Trái Tim Của Tuyết

Chương 50: BIẾN HÓA KHÔN LƯỜNG - P1




Souji lấy đèn pin trong ba lô ra đưa cho anh, anh bật đèn đặt vào lỗ hổng sau đầu tượng Goblin, ánh sáng từ đèn pin chiếu tới vách đá đối diện. Tấm gương phản chiếu ánh sáng kia qua nhiều tấm gương khác, đích cuối cùng của tia sáng là góc giữa 2 cánh cửa dưới đất. Cánh cửa tự động mở ra, một căn phòng tối om hiện ra đầy bí ẩn.


Cả 3 người bước vào trong, ánh sáng từ những cây nến 2 bên gian phòng bừng sáng. Viên đá Cintanami được đặt trên bệ thờ trước mặt, Souji cẩn thận quan sát xung quanh xem có cơ quan gì nữa không. Anh dùng 1 cục đá ném thẳng lên bệ thờ lập tức cục đá biến thành cát bụi bởi những tia laser giăng đầy quanh bệ thờ bảo vệ bảo vật.


Souji trố mắt nhìn cục đá trở về với cát bụi, than vãn:


- Đúng là muốn lấy bảo vật không phải dễ. Đâu đâu cũng có cơ quan giăng đầy chờ ám sát chúng ta.


- Anh tưởng bảo vật ai muốn lấy cũng được sao ? Anh nên thầm cảm ơn thiếu gia Li đây vì đã huấn luyện anh tử tế.


- Biểu cảm lố lăng quá rồi đấy, Souji. Trước đây chả phải cậu gặp những cơ quan như thế này nhiều rồi sao.


- Chỉ là pha trò một chút cho không khí bớt căng thẳng thôi mà. Phải không, cô nhóc ?


- Em chỉ thấy anh lố lăng thôi, Souji à – Tomoyo châm chọc.


- Thôi mau lấy bảo vật rồi về, em đói bụng lắm rồi – Marry ca thán.


- Được rồi. Để anh qua đó lấy bảo vật. Sakura, lần này phải nhờ em rồi. – Syaoran chạm tay vào tai nghe nói.


- Vậy bây giờ nghe theo sự chỉ dẫn của tôi.


Syaoran dễ dàng luồn lách qua lưới laser dày đặc vô hình trước và đoạt được bảo vật. Cả 3 rời khỏi hang động ra ngoài, người vui mừng nhất là Marry. Suốt chuyến đi cô không ngừng đáu tranh với cơn đói bụng đang cồn cào trong dạ dày vì sáng nay ngủ dậy trễ trong bụng vẫn chưa có gì.


Ra khỏi hang được vài bước chân, 1 tên lạ mặt đeo mặt nạ tung cho bọn họ 1 quả đạn mù trước mặt 3 người chỉ toàn khói mù mịt. Souji quát lớn:


- Là kẻ nào ?


- Xin chào bang chủ cùng 2 bang phó của Hắc Long, không biết ngọn gió nào mang 3 vị đến đây – 1 chàng trai tóc xanh đeo mặt nạ đứng trên cây trả lời.


- Souji, balo đâu rồi ? – Marry nhìn sang Souji


- Anh là ai ? Trả balo lại chúng tôi.


- Tôi sẽ trả lại cho 3 vị sau khi tôi lấy được viên đá Cintanami.


- Viên đá đó là của chúng tôi, anh là ai sao lại tới chiếm đoạt viên đá ?


- Xin lỗi, thật thất lễ. Tôi chính là người báo chí dạo này thường xuyên nhắc tới trong những vụ án gần đây, siêu đạo chích Snow.


- "Snow ?? Suy đoán của mình lần này sai rồi" – Syaoran nghĩ thầm rồi mỉm cười


- Vậy thì lần này anh không trốn thoát dễ dàng đâu – Marry chỉa súng vào người anh ta.


- Bắt được tôi đi rồi hãy nói, thưa tiểu thư Marry.


Một cái bóng đen xuất hiện từ phía sau chàng trai kia đu dây bay tới giật lấy cái balo dừng lại trên cành cây đối diện. Bóng đen đó là cô nàng tóc nâu đỏ với đôi mắt đen sắc sảo ẩn sau chiếc mặt nạ tuyết màu trắng quay mặt lại nói:


- Có vẻ như nơi này sắp có một cuộc chiến giành bảo vật rồi đây.


- Snow ?? Sao cô lại ở đây ? – Syaoran bất ngờ vì không chỉ tên siêu đạo chích kia phục kích mà còn có bang chủ Băng Long xuất hiện.


- Chúng ta lại gặp nhau rồi, đại thiếu gia Li Syaoran – Sakura đưa tay phải sang ngực trái cúi chào.


- Cô ta cướp bảo vật mà lịch sự vậy sao ? – Marry chề môi


- Chào tiểu thư Baek Marry, nice to meet you.


- Cô ta là ai vậy, Souji ?


- Bang chủ Băng Long, Snow.


- Tên ngốc cũng có mặt ở đây sao ? – Sakura châm chọc


- CÔ NÓI AI LÀ TÊN NGỐC, TÔI SẼ CHO CÔ BIẾT TAY – Souji tức giận xắn tay áo bước tới trước mặt nó liền bị Syaoran đưa tay cản lại.


- Sao cô lại ở đây ? – Syaoran lên tiếng


- Hắc Long các anh ở đây được, không lẽ tôi lại không thể tới.


- Này này, nói chuyện thì các người dắt nhau về nhà nói đi. Bang chủ Băng Long, mau trả viên đá lại cho tôi – tên đạo chích kia lên tiếng


- Viên đá đâu phải của ngươi tại sao ta phải trả cho ngươi. Ta còn chưa hỏi tội ngươi dám lấy tên bổn bang chủ đây làm tên của siêu đạo chích nhà ngươi đấy.


- Vậy thì xin thất lễ với bang chủ - tên siêu đạo chích bắn đạn mù vào người Sakura rồi bay qua cướp lại balo.


Sakura kịp tránh quả đạn đó nhảy qua cành cây khác nhưng balo đã bị tên siêu đạo chích kia lấy mất. Syaoran không thể đứng nhìn được nữa lập tức đuổi theo anh ta, Souji và Marry cũng chạy theo. Cả 3 đuổi theo đến giữa khu rừng thì không thấy 2 người kia nữa. Tomoyo lên tiếng:


- Mọi người lấy được bảo vật chưa ?


- Em làm gì nảy giờ thế ? – Souji quát.


- Chỉ đi wc một chút thôi mà.


- Đã lấy được bảo vật nhưng lại bị tên đạo chích Snow và bang chủ Băng Long cướp mất rồi – Syaoran trả lời


- Vậy để tôi dò tìm vị trí của bọn họ.


Tomoyo nhìn qua màn hình trên laptop thấy Sakura đang đánh nhau với tên siêu đạo chích kia lập tức chỉnh chế độ xem sang phạm vi trên bản đồ:


- Bọn họ cách anh khoảng 2km về phía Đông Nam.


- Em làm tốt lắm, mau đi thôi – Syaoran cười rồi chạy theo chỉ dẫn của Tomoyo.


Đến nơi, cả 3 thấy tên đạo chích kia và Snowđang đánh nhau kịch liệt bằng những cành trúc. Syaoran, Marry và Souji cũng bắtđầu tham chiến. Một cuộc chiến tranh giành bảo vật trên cây bắt đầu, họ đều lànhững sát thủ được đào tạo chuyên nghiệp. Thực lực của bọn họ đều không thuakém một người nào, khu rừng bây giờ chỉ vang lên tiếng của những cành trúc vachạm nhau và tiếng đánh nhau của 5 người bọn họTɢ