Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 147: Sợ tôi chạm vào em sao?



Cô gái xinh đẹp nằm ngửa dưới thân hắn, tóc bị gắt gao túm lấy không thể nhúc nhích, ánh mắt mát lạnh mang theo đề phòng mà nhìn hắn …. Cảnhtượng này thật đẹp, nhất là, nàng từng nhu thuận như vậy mà đứng ở bêncạnh hắn, ngốc nghếch mà yêu hắn, hắn muốn nàng, tựa như là muốn nuốtnàng vào.

“Hắn rất thương cô phải không?” Hắn đối diện ánh mắt nàng, xuyên qua ánh mắt muốn nhìn thấu đến trái tim đang đập cuồng loạn của nàng, ghét sátkhuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, “Ủng hộ cho cô mua Nhạc Thị, để mặc cô tiêu xài, chịu lấy cô, ở trên giường thì sao, hắn không phải rất thương côsao, hương vị trên thân thể cô nhất định rất mê người, bằng không hắn vì sao lại tham luyến như vậy….?”

Hơi thở nóng bỏng của hắn rất gần, Lâm Hi Hi muốn quay đầu đi, bàn taytrên gáy lại xiết chặt thêm, da đầu nàng truyền đến một trận đau đớn xérách, chỉ có thể nhắm mắt lại, cả người run rẩy nhằm dịu đi lực đạo xérách như dã thú kia.

Chẳng qua là trong giây phút nhắm chặt mắt kia, tiếng nói tà mị của hắntựa như sương khói mà len lỏi vào trong tai nàng, kích thích từng nơronthần kinh của nàng.

Nàng biết rõ những vết thâm trên người nàng dày và rõ đến mức nào, thỉnh thoảng khi ở trên giường Tần Dịch Dương đích xác là cố ý ôn nhu vớinàng, còn hơn phân nửa thời gian là không thể kiểm soát được, nếu như sự cường thế của hắn có thể xem là một dạng của tình yêu, vậy nàng thực đã không biết được mình đã bị chết chìm vào đó từ khi nào và có bao nhiêuphần cơ hội có thể thoát ra.

Nhưng là, nàng thực không muốn nghe mấy chữ này thoát ra từ trong miệngcủa tên ma quỷ này, hết thảy quá trình thân mật của nàng và Tần DịchDương trong lúc đó, cũng không hy vọng được nói ra từ hắn.

Nhạc Phong tham luyến loại cảm giác này, cảm giác hứng thú khi đem nàng xiết chặt trong người mà tra tấn, dày vò.

“Dấu vết trên người cô thật nhiều …. Tôi muốn nếm thử hương vị trênngười cô.” Hơi thở của hắn dừng trên cánh môi đang bị cắn chặt của nàng, nhớ rất rõ thời điểm khi hắn đem nàng trở về, nhìn thấy những dấu vếtbị yêu thương trên người nàng, không khống chế được mà cắn lên đó, thẳng đến khi cảm nhận được mùi máu tươi mới buông tha, “Làm sao cô có thểthân mật với thằng đàn ông khác … Như thế nào có thể để cho hắn ta tùy ý chiến giữ lấy thân thể cô? Biết không? Ngay cả nơi này của cô cũng códấu vết bị hắn hôn qua.”

Hắn rống lên một tiếng tàn bạo, con ngươi đỏ rực, xé váy dài của nàng dò xét vào giữa hai chân của nàng.

Lâm Hi Hi đau đớn kêu lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo vếttát đỏ ửng ngẩng lên, cảm giác được tay hắn mạnh mẽ mà sờ soạng da thịtmềm mại giữa hai đùi nàng, một bàn tay đàn ông lạnh như băng không kiêng nể gì.

“Không liên quan đến chuyện của anh …” Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng táinhợt lại, ánh mắt mang theo uất hận, thanh âm run rẩy, “Buông ra…”

Nàng cảm giác chính mình đang bị xâm phạm, loại xâm phạm này là một lọai bôi nhọ lên tôn nghiêm của nàng.

Nàng có thể bị đau, có thể bị thương tổn, nhưng là không thể bị kẻ khác dùng phương thức này để vũ nhục.

