Trái Tim Của Tuyết

Chương 4: DI VẬT





Tại biệt thự Kinomoto, 1 người đàn ông trung niên ngồi ngắm khung hình của người ông yêu, tay cầm điếu thuốc thả ra những làn khói vào tấm hình:


- Nó rất giống em Naideshiko, nhưng nụ cười đó sẽ nhanh chóng biến mất thôi


- Vào đi! – ông lên tiếng khi nghe tiếng gõ cửa của tên thuộc hạ


Tên thuộc hạ bước đến bàn người đàn ông ngồi, cúi đầu:


- Đã hoàn thành nhiệm vụ


- Tốt, con bé đó thì sao.


- Dạ, nó đã biến mất trong đám cháy


- Mau tìm nó và xử nó đi cho ta, có 1 con bé mà xử lý không xong. Không mang được xác của nó về đây thì tụi bây đừng về gặp tao. Biến!!! – Fujitaka giận dữ đập tay xuống bàn ra lệnh cho thuộc hạ.


Tên thuộc hạ sợ hãi đi thi hành nhiệm vụ, khi hắn vừa đi khỏi 1 người phụ nữ trong căn phòng kế bên bước ra nhếch môi cười "ông vẫn còn nhớ đến mẹ con cô ta sao" rồi lẳng lặng đi vào phòng.


..........................................


Tomoyo đến lớp định khoe với Sakura máy quay mới của cô, lên lớp cô không thấy Sakura liếc mắt nhìn quanh hỏi Naoko:


- Naoko, cậu Sakura đến lớp chưa ? – Tomoyo hỏi Naoko với nét mặt lo lắng


- Mình không thấy, có chuyện gì sao ?


- À cũng không có gì.


Eriol lo lắng không kém, bấm điện thoại gọi cho Sakura "thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau". Trong lòng bất an, anh liền trốn học đi tìm Sakura. Mọi tin tức về Sakura như biến mất không khí, đến nhà tìm thì anh không thấy căn nhà đâu chỉ thấy đống tàn tro. Đưa mắt tìm kiếm Sakura nhưng xung quanh không hề có 1 bóng người.


Chợt 1 cô gái lái chiếc xe màu đen cũng chạy đến căn nhà bị cháy, la lớn tên Sakura. Cô bước đến nhìn thấy căn nhà nhỏ xinh đẹp bây giờ chỉ là 1 đống tro màu đen. Eriol bước đến bên cô gái, cô gái quay lại thấy Eriol ngạc nhiên hỏi:


- Ủa sao cậu lại ở đây, đáng lẽ cậu phải ở trên lớp chứ - Tomoyo nhìn cậu hỏi, đôi mắt ngấn lệ


- Cũng như cậu thôi! – cậu đưa mắt nhìn đống tro mà nói.


Tomoyo nhìn Eriol khóc nức nở, cậu đi xung quanh căn nhà bị cháy rụi, chợt cậu dừng lại bước vào thấy 1 chiếc hộp gỗ bị cháy xém. Tomoyo thấy lạ chạy đến hỏi:


- Cậu sao vậy, Eriol ?


- Chiếc hộp này của Sakura phải không ?


- Đó là của mẹ Sakura, tớ từng thấy cô ấy cầm chiếc hộp ngồi khóc tớ vô tình bước vào phòng tìm Sakura thì cô ấy vội vàng cất đi.


Eriol đưa Tomoyo về biệt thự. Tomoyo nhờ quản gia pha trà cho cô và Eriol mang ra sau vườn. Eriol mở chiếc hộp ra, nhiều kỉ vật của mẹ Sakura được giữ gìn cẩn thận trong đó. Những tấm hình, những lá thư,  1 tờ giấy được gấp lại kĩ càng... Cầm những tấm hình mẹ Sakura chụp với 1 người đàn ông không phải ba Sakura, lất từng tấm ra xem, đúng lúc ông quản gia đem trà không ra không 1 tiếng động làm cả hai giật mình làm rơi mấy tấm hình:


- Tôi xin lỗi, thưa tiểu thư


- Thôi bác vào nhà đi – Tomoyo nhẹ nhàng bảo


Nhặt những tấm vương vãi trên cỏ, Tomoyo vô tình nhìn thấy 1 tấm 2 đứa trẻ giống hệt nhau chụp chung đưa cho Eriol xem. Anh thấy lạ nên lật mặt sau của tấm hình có dòng chữ : mẹ yêu 2 con Sakura - Shery. Tomoyo ngạc nhiên biết Sakura còn có 1 đứa em gái nữa mà trước giờ cô không hề hay biết. Eriol thấy cô bất ngờ mở miệng hỏi:


- Hai người là bạn thân mà, bộ cậu không biết Sakura có em song sinh sao ?


- Mình thật sự không biết chuyện này, mình chỉ thấy trước giờ Sakura chỉ có 1 đứa em trai thôi mà


Tomoyo lấy tờ giấy trong chiếc hộp ra, trong đó viết : "Con gái Sakura của mẹ, nếu con đọc được bức thư này chắc có lẽ mẹ đã không còn trên đời này nữa. Tất cả những gì trong chiếc hộp này là bí mật của mẹ từ bấy lâu nay không cho bất kỳ ai biết, kể cả ba con. Sakura à, có 1 sự thật mẹ không muốn cho con biết, nhưng trước sau gì bí mật này cũng sẽ có ngày bị bại lộ. Sakura à, người ba của con bây giờ không phải là ba ruột của con, con và em gái song sinh của con Shery là con gái của tập đoàn ***. Khi sinh con ra, ba ruột của con không tin 2 đứa là con ông nên đuổi 3 mẹ con ta ra khỏi nhà. Trên đường đi, tình nhân của ba con truy sát mẹ con mình, bà ta bắt Shery đi và cho người giết mẹ con mình, may mắn là ba nuôi con ra tay kịp thời nên mới giữ được mạng 2 mẹ con mình. Sakura, khi con nhận được chiếc hộp hãy đeo sợi dây chuyền này lên cổ nó sẽ giúp được con sau này. Đi tìm em gái con và sống thật tốt nhé, mẹ yêu con".


Tomoyo đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác qua từng câu từng chữ trên tờ giấy. Eriol lấy ra những bức thư đã cũ trong chiếc hộp, những dòng thư ngọt ngào của bà viết cho người đó, có vẻ như họ đã từng là người yêu. Eriol như hiểu được câu chuyện của 2 người, anh bỏ tất cả các kỉ vật của mẹ Sakura vào chiếc hộp và nhờ Tomoyo cất giữ cho Sakura.


Còn về Sakura thì sao, tại sao nó lại biến mất như cơn gió chỉ trong 1 ngày không chút dấu vết. Mọi tin tức về nó đều biến mất chỉ còn lại 1 đống tro tàn của căn nhà nhỏ. Vậy bây giờ nó đang ở đâu, còn sống hay đã chết ? Một loạt câu hỏi chạy trong đầu cả hai, Tomoyo nhìn thấy thảm kịch gia đình của cô bạn nhỏ thân nhất bật khóc.


Tomoyo và Eriol cho người đi tìm Sakura khắpnơi, dù phải lật tung cả thành phố này cũng phải tìm cho ra Sakura.