Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ

Chương 460



Chương 460

Sau khi buổi tiệc của nhà họ Mạc kết thúc, khách khứa đều lần lượt ra về.

Mạc Mỹ Đình đứng bên cạnh Mạc Tiểu Hàn, cùng nhau thay mặt nhà họ Mạc tiến khách, khóe miệng cô ta nhắc lên một nụ cười đắc ý, dù sao cô ta cũng đã dìm được Mạc Tử Tây xuống dưới.

Tuy cô ta không phải là người thuộc một chi của nhà họ Mạc, nhưng cô ta mới là người nhà họ Mạc sủng ái nhất.

Cô ta từng chút từng chút một thay thế vị trí của Mạc Từ Tây.

Sau này, cô ta cũng sẽ trở thành nghệ nhân duy nhân duy nhất của nhà họ Mạc, đến lúc đó còn có ai dám không nể mặt cô ư?

Cho dù cô ta chỉ là người đứng sau lưng đi chăng nữa, thì cũng phải nhìn vào điểm này mà khách khi với cô ta một chút.

Cuộc sống tự do như vậy, càng ngắm cô ta càng thấy hài lòng.

Đợi đến ngày Mạc Mỹ Đình cô ta giành được tất cả những điều này về tay, thì có ta sẽ chính thức tỉnh số với nhà họ Tiêu Tuy ông cụ nhà họ Tiêu đã chết rồi, nhưng người nhà họ Tiêu vẫn còn đang sống sở sở ra đó.

Tất cả những người đó, cô ta sẽ không buông tha cho bất kỳ ai cả.

Cử đợi mà xem.

Sau khi trở về từ cổng chính, Mạc Mỹ Đình đi bên canh Mạc Tử Hàn, nói: “Anh hai, có phải lúc nãy em làm không tốt, khiến nhà họ Mạc chúng ta mất mặt rồi không?”

“Không phải lỗi của em đâu.”

“Nhưng Từ Tây vốn không thích em, bây giờ có lẽ càng ghét em. Phải là sao đây?”

Tuy giọng điệu Mạc Mỹ Đình vô cùng ào não, nhưng sâu trong ánh mắt cô ta lại hiện lên vẻ đắc ý.

“Tính cách em ấy vốn là vậy rồi, em không cần quan tâm đầu”

Mạc Tử Hàn cũng cảm thấy lần này Mạc Tử Tây có chút quá đáng, dù sao đây cũng là bữa tiệc do nhà họ Mạc đứng ra tổ chức, khi Mạc Mỹ Đình xảy ra khúcmắc với Thì Nhân, thì cô ấy cũng nên đứng về phía nhà họ Mạc, chứ không phải là đi nói giúp cho người ngoài Cho dù Thi Nhân có ngoại hình giống với Mông Thần đi chăng nữa, thì cô cũng không phải em gái anh ta.

Anh ta không cần một người thay thế.

Trên thế giới này, chỉ có duy nhất một Mạc Mộng Thần mà thôi.

“Tốt nhất là em vẫn nên tìm cơ hội giải thích rõ rằng mọi chuyện với Tử Tây thôi, dù sao cũng là người một nhà cả.” Mạc Mỹ Đình tỏ vẻ hiểu chuyện, nhưng trong lòng thì vô cùng vui vẻ.

Cô ta sẽ không bao giờ đi tìm Mạc Từ Tây để xin lỗi, nhưng lời nói đó chỉ dùng để làm bộ làm tịch cho Mạc Tử Hàn thấy mà thôi, để anh ta luôn đứng về phía cô.

Mặc dù hiện tại ông cụ nhà họ Mạc rất quý cô, nhưng như vậy vẫn chưa đủ.

Suy cho cùng sức khỏe ông cụ không phải là tốt lắm, tương lai sau khi ông ấy chết, cô ta sẽ mất đi chỗ dựa, giờ đây nhà họ Mạc đã giao cho Mạc Đông Lăng làm chủ, ngoài ra còn có Mạc Từ Hàn, hai anh em bạn họ cùng nhau quản lý nhà cửa.

