Trói Buộc Trái Tim Em Bằng Sự Dịu Dàng Của Anh

Chương 12: Suy nghĩ



Nhìn đôi bàn tay chằng chịt những vết thương, cô thấy nó đã được băng bó lại một cách rất cẩn thận. Lòng cô thầm nghĩ chắc hẳn là anh đã băng bó vết thương cho cô, đột nhiên sắc mặt cô tươi tỉnh trở lại. Ánh mắt đượm buồn giờ đã thay bằng đôi mắt tràn đầy hạnh phúc.

Tới trường cô xuống xe rồi đi thẳng đến lớp học, chỉ một hành động nhỏ thôi cũng biến cô từ buồn trở thành vui. Chắc cô cũng đã có cảm tình với anh, chắc tại bởi vì sự dịu dàng, nhẹ nhàng, chu đáo của anh đã làm lay động được trái tim cô.

Vào lớp nhìn thấy cô bạn Lưu Khả Ái đã đến từ bao giờ, cô đi lại rồi ngồi xuống bên cạnh.

"Ngày mới tốt lành nha cô bạn của tôi."

"Hôm nay nhìn cậu vui vẻ thế nhỉ?"

"Chắc là đêm qua có một đêm cuồng nhiệt với chồng hả?"

Khả Ái trêu chọc cô làm cô ngượng đến đỏ cả mặt mày. Nhắc đến chuyện vợ chồng thì cô có chút ngại ngùng bởi vì cô và anh chưa làm gì cả. Không phải là anh không muốn cô mà là cô chưa sẵn sàng làm chuyện vợ chồng với anh. Nghĩ đến chuyện này cô cũng cảm thấy thật thương cho anh, nửa tháng nay chắc anh ăn chay nhiều lắm.

"Tớ và anh ấy chưa làm chuyện vợ chồng."

"Cái gì? Cậu và anh ấy chưa làm luôn sao?"

Khả Ái cũng sốc khi nghe cô nói vậy! Cô nghĩ rằng vợ chồng sẽ làm điều ấy ngay đêm tân hôn luôn rồi! Còn đằng này nửa tháng cả hai không đụng chạm gì hết, điều này thật sự làm cho cô bạn cùng bàn của cô không thể nào tin được.

"Cậu nhỏ tiếng thôi, cậu muốn nguyên lớp biết hết sao?"



"Tớ sẽ nhỏ tiếng."

"Mà này! Anh ta không muốn cậu sao?"

"Do tớ chưa sẵn sàng, anh ấy có từng đề nghị nhưng tớ đã từ chối anh ấy. Anh ấy nói sẽ chờ cho đến khi tớ sẵn sàng."

"Ôi trời! Cậu không sợ anh ta sẽ ra ngoài tìm người để thoả mãn sao?"

"Tớ tin anh ấy sẽ không làm vậy với tớ."

Giao Nhi tin rằng anh sẽ không bao giờ làm điều có lỗi như vậy với cô. Mặc dù cô biết rõ anh rất yêu thương cô, nhưng khi nghe Khả Ái nhắc đến chuyện tìm kiếm người tình bên ngoài để thoả mãn, trong lòng cô liền dâng lên một cảm giác sợ hãi.

Cô biết rõ anh là một người có nhu cầu về điều ấy cực cao, đó là nhu cầu sinh lý bình thường của mỗi người. Vả lại cô cũng không cho anh khi anh cần, cô nghĩ rằng vì điều này mà anh sẽ ra ngoài mà kiếm người để giúp anh thoả mãn nhu cầu đấy!

Nhìn mặt cô trầm ngâm suy nghĩ mà không nói gì cả, Khả Ái lay người cô: "Cậu đang suy nghĩ gì mà mặt cậu trầm ngâm dữ vậy?"

"À! Không gì đâu! Chỉ là suy nghĩ một vài chuyện vặt vãnh thôi!"

Xuyên suốt cả buổi học Giao Nhi không thể tập trung bài giảng trên lớp nổi, cô luôn suy nghĩ về chuyện anh có ra ngoài tìm kiếm người con gái khác để thoả mãn hay không? Cô cũng không hiểu bản thân tại sao lại suy nghĩ về điều đó, tại sao lại quan tâm anh đến vậy! Hay vì cô cũng đã có tình cảm với anh rồi?

Tối đó anh sang thư phòng làm việc, cô ngồi trong phòng hoàn thành bài tập được giao. Cô say sưa vẽ từng đường nét điêu luyện, đây là sở thích của cô mà. Chỉ cần là công việc yêu thích của cô cô sẵn sàng làm từ sáng tới tối mà không cảm thấy mệt.



Làm xong cô trở về giường, nhưng cô không ngủ liền mà đợi anh làm xong việc. Có lẽ cô đã ghiền hơi ấm của anh, ghiền mùi cơ thể của anh. Một mùi cơ thể bạc hà dịu nhẹ dễ chịu. Có anh cô mới có thể yên tâm ngon giấc.

Ngồi thẩn thờ đôi mắt cô hướng ra phía cửa sổ, cô chợt nhớ đến lời Khả Ái nói sáng nay. Tâm trí cô bắt đầu suy nghĩ về chuyện đó, không biết anh có làm việc có lỗi với cô hay không? Không biết anh có ra ngoài tìm người phụ nữ khác để thỏa mãn hay không? Những câu hỏi cứ văng vẳng trong đầu cô như thế khiến cô rất khó chịu. Cô quyết định đợi anh về phòng để hỏi cho ra lẽ.

Một lát sau cánh cửa mở ra, cô biết chắc đó chính là anh. Bước vào anh mỉm cười rồi đi lại giường với cô, giọng trầm ấm ôn nhu nói: "Sao em còn chưa ngủ? Đợi anh sao?"

"Không có anh em không ngủ được."

"Vậy đợi anh tắm cái đã". Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

"Tắm khuya không tốt đâu!"

"Ừm, sau này anh sẽ không tắm khuya nữa."

"Chỉ hôm nay nữa thôi đó."

Anh bước vào phòng tắm, cô ngoan ngoãn ngồi trên giường đợi anh. Một lát sau anh bước ra, trên người chỉ có chiếc khăn vắt ngang phía dưới eo, để lộ từng cơ bụng săn chắc làm cô không khỏi nuốt nước miếng. Anh nhẹ nhàng tiến lại phía cô, người áp sát vào cô anh hỏi: "Có phải rất đẹp không? Sao em lại nuốt nước bọt nhiều thế?"

Theo bản năng cô đẩy mạnh anh ra, ngượng ngùng, xấu hổ đáp: "Không...không có, ai nuốt nước bọt chứ! Anh nhìn nhầm rồi đấy!"

Anh mỉm cười, anh đoán là cô đang rất xấu hổ, không trêu chọc cô nữa anh đến bàn lấy máy sấy tóc. Vì tóc còn ướt cho nên anh chưa thể lên giường ngủ ngay được, thấy thế cô nhẹ nhàng đi lại lấy máy sấy tóc trên tay anh dịu dàng nói: "Em sấy giúp anh."
— QUẢNG CÁO —