể xuống tay. Tần thị của hắn tuyệt có thể chuyển bại thành thắng....