Trà Kỷ Tử

Chương 7: Dùng rất tốt.



Tha cho tôi...làm ơn...

Hiểu Ngư yếu ớt thì thào, đầu hơi cúi xuống hít lấy từng ngụm khí. Hơi thở vẫn dồn dập không ổn định. Bụng nhỏ nhói lên từng đợt, vật lớn được cho vào hết cộm cả lên vùng da bụng mỏng.

Quế Quân không nghe, chân bắt đầu di chuyển. Mỗi lần sải chân bước đi thứ kia lại đỉnh lên, bên trong bị đâm chọc lung tung, vách thịt non vì thế mà co rút mạnh mẽ bóp chặt lấy dị vật bên trong.

Hiểu Ngư thấy như có rất nhiều chùm pháo hoa trắng xóa nối nhau liên tiếp nổ trước mắt, đầu choáng khủng khiếp. Miệng không tự chủ được mà mở lớn hít khí liên tục.

_Ư...dừng...

Quế Quân bế cô đi loanh quanh trong phòng, chẳng mấy chốc bụng dưới run lên bần bật đưa cô đạt đến cao trào.

Hiểu Ngư toàn thân vô lực đắm chìm trong dư vị cao trào, hoa h.uyệt tiết nước bên trong tưới ướt thân gậy ấm nóng.

Quế Quân cảm thấy chưa đủ, hai ngón tay chen vào trong cùng gậy lớn, mạnh mẽ nhấn vào khối thịt mềm nhô lên.

Hiểu Ngư còn đang chìm trong khoái lạc lại liên tiếp giật nảy lên, hai mắt mở to. Sống lưng tê dại, cơ thể như có luồng điện chạy xẹt qua kéo căng từng dây thần kinh.

_Ức...đừng mà...chỗ đó.

Hoa h.uyệt được kích thích cực độ sung sướng mà phun ra lượng nước lớn ấm nóng len lỏi qua vật lớn trào cả ra bên ngoài trực tiếp chảy xuống sàn nhà.

Quế Quân khơi khựng nhìn dòng nước vàng nhàn nhạt chảy rỉ xuống sàn.

Không phải đó chứ?

_Sướng đến mức tè cả xuống sàn?



Quế Quân cười lớn vỗ vỗ mông cô, tiếp tục châm chọc.

_Thích sao?

_Ức...không phải, tôi không tè. Tôi không phải.

Hiểu Ngư xấu hổ nức nở, giẫy nảy muốn thoát ra. Hiện tại cả khuôn mặt cô đỏ như cà chua, tai nóng bừng đỏ đến mức như muốn tiết máu.

_Ưm dừng lại... mệt quá!

Hiểu Ngư cấu vào tay anh một cái sức lực như gãi ngứa. Quế Quân không chịu thua cúi đầu cắn lấy vành tai từ từ gặm mút, phát ra âm thanh khiến cô nóng mặt.

Tai nổi lên cơn ngứa râm ran như thể có rất nhiều kiến đang bò quanh.

Quế Quân bên dưới không ngừng đâm chọc, hoa h.uyệt tiết nước mỗi lúc một nhiều. Lực đạo va chạm ra ra vào vào khiến nơi giao hợp trở nên lầy lội, cơ hồ nghe rõ tiếng nước chóp chép bên dưới phát ra.

Hiểu Ngư xấu hổ đến mức không biết chúi đầu vào nơi nào, Quế Quân thì ngược lại vô cùng thoải mái lại rất hưởng thụ. Anh không cho một bộ phận nào trên cơ thể cô được yên, chốc thì ngực bị xoa hai đầu hoa bị ngắt nhéo đến dựng đứng đỏ sẫm cả lên, eo cũng bị bóp đến hằn dấu tay, mông cô còn thảm hại hơn bị anh mang ra xoa nắn qua đủ kiểu, rất đàn hồi đánh rất thích tay.

Hiểu Ngư bị bức đến cùng cực, cổ họng đau rát không cầu xin nổi nữa, thỉnh thoảng phát ra những tiếng rên khe khẽ.

Thoáng cái đã hơn chín giờ, Quế Quân ăn no liền phủi mông vào phòng tắm.

Hiểu Ngư cả người run lẩy bẩy nằm trên thảm lông dưới sàn. Cô nằm sấp, mông bị ép vểnh lên lộ rõ hoa h.uyệt sưng đỏ đang òng ọc chảy ra dịch trắng. Hai cánh hoa phơi bày trước không khí chưa kịp khép lại vẫn đang mấp máy. Cơ thể đâu đâu cũng có dấu đỏ.

Căn phòng nồng lên mùi của cuộc hoan ái vừa rồi.

Cửa phòng tắm vừa đóng lại bất chợt mở ra, Quế Quân lại tủ lấy ra một cái khăn lông lớn, bế xốc Hiểu Ngư lên trở lại phòng tắm.

Xem ra vẫn còn chút tính người đi.



Anh nghiêm túc tắm cho cô, bọt xà phòng được xoa khắp người. Cơ thể thiếu nữ trắng nõn nà mịn mịn như da em bé làm Quế Quân nỗi hứng muốn ngắt nhéo, Hiểu Ngư bị động chạm chau mày liên hồi, cổ họng bật ra vài tiếng hừ hừ như mèo kêu.

Tắm xong anh bọc cô trong khăn lớn mang người ra ngoài.

Giữa trưa người làm lên phòng lấy đồ mang giặt thì khựng người. Trên giường có một cô gái đang ngủ, điều này chưa từng thấy bao giờ.

Thiếu gia có bạn gái. Sao không trực tiếp đưa về Tuyên gia?

Càng bất ngờ hơn khi người làm dọn sọt đựng đồ phát hiện ra vệt máu đã khô trên ga giường, kinh ngạc đến không tin vào thứ mình vừa thấy.

Cửa phòng tắm bật mở Quế Quân đi ra khiến cô người làm như thanh tỉnh nhanh chóng gom đồ xin phép ra ngoài.

Anh thay quần áo xong lại nhớ tới cái váy của cô hôm qua đã bẩn không thể mặc lại. Trong nhà lại không có đồ phụ nữ, bất đắt dĩ anh mặc tạm cho cô áo sơ mi của mình.

Hiểu Ngư ngủ li bì suốt 2 ngày đêm, lần nữa tỉnh dậy đã tờ mờ tối, bên ngoài trời nổi gió lớn, cây cối nghiêng ngã xuôi theo chiều gió thổi. Chúng ngã nghiêng như cuộc đời cô vậy.

Hiểu Ngư tỉnh dậy nằm bất động trên giường, quay cổ qua thôi cũng đã đau đến tái mặt, cô nằm đó vô định nhìn cây cối bên ngoài.

Môi khô, miệng đắng, cổ họng đau đến không muốn nuốt nước bọt, kì thực vô cùng đói khát.

Quế Quân bên ngoài nói điện thoại cùng Trịnh Đông. Người đầu dây bên kia tâm trạng tốt liên tục hỏi han về thành phẩm mình mang tặng.

_Ừm, dùng rất tốt.Tốt đến mức tôi hầu luôn cả ăn uống tắm rửa.

Trịnh Đông nhất thời im miệng.
— QUẢNG CÁO —