Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 191: Đây là chuyện tôi nên làm



Ngay sau đó hiệu trưởng Quan nói:

"Lại qua mấy ngày nữa sinh viên sẽ lục tục tới đây đăng ký, năm nay có hơn một trăm giai cấp vô sản thi đậu, cộng thêm thi đậu đại học tới hơn hai trăm sinh viên, chuyện này là khiêu chiến rất lớn đối với các giáo viên như chúng ta. Đương nhiên, vì ứng phó sinh viên năm nay chúng tôi còn mời mấy giáo viên ưu tú từ khắp nơi tới."

Sau đó ông ta bắt đầu giới thiệu giáo viên mới tới, có hai giáo viên khá lớn tuổi, nghe nói trước đây đều là cấp bậc giáo sư, nhưng vì chút chuyện nên bị hủy bỏ, không lâu trước đây mới khôi phục công tác được chuyển tới đây. Sau đó là ba người tương đối trẻ, nhưng từng có hai ba năm kinh nghiệm giáo dục. Cuối cùng giới thiệu tới Tô Tô, hiệu trưởng Quan dùng giọng nói rất to nói:

"Cô Tô là người có học lịch trung học nhiều nhất trong tất cả giáo viên ở đây, cũng là người tôi tốn rất nhiều sức lực mới mời được tới đây, mong mọi người nhiệt liệt hoan nghênh. Nhưng mà vì chúng tôi thật sự không mời được giáo viên tiếng Anh, cho nên có khả năng cô Tô phải vất vả một chút, phụ trách chương trình học tiếng Anh của toàn bộ sinh viên." "Đây là chuyện tôi nên làm." Hóa ra là tới làm giáo viên tiếng Anh, cô cần hỏi một chút nên dạy từ đâu mới được.

Dù sao trước thời đại này mọi người học tập hàng đầu là tiếng Nga, không coi trọng ngôn ngữ tiếng Anh này lắm.

Nhưng mà mấy năm gần đây vì phương diện ngoại giao tăng lên nhiều, cho nên cũng lần lượt coi trọng hơn.

Sau khi Tô Tô nói xong lại rất nghiêm tốn nói: "Đối với giáo dục đại học tôi vẫn là người mới học, hi vọng mọi người có thể giúp chỉ điểm, cảm ơn các vị."

Đều nói người khiêm tốn sẽ khiến người ta thích, huống chi cô còn là người có bằng cấp cao nhất ở đây.

Mới vừa tới chính là giáo viên thuộc nhà nước, đãi ngộ gì đó sau này cũng cao nhất.

Có thể nói là ngoại trừ hiệu trưởng, trường học này không còn ai có đãi ngộ cao hơn cô.

Thời đại này đã bắt đầu chú trọng phần tử tri thức, như Tô Tô vừa trẻ tuổi còn tốt nghiệp trường chuyên mọi người muốn không phục cũng không được.

Dù sao, vạch xuất phát đã không giống nhau.

Nhưng mà cô gái nhỏ người ta vô cùng lễ phép còn thích cười, trọng điểm là trông không tệ lắm. Có người biết nội tình còn biết chồng người ta là người tham gia quân ngũ, cho nên không chọc thì đừng chọc vào.

Cứ thế, Tô Tô cảm thấy ngày đầu tiên mình đi làm còn tương đối nhẹ nhàng.

Nhưng mà, kế tiếp sẽ không nhẹ nhàng.

Cô cần tự mình sắp xếp chương trình học, tự mình hoàn thiện một số thứ như học phần.

Đại học thời đại này, đặc biệt là chuyên ngành tiếng Anh thật sự hơi kém, cô cần đến cục giáo dục để học tập, cho dù trường học chưa bắt đầu dạy thì cô cũng bận.

Giải quyết chuyện phương diện chương trình học xong còn phải nghiên cứu với hiệu trưởng Quan một chút phòng học và yêu cầu sắp xếp chương trình học như thế nào, chỉ trong nháy mắt đã tới chủ nhật.

Lận Xuyên hưng phấn tới thăm nàng dâu của mình, vừa mở cửa thì phát hiện đón mình là một con gấu trúc quốc bảo.

Tô Tô nhìn thấy Lận Xuyên thì làm nũng theo bản năng, lập tức treo trên người anh nói: "Em quá mệt mỏi."

Lận Xuyên nhìn xung quanh thấy không có ai thì ôm cô vào phòng, sau đó thấy trên bàn bày đủ loại giáo án, văn kiện, nhìn có vẻ rất phức tạp.

Mà trong nhà cũng không được dọn dẹp, có lễ cô quá bận rộn. "Có phải rất mệt hay không?"

"Anh không biết đâu, thời đại này... Không phải, là nên tảng tiếng Anh của trường quá kém, nếu không phải em mang một số sách biên soạn tiếng Anh mới và các loại từ điển, em nghĩ có khả năng em không xử lý được." Đồ vật trong ba lô đều có tác dụng, trên cơ bản đều dùng hết.

"Quá khát, không được em phải uống nước." Kết quả phát hiện ấm nước không có nước, cô lập tức uể oải.

Lận Xuyên không nói câu nào, vỗ đầu cô đi thu dọn nhà nấu nước cho nàng dâu, sau đó bưng nước cho cô nói:

"Muốn ăn món gì?"

"Không muốn ăn gì cả, em cảm thấy đầu mình trống rỗng."

"..." Thật đáng thương, hóa ra làm giáo viên khó như thế.