“Hi Hi, cô không sợ đau phải không?” Nhìn thấy biểu tình của nàng, NhạcPhong tựa hồ đã lĩnh ngộ được điều gì đó, đè thấp thân thể, bàn tay lạnh băng ở bên trong đùi nàng lại dán chặt hơn một chút, “Cô sợ tôi chạmvào cô phải không?”

Cả người Lâm Hi Hi đều run rẩy, là loại run rẩy co quắp.

Kiên cường thật lâu, vẫn không thể chịu đựng được loại đau đớn này,nhưng là giờ khắc này, nàng mới chính thức cảm thấy sợ hãi, nửa khuônmặt bị hắn hung hăng tát một cái ửng đỏ lên, lại bị nóng bỏng và lạnhlẽo cùng lúc tra tấn. Tay hắn lạnh như băng trơn tuột như rắn nước, nàng muốn liều mạng dãy dụa, muốn tránh xa, nghĩ muốn hét lên đuổi hắn cútxa một chút đừng có đụng vào nàng.

“Hi Hi, nói chuyện … Cô sợ tôi chạm vào cô phải không, lúc vừa mới tiếnvào cô không có sợ tôi, thậm chí cô còn muốn tự mình chạy trốn, trướckia cô làm sao mà có lá gan lớn như vậy?” Tay Nhạc Phong tự do hướnglên, bụng ngực cũng áp sát lên nơi mềm yếu trước ngực nàng, bàn tay túmchặt tóc nàng buông ra, vuốt ve trán nàng, đem tóc nàng vén ra phía sau, “Có phải tôi chạm vào cô xong về sau hắn cũng sẽ không muốn cô nữa, xem ra tôi nói đúng rồi, không có thằng đàn ông nào không cần trinh tiếtcủa người đàn bà của mình…. Dù sao cô cũng đã từng bị cường bạo qua mộtlần, lại bị một lần nữa cũng không có gì, cô nói xem có phải không?”

Mối nguy hiểm ngập đầu len lỏi vào giữa hai thân thể đang dán chặt vàonhau, giống như ngọn lửa, chui vào trái tim và linh hồn nàng.

“Cút ….” Ánh mắt trong veo của nàng dường như run rẩy, ngoảnh đi … tiếng nói mang theo nghẹn ngào cùng sợ hãi vỡ vụn thoát ra, “Cút ngay, đừngcó đụng vào tôi.”

Thanh âm của nàng run rẩy, lồng ngực dâng lên một cỗ sợ hãi tựa như sắp bị phá hủy.

Nàng không muốn như thế này ….

Không muốn lại bị xâm phạm, bị nhục nhã, bị nhiễm vào dơ bẩn ngàn năm rửa không sạch.

Nàng thật vất vả mới gặp được người đàn ông mà nàng yêu thương, thật vất vả mới chiếm được hạnh phúc nhỏ nhoi chẳng phải sợ hãi, nàng không muốn hạnh phúc và tôn nghiêm của nàng bị kẻ khác chà đạp dưới chân, khôngmuốn ngay cả hi vọng duy nhất của nàng cũng bị hắn hủy diệt.

“Hi Hi …” Nhạc Phong khẽ gọi, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác thỏamãn, hắn sung sướng khi nhìn thấy bộ dáng thê thảm của nàng, bị hắn bứcđến đường cùng, khóc lóc cầu xin tha thứ hoặc là tức giận chửi mắng hắn, hắn muốn chính là nàng mất kiểm soát, hắn thực đã điên rồi, hắn phảilàm cho cô gái dưới thân này người duy nhất mà hắn yêu cũng điên theohắn, “Không cần giãy dụa, sẽ đau …. Không phải cô cũng chưa từng làmcùng đàn ông, chống đối có tác dụng sao, thực mềm mại ….” “A ….”

Nàng hét chói tai, là thanh âm vụn vỡ từ trong lồng ngực phát ra, liều chết giãy dụa, nhưng nhiều lần đều bị hắn ấn chặt xuống.

Váy dài mềm mại được làm bằng tơ tằm, tay nàng bị một bàn tay to lớnkhác gắt gao nắm lấy đặt ở trên đỉnh đầu, mỗi một phần cơ thể bị độngvào đều khiến nàng cảm thấy chán ghét, tràn ngập ghê tởm.