Mạc Đông Lăng từ trước đến nay luôn lạnh lùng,thờ ở với tất cả mọi điều, hơn nữa còn là một người khó doanh Mạc Mỹ Đình không dám đưa dám quá nhiều vào anh ta, vì vậy chỉ có thể dính lấy Mạc Từ Hàn, nhưng như vậy cũng đủ rồi.

Dù sao chỉ cần vượt qua Mạc Tử Tây là được.

Khi Mạc Mỹ Đình và Mạc Tử Hàn bước vào phòng khách, liền trông thấy rất nhiều người hầu đứng bên trong, chật kín cả căn phòng.

Cô ta còn trông thấy Mạc Đông Lăng đang ngồi trên sofa, đứng bên cạnh anh ta là Mạc Tử Tây Mạc Mỹ Đình nhất thời có một dự cảm chẳng lành, con nhóc đó lại làm cái quái gì đây?

Bầu không khí trong phòng khách vô cùng ngột ngạt, không một ai dám hé miệng nói nửa lời.

Hiện nay trong nhà họ Mạc, Mạc Đông Lăng là người có tiếng nói lớn nhất, ông cụ cũng đã lui về phía sau, ít khi tham gia quản lý mọi chuyện trong nhà.

Mà thường ngày Mạc Đông Lăng vô cùng bận rộn, ít khi anh ta để tâm đến những chuyện này.

Nhưng một khi đã phạm vào gia phong thì anh ta sẽ trở nên vô cùng nghiêm khác, vì vậy trên dưới nhà họ Mạc không ai dám lỗ mãng.Mạc Mỹ Đình bước đến, chủ động lên tiếng trước “Anh cả, có chuyện gì vậy?”

Mí mắt Mạc Đông Lăng khả năng lên, đôi mắt màu nâu ấy khiến người khác cảm thấy áp lực một cách khó hiểu.

Anh ta nói: “Hôm nay có người giúp việc phạm loi.”

“Anh cả, chuyện đó thì em biết rồi, vốn đi chuyện này là do em xử lý, nhưng mà buổi tiệc hôm nay em bận quá, vì vậy mới bị em trì hoãn đến tận bây giờ. Chuyện nhỏ như vậy sao lại có thể làm phiền anh ra mặt xử lý chứ, làm lãng phí thời gian của anh.”

Mạc Mỹ Đình vội vàng giải thích: “Anh cả, anh cứ để em xử lý, mấy ngày gần đây anh cũng bận rộn rồi, nên đi nghỉ sớm thôi. Những chuyện trong nhà như thế này nên để phụ nữ giải quyết “

“Chuyện này để cô giải quyết sao? Ở cái nhà này, lời nói của cô vẫn chưa có giá trị đến mức đẩy đâu, anh cả vẫn còn ngôi sờ sờ ở đây đó.”

Mạc Tử Tây như cười như không nhìn cô ta: con mẹ nó, để tôi xem cô còn định làm bộ làm tịch đến khi nào.

Mạc Mỹ Đình lập tức tỏ vẻ uất ức: “Từ Tây, chị biết em không thích chị, nhưng em cũng không thể nóinăng lung tung như vậy được.”

“Có lẽ tôi nói năng lung tung, nhưng mà riêng chuyện này thì cô không giải quyết nổi đâu.”

Gương mặt Mạc Từ Tây lộ ra vẻ đắc ý, cô ấy chính là muốn tố cáo mọi chuyện với Mạc Đông Lăng.

Người hầu trong nhà không thấy, chuyện này cho dù thế nào đi chăng nữa đều thấy không đúng.

Có lẽ anh cả không quản người hầu đã làm sai chuyện gì, nhưng nếu như người nhà họ Mạc biến mất, thì tính chất sự việc không hề giống nhau.

Mạc Đông Lăng tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Vẻ mặt Mạc Mỹ Đình bỗng trở nên cứng ngắc, nhìn Mạc Đông Lăng hỏi: “Anh cả, anh cũng nghĩ như vậy sao?”

“Đã tìm thấy người hầu đó rồi.”

Mạc Đông Lăng căn bản không thèm nhìn Mạc Mỹ Đình, cũng không thèm để ý đến câu nói của cô ta, trực tiếp tìm ra kẻ đó.

