Trọng Sinh Đứa Con Riêng Như Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 18: Không ngủ được không?



Sau một hồi suy nghĩ cậu cũng biết mình lên viết cái gì.Theo như xu hướng hiện tại của những độc giả thì họ hay đọc những truyện thiên hướng tình yêu lãng mạn.

- Nhưng như vậy thì hình như dập khuôn quá rồi,phải tạo ra cái gì mới mẻ mà chưa ai từng viết. Có vậy mới có sức hút riêng được.Hay là mình viết về truyện đó đi, sẽ không ai nhận ra gì đâu ha.

Cuối cùng cậu cũng bắt đầu viết,viết hì hục mà quên cả thời gian.Lúc này đã qua 8h tối,bên ngoài truyền đến tiếng xe ô tô và tiếng nói của mọi người làm cậu bừng tỉnh thoát ra khỏi app.Suy cho cùng vẫn không nên để họ biết thì hơn,không thì lại bị cằn nhằn nữa thì nguy to.

- Ba mẹ,hai anh về rồi à?

- Ta về rồi đây con yêu.Con dùng bữa tối chưa?

- Con chưa,con đợi mọi người. Cậu cười mỉm với mọi người.

- Lần sau con cứ ăn trước đi,đừng đợi bọn ta.Sẽ hại dạ dày.Bọn ta về muộn nên sẽ ăn sau.

- Dạ mẹ.” Con nghĩ sẽ không còn nhiều bao cái lần sau ngồi cùng bàn ăn nữa đâu mẹ”

- Vậy chúng ta vào ăn cơm thôi

- Dạ

Bữa cơm trôi qua mà không có vấn đề gì phát sinh.Mọi người đều yên lặng dùng bữa của mình và ngay cả khi kết thúc cũng mỗi người một việc khác nhau mà làm.Cậu cũng không ngoại lệ,cậu quay trở về phòng của mình và bắt đầu xem lại tài liệu mà giáo viên gửi tới

- Tính ra cũng không quá khó,ngược lại mình thấy nó khá dễ,đây có phải tài liệu ôn học sinh giỏi không vậy? Hay cô gửi nhầm ta, mà chắc không phải đâu,mình cứ xem qua rồi kiếm đề khác làm vậy.

Cậu bắt đầu xem lại và lên web tìm những đề thi của vài năm trở lại đây.Về cơ bản thì không có gì làm khó cậu,với những đề của các năm gần đây cậu có thể giải một cách chót lọt. Có một số thì hơi rắc rối về cách giải nhưng cơ bản vẫn có thể làm được.

- Nhưng thời gian cũng gấp quá rồi. Theo mình thấy thì cuộc thi này chắc không đơn giản như vậy đâu nhỉ.Mình nghĩ nên xem thêm cả kiến thức của khóa trên nữa.

- Phòng ngừa chút vẫn hơn.Mình nhất định phải làm được,phải lấy phần thưởng cao nhất.Tuyệt đối không thể thất bại.

Kiếp trước cậu không có tham gia cuộc thi này bởi khi đó cậu chỉ làm náo loạn khắp trường,việc gì cũng làm nên lỗi sai phải nói là rất nhiều nên giáo viên không dám đề cử cậu sợ cậu khi đó lại làm hỏng danh tiếng của trường. Còn kiếp này giáo viên thấy cậu thay đổi rõ nét nên đã đề cử cậu đi.Tại cậu là hạt giống tốt có khả năng mang giải về cho trường. Suy cho cùng khi con người ta thay đổi thì trong mắt người khác bạn sẽ thành một phiên bản mới tốt hơn hiện tại,tuy có thể họ vẫn có những suy nghĩ khác không tốt nhưng điều đó là không đáng kể.

- Vài tuần nữa là thi cuối kì rồi,nhiều việc dồn vào quá.Sẽ không đủ thời gian mất.

Cậu vừa giải đề vừa lăn tăn suy nghĩ nên sắp xếp thời gian thế nào cho hợp lí.Cậu có thể giảm bớt thời gian nghỉ ngơi lại để làm đề,nhưng như vậy nếu mà ba mẹ biết chắc cấm cậu khỏi học luôn mất.