Đây là một lần thanh tỉnh duy nhất, nàng cảm nhận được sự tàn sát bừabãi của tên ác ma này trên người mình, nàng giống như một con thú nhỏ bị xích lại mà cắn xé đẫm máu, không thể trốn tránh. Nhạc Phong không cẩnthận bị nàng hung hăng cắn vào bả vai, ra sức giật tóc nàng cũng khôngcó thể làm cho nàng buông ra, hắn hơi chút lùi bước, chịu đựng da thịtbị cắn đau đớn xé rách, đột nhiên bóp chặt cổ nàng, túm lấy cánh taynàng cố sức vặn ngược ra sau, cuối cùng bả vai cũng được buông tha.

Hung ác đem nàng bóp chặt áp lên trên bàn, bộ mặt tàn nhẫn nhất của Nhạc Phong hoàn toàn bại lộ: “Còn có khí lực để cắn tôi phải không Hi Hi,tôi sẽ làm cho cô đến chân cũng không có biện pháp khép lại, nhớ kỹ lấy, nhớ cho kỹ lấy thằng đàn ông của cô, mẹ nó chứ, thằng đàn ông mà côkhăng khăng một mực yêu, chúng ta để cho hắn xem, hắn nhất định sẽ rấtthích.”

Hét lên, hắn bắt đầu giơ tay cởi cà – vạt của chính mình, trong trái tim hắn chính là cất dấu sự tàn nhẫn bạo ngược này, hắn thích sự tranh đấuđẫm máu này, thích dùng bạo lực để yêu, nhất là tình yêu biến thái đốivới nữ nhân này.

Thuốc tê một chút lại một chút dịu đi trên tay, khớp xương bị trật đã được chỉnh về đúng vị trí.

Trong mắt Lily còn có lệ, vừa mới tuôn ra ban nãy do đau đớn khi lấy lại khớp xương, cô một bên nức nở, một bên dừng ở cửa phòng bệnh, đợi hồilâu cũng chưa có gặp lại thân ảnh xinh đẹp mà cũng thực chán ghét kia,nói vậy thực đã biến mất.

Trong lòng không phải không sợ hãi, chẳng qua là loại sợ hãi này có mang theo vui sướng.

Ít nhất hiện tại cô đã biết, cô gái kia bị mang đi nhất định sẽ không có kết cục tốt gì, sợ là có còn sống mà trở về, cũng không có thể tiếp tục ở Tần trạch mà chỉ tay ra oai, trong lòng cô dâng lên một cỗ sung sướng điên người.

Nhưng là, còn có một chuyện chưa có được giải quyết.

Cô nhớ rõ là trước khi Lâm Hi Hi đi ra có dặn rất rõ chị Tuệ, sau ba giờ không thấy trở lại sẽ gọi điện báo cho Vinson. Hơn nữa càng khó giảiquyết chính là, ngoài cửa còn có lái xe của Tần trạch, người kia nghegọi là Lưu sư phó một người đàn ông trung niên, cô phải nghĩ biện phápgiải quyết mới được.

Lấy ra di động trong túi xách, cô lập tức gọi tới Tần trạch.

“Uy? Chị Tuệ phải không?” Cô không thể không phối hợp hoàn cảnh mà kêu lên một tiếng.

Chị Tuệ ngẩn ra, chờ một hồi lâu mới đáp lại “Lily tiểu thư sao?”

“Vâng.” Cô thoải mái nói. “Tay của tôi chưa được tốt lắm, hiện tại mấtthêm vài tiếng nữa, chúng tôi ở bên ngoài chuẩn bị cho xong sẽ trở về,chỉ hai người chúng tôi, chị gọi điện thoại bảo Lưu sư phó kia tự mìnhlái xe trở về đi, tôi không thể ra bãi đỗ xe gọi anh ta được.”

Sóng âm từng đợt, từng đợt truyền đến, chị Tuệ có chút nghi hoặc, nắm chặt ống nghe nhất thời không nói gì.

“À, vậy không có sao chứ?” Giọng nói của chị cũng có chút nhẹ xuống,“Vậy, Lily tiểu thư có thể đưa điện thoại cho phu nhân nói chút đi.”