Lúc này, Mạc Mỹ Đình có chút hoang mang, sao lại có thể tìm ra được chứ?

Cô ta theo bản năng liếc nhìn người trợ lý, không phải đã xử lý sạch sẽ rồi sao, sao lại bị tìm thấy dễdàng như vậy được chứ Mạc Mỹ Đình nhất thời không biết phải làm sao moi tot.

to như bị phát hiện, có ta phải giải thích sao đây, tuyệt đối không được để lộ thân phận của bản thân.

không lâu sau, kẻ đó liền bị đưa đến trước đại sảnh.

“Quả nhiên vẫn là anh cả lợi hại, có thể dễ dàng tìm thấy cô ta.”

Mạc Tử Tây đá mày nhìn Mạc Mỹ Đình, để xem lần này cô ta định lấp liếm kiểu gì, hôm nay nhất định phải đề tất cả mọi người nhìn thấy được bộ mặt thật của cô ta.

Mạc Mỹ Đình không biết phải bày ra biểu cảm gì.

Cô ta nhìn chằm chằm vào người hầu kia, không biết liệu cô ta có tố cáo mình hay không.

Mạc Đông Lăng gật nhẹ đầu, sau đó vệ sĩ tiến lên giật miếng vài bịt miệng người hầu ra, lạnh lùng nói: “Nói, là ai sai khiến cô ?”

Trái tim Mạc Mỹ Đình lúc này như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Cô hầu gái đó vội vàng cầu xin: “Cậu chủ cả, xin câu hãy tha cho tôi, lần này tôi bị ma quỷ ám ảnh nênmới làm ra chuyện như vậy, nhưng tôi thật sự không hề co y.”

“Nói vào trong điểm đi, rốt cuộc ai là người sai khiến có.”

Mạc Từ Tây liếc nhìn Mạc Mỹ Đình, rồi đặc biệt nhìn cô hầu gái: “Cô không cần phải sợ, chỉ cần cô nói ra người đứng đằng sau giật dây cô là được, có anh cả ở đây, cô sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Mạc Mỹ Đình chậm rãi năm chặt tay.

Không phải đã nói mọi chuyện đã dàn xếp ổn thỏa rồi sao, tại sao lại còn dữ lại tại hoa ngầm này làm gì, để bây giờ bị Mạc Đông Lăng tóm đuôi, lần này thì nguy rồi, ngụy thật rồi.

Cô hầu gái kia nuốt nước bọt nói: “Là, là có người đưa cho tôi một số tiền lớn, bảo tôi làm như vậy.”

“Ai đưa tiền cho cô ?”

“Tôi cũng không biết, đối phương có lẽ là một bảo mẫu, hoặc là trợ lý gì đó, đặc biệt tới tìm tôi, sau đó đưa tiền cho tôi và yêu cầu tôi làm theo những gì cô ta nói. Tôi vốn tưởng rằng đó chỉ là một chuyện nhỏ thôi, nhưng tôi không ngờ rằng đối phương lại là phu nhân Thi Nhân Mạc Mỹ Đình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.Còn Mạc Tử Tây thì kinh ngạc lên tiếng “Cô nói: bảy, rõ ràng là Nói đến đây, cô ấy không thể nói tiếp được nữa.

Tại sao cô ta lại trả lời như vậy chứ, lẽ nào không phải Mạc Mỹ Đình là người đứng đằng sao?

“Rõ ràng là gì hả Từ Tây?”

Mạc Mỹ Đình lộ ra vẻ đắc ý, cười nói: “Không lẽ em nghĩ rằng chị là người đứng sau giật dây cô ấy chứ? Mặc dù đúng là chị và cô Nhân có chút hiểu lầm, nhưng cũng không đến mức phải làm như vậy.”

“Ai mà biết được chứ.”

Mạc Từ Tây có chút không cam lòng, tiếp tục truy cứu cô hầu gái: “Vậy cô có nhớ ngoại hình của đối phương không? Có phải là bào mẫu hay trợ lý của nhà họ Mạc không?”

Ánh mắt Mạc Mỹ Đình ảnh lên những tia phức tạp.

— QUẢNG CÁO —