- Một ngày 6 tiếng được không nhỉ? Nhưng nghỉ như vậy vẫn là quá nhiều,mình cần nhiều thời gian hơn nữa.

- Nếu trừ đi thời gian học trên lớp thì mình còn khoảng 14 tiếng.Sinh hoạt nghỉ ngơi khoảng 2 tiếng.Nếu vậy thì 12 tiếng còn lại học.Hầy này mà không ngủ mà ổn chắc mình nhảy tưng tưng lên mất.

- Mà cũng không được,nếu vậy hôm sau liệt giường không đến trường được mất.

Cậu ngồi thời dài,nằm bò ra bàn suy nghĩ.Nghĩ tới nghĩ lui cũng không thấy có cách nào hợp lí.

- A,hay lên hỏi ý kiến cộng đồng mạng thử xem.Biết đâu họ sẽ có cách giúp mình.

Nói là làm cậu liền lên web tóm tắt sơ qua tình hình rồi đăng lên,rất nhanh đã có những bình luận từ phía cộng đồng

- Theo tôi thấy chủ thớt nên học khoảng độ 15 tiếng một ngày, tính cả thời gian trên trường luôn.Phải sắp xếp cả thời gian nghỉ ngơi nữa,sức khỏe là ưu tiên hàng đầu

- “ Nhưng mình không có nhiều thời gian để làm như vậy,rất gấp rồi. Nếu không thu xếp thời gian càng nhiều càng tốt thì không thể lấy giải được mất”

Đọc suốt một hồi toàn thấy những bình luận không khả quan cậu định từ bỏ tắt máy đi làm bài nhưng lại có một bình luận đập vào mắt cậu.

- Tôi có cách để giúp cậu,nhưng không biết là có nên hay không,tại biện pháp này rất hại cho cơ thể.

Hiện tại cậu rất rối nên khi thấy có người có cách cậu liền nhắn hỏi thử.Đọc được vế trước thì cậu trực tiếp bỏ qua vế sau.

- Bạn có thể nói cho tôi biết hay không? Hiện tại tôi rất cần sự giúp đỡ.

- Tôi nghĩ cậu lên cân nhắc chắc chắn trước khi thực hiện.

- Tôi sẽ xem xét bạn có thể chỉ tôi không?.Cậu nhắn với người kia

- Vậy được, theo tôi biết có một biện pháp gọi là ‘giấc ngủ polyphasic ‘ nếu cứ 4 tiếng cậu ngủ 15p thì một ngày tối đa cậu có thể ngủ được 2 tiếng.Nhưng biện pháp như này rất dễ gây đột quỵ nên thật sự cậu phải cân nhắc rõ ràng.

- Được cảm ơn bạn.

Nói cho có vậy thôi chứ cậu đâu có để tâm,miễn sao cậu có nhiều thời gian để học là được rồi. Giờ với cậu mục tiêu học là quan trọng nhất.

- Nếu đã biết biện pháp thì mình thực hiện luôn đi,dù gì cũng sắp đến kì thi rồi.Mình chắc không nên cho mọi người biết chuyện này,nếu không họ sẽ nổi điên lên mất.

- Lại bị chặn mất đường chạy thì có vẻ không hay lắm.

Cậu ngồi đó cười nhẹ,nhìn đống đề trên bàn tinh thần lại càng phát huy cao hơn. Tối đó cậu cày đề đến rạng sáng, một số kiến thức của kiếp trước được học cậu đã quên mất nên phải bổ xung lại thôi. Mãi cho đến 5h sáng cậu mới gấp sách lại lên giường ngủ một chút. Thức trắng gần như cả một đêm khiến cơ thể cậu không thoải mái nhưng tất cả vì việc học thì cậu sẽ cố gắng chịu.Cho đến 6h cậu thức dậy và bắt đầu vệ sinh cá nhân và chuẩn bị đồ đến trường.

Như đã hứa được với ba mẹ từ trước nên giờ cậu có thể tự đạp xe đến trường.Điều này khiến cậu thấy bản thân tự do như những chú chim bay trên bầu trời. Những ngày tiếp theo cậu cứ tiếp tục mọi chuyện theo như sắp xếp từ trước,may mắn là mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát của cậu,mọi người trong lớp đã gần gũi với cậu nhiều hơn trước.