Trong lòng Lily chửi thầm một tiếng ‘chết tiệt’, hiện tại ở đây cô làmsao có thể biến ra một Lâm Hi Hi mà nói chuyện với chị ta chứ.

“Cô ấy đi toilet, tôi đang ở bên ngoài chờ cô ấy.” Cô tiếp tục kéo dài thời gian.

Chị Tuệ nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, lại vẫn kiên trì nói: “Vậy cũngđược, tiểu thư nhớ về sớm một chút, từ từ mới kêu lái xe trở về, đợi cho phu nhân đi ra bảo cô ấy gọi cho tôi nói một tiếng là được rồi.”

Đôi lông mày mang vẻ phong tình Tây phương của Lily nhíu lại, trên môi lộ ra một nụ cười châm chọc: “Chị không tin tôi?”

“Lily tiểu thư, tôi không có ý này.”

“Chị có ý tứ kia hay không, tôi thừa biết.” Cô kéo dài ngữ điệu, “Tôibiết chị đã sớm không muốn tiếp tục làm ở Tần trạch nữa, để tôi gọi điện thoại nói một tiếng với Vinson … Nói cho anh ấy biết người hầu nàykhông lễ phép đến mức nào, ngay cả chút thể diện cơ bản cũng không chotôi, tôi dựa vào đâu mà phải giữ chị ở lại, người mà không coi tôi đâuvào đâu.”

“Tiểu thư Lily.” Trong lòng chị Tuệ căng thẳng, kêu lên một tiếng.

“Được rồi......” Lily an ủi nói, tôi chỉ đùa với chị một chút thôi, Hi Hi đi ra tôi sẽ đi cùng cô ấy, chị nhớ rõ gọi điện thoại kêu Lưu sưphó trở về đi.”

Nói xong cô liền cắt đứt cuộc gọi, không cho chị Tuệ có cơ hội cãi lại.

Lòng bàn tay run nhẹ, còn toát mồ hôi, khuôn mặt tái nhợt của Lily chegiấu sự căng thẳng, trấn định một hồi lâu mới tốt hơn một chút. Chiêutrước đe dọa sau lại trấn an là cô học được từ Tần Dịch Dương, hắn luôncó thể đem lòng người ta đùa giỡn trên lòng bàn tay, tuy rằng việc côđộng vào cũng không được giống lắm, nhưng là đối với một người nhỏ nhoinhư chị Tuệ này cũng đã quá đủ rồi.

“Tiểu thư này, sắc mặt của cô không được tốt lắm, có cần đi kiểm tra lại không?” Y tá đi qua bên cạnh cô, tốt bụng nói.

Lily ngẩng tầm mắt lên, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng lộ ra một tia châm chọc ngoan độc, “Không tốt sao, tôi lại cảm thấy không có chỗ nàokhông tốt cả.”

Cô nói xong liền cất bước đi ra ngoài, một đầu tóc quăn thật dài vương vãi trên vai, thực xinh đẹp.

Nhất định không thể để cho Lâm Hi Hi trở về, cô sẽ không ngại nói dối để không cho bất cứ cơ hội nào bị lộ ra.

Trong phòng hội nghị nghiêm túc và trang trọng, chiếc ghế xoay tao nhã tàn nhẫn lướt một vòng vô cùng đẹp mắt.

Tần Dịch Dương xoay người lại, dừng ở bảng báo giá cùng hợp đồng hợp tác cần ký kết, khóe môi lộ ra một nụ cười thản nhiên nụ cười kia quá nhạtkhiến cho người ta không thể hiểu rõ được ý tứ, chỉ nhìn thấy ngón taython dài của hắn khẽ đánh nhịp vài cái, sau đó liền tựa vào trên ghếxoay.

Tựa như nghỉ ngơi, tự nhiên tao nhã, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều tao nhã mị hoặc lòng người.

Cả một đêm thoả mãn khiến tinh thần hắn sáng láng, chẳng qua là ở trongbầu không khí u tĩnh này, hắn không hiểu sao lại nhớ đến nàng, điệnthoại di động lạnh như băng trong lòng bàn tay bị hắn chậm chạp xoaytròn, nhưng không có vang lên như mong muốn.
— QUẢNG CÁO —