Sau khi muội muội trói định với hệ thống thì luôn có thể dễ dàng đoạt lấy mọi thứ của ta.
Thẩm Hoài, là thứ duy nhất ta không bị cướp mất.
Cho đến khi hắn vì báo thù cho muội muội mà ném chết đứa con gái mới sinh của chúng ta.
Hắn giẫm lên máu thịt của con gái mà nói: "Ta biết năm đó người cứu ta là A Uyển, không phải ngươi. Nay dùng mạng của con gái để đền, là báo ứng của ngươi!"
Nhưng rõ ràng, người cứu hắn là ta.
Sau khi cùng Thẩm Hoài đồng quy vu tận, ta trọng sinh trở về ngày cứu hắn.
Lần này, ta điều khiển xe ngựa nghiền nát tay hắn, tiêu sái rời đi.
Muội muội chờ nhặt của rơi: